Tần Ninh cũng không có ý cắt ngang, đứng ở một bên im lặng không nói.
Thế nhưng trong đầu lại hiện lên một thân ảnh.
Lý Nhất Phong!
Thiên sinh thần đồng, vãng sinh đồng!
Nhắc đến Lý Nhất Phong, đó là chuyện kiếp thứ nhất, sau khi hắn rời khỏi Cửu U đại lục.
Trước kia vì giữ lại một tia ý niệm của Tần Kinh Mặc nuôi dưỡng thành hồn, Tần Ninh đã phải trả một cái giá cực lớn, đi khắp ngàn vạn đại lục, tìm kiếm vô số kho báu, thu thập bảo vật trong trời đất, hết lần này đến lần khác cận kề cái chết, điên cuồng thăm dò.
Mà trên đường hắn cũng gặp rất nhiều người, trải qua rất nhiều chuyện.
Lý Nhất Phong chính là một người trong số đó.
Lúc trước Lý Nhất Phong cùng lắm mới chỉ là một đứa bé bảy, tám tuổi mà thôi.
Tần Ninh phát hiện điểm kỳ lạ ở hai mắt nên chú ý.
Ngay lúc đó, Lý Nhất Phong chỉ là một cô nhi, hắn liền để hắn ta ở lại bên cạnh, dốc lòng chăm sóc.
Mãi cho đến khi Lý Nhất Phong mười tám tuổi, hai đồng tử thay đổi, vãng sinh đồng thức tỉnh.
Từ đó về sau, Lý Nhất Phong một bước lên mây, được tôn là Phong Vương ở ngàn vạn đại lục.
Đến bây giờ, sáng lập ra Lý gia, truyền thừa lại.
Nhưng vãng sinh đồng cũng không phải đời đời truyền lại, thậm chí có thể có một thế hệ xuất hiện nhưng mấy chục thế hệ sau thì lại không xuất hiện nữa.
Mà lúc nhìn thấy Lý Nhàn Ngư, trong nháy mắt Tần Ninh dường như nhìn thấy Lý Nhất Phong, lúc đó mới chú ý đến bên ngoài sơn môn ở Thanh Vân tông.
Vãng sinh đồng, tuyệt vãng sinh!
Có thể nói Lý Nhất Phong vẫn luôn xem Tần Ninh là thầy.
Hai người tuy không có danh phận thầy trò nhưng lại có nghĩa sư đồ.
Sâu hơn mà nói thì gọi là cha con cũng không quá đáng.
Lý Nhất Phong có thể nói là do một tay Tần Ninh nuôi lớn.
Hậu nhân của vãng sinh đồng...
Cho dù Lý gia không xuất hiện vãng sinh đồng thì cũng không thể sa sút đến mức như này được.
Tần Ninh trong lúc nhất thời tâm tình vô cùng phức tạp.
...
Mặt trời lặn ở phía tây, trong đại sảnh Lý gia.
Mười mấy người trong tộc còn sống thu xếp thi thể của những người trong tộc đã chết, tập trung lại một chỗ trong đại sảnh, ai nấy vẻ mặt đều tràn ngập bi thương.
Đây không phải là lần đầu tiên bị đuổi giết.
Nhưng nhìn thấy những người bên cạnh lần lượt ra đi.
Dù là ai thì cũng không thể buông xuống được.
“Đa tạ Tần công tử ra tay tương trợ, nhà họ Lý của ta từ trên xuống dưới mang ơn đội nghĩa!”
Lý Thiệu bây giờ chắp tay, đối mặt với Tần Ninh bái.