“Nhưng nếu đã thành đồ nhi của ta, nếu ngày sau vi phạm sư môn, ta nhất định chém không tha”.
Tần Ninh từ từ nói: “Nếu như vậy, nơi này các ngươi không thích hợp ở lại lâu, cũng không cần thu dọn gì, cứ đi đến Thanh Vân tông là được”.
“Còn Lý Nhàn Ngư đi cùng ta đến Thương Lan”.
Lý Nhàn Ngư lúc này có chút lo lắng mơ hồ.
Tần Ninh giống như nhìn ra, cười nói: “Ngươi yên tâm đi, cách mà ta nói, mở được vãng sinh đồng cũng không phải trong nháy mắt, hơn nữa cũng không phải trực tiếp mở hoàn toàn”.
“Dẫn hắn đi Thương Lan, tìm kẻ thù cả các ngươi, báo thù dần dần, rèn luyện thể lực”.
Lý Thiệu lúc này đứng lên, chắp tay nói: “Tần tông chủ, nếu con trai ta bái nhập môn hạ của cậu làm đồ đề, ta có lời muốn nói”.
“Ta không cần Ngư nhi có thể làm cường giả hàng đầu, chỉ hy vọng nó có thể an toàn…”
“Yên tâm, ở bên cạnh ta chắc chắn an toàn”.
Tần Ninh cười nói: “Ta thu nhận đồ đệ không phải để cho đồ nhi chịu chết”.
“Chuyện vãng sinh đồng, các ngươi không cần phải lo lắng, đến Thanh Vân tông có thể lựa chọn ở lại, cũng có thể chọn một thành trì, yên tâm cắm rễ ở đó”.
“Ta hy vọng Lý gia… không biến mất trong lịch sử…”
Cố nhân ngày xưa, ngày nay gặp lại chỉ có Cốc Tân Nguyệt và Thạch Cảm Đương mà thôi.
Vũ Đế… Hoàng Phủ Nhất Cầu… Cổ Nam Thiên…
Còn có Tần Kinh Mặc…
Người gặp được đều là những hậu nhân của lão nhân này.
Lý Nhất Phong quan hệ sâu sắc với hắn, không phải sư đồ, còn hơn cả sư đồ.
Bây giờ Lý gia sa sút, nếu nguyên nhân là do họ, hắn tất nhiên sẽ không quản nhiều.
Chỉ là bây giờ Lý gia bị người ta hãm hại.
Nếu hắn không quản, nội tâm cũng không có cách nào vượt qua được quẻ khảm này.
Đồng thời hắn cũng muốn nhìn thấy vãng sinh đồng mạnh mẽ một lần nữa.
Năm xưa hắn có thể đào tạo ra một vị vương.
Hôm nay vẫn có thể.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Bên trong Lý phủ.
Lý Thiệu dẫn theo hơn mười người trong tộc còn sót lại, chuẩn bị rời đi.
Còn Lý Nhàn Ngư thì đi cùng Tần Ninh đến Thương Lan.
Rời khỏi Cửu U đại lục, Tần Ninh không chọn ngồi trên Tiểu Thanh như lần trước.
Thằng nhãi lười