Phong Thần Châu

Chương 2010: “Sao lại không hợp?”  




 Quá ghê tởm!  

 

Nghe đến lời này, Tần Ninh nhíu mày.  

 

Bốn đại gia tộc cổ xưa, Hoàng Phủ gia, Vũ gia, cổ gia Lĩnh Nam, Hoang gia chính là đầu lĩnh của các thế gia cổ.  

 

Mà tám đại cổ quốc, lần này bốn bên xuất hiện, gồm cổ quốc Đại Đồng, Đại Nhạc, Đại Phương, Đại Thịnh.  

 

Bốn đại cổ quốc khác do cổ quốc Đại Hạ cầm đầu thì không có ai tới.  

 

“Cổ quốc Đại Hạ phỏng chừng là bởi vì ta giết quốc chủ của họ nên những lão già kia không muốn hợp tác cùng ta”.  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: “Đã như vậy, ta không bắt buộc, nhưng cổ quốc Đại Kim, Đại Vệ, Đại Tề vì sao cũng không chịu?”  

 

“Mà cổ gia Lĩnh Nam cùng Hoang gia, người cổ gia Lĩnh Nam trước đây muốn giết ta, ta nhớ tới tư thế hào hùng của Cổ Nam Thiên năm đó nên không tính toán”.  

 

“Mà Hoang gia, ta cũng nể mặt tôn giả Đại Hoang mà chưa từng tranh cãi với họ”.  

 

“Hai phe này, lại là vì sao nữa?”  

 

Toàn bộ Cửu U đại lục, bốn đại gia tộc cổ xưa, tám đại cổ quốc, chính là thế lực cao nhất.  

 

Hơn nữa, mười hai đại thế lực này cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài.  

 


Nội bộ đều có lão cổ hủ, lão bất tử như Vũ Thính Phong, Hoàng Phủ Thần Hoa tọa trấn.  

 

Trước đó Tần Ninh có hiểu rõ.  

 

Lúc trước giết chết quốc chủ cổ quốc Đại Hạ, hắn vốn tưởng rằng lão bất tử bên trong cổ quốc Đại Hạ sẽ ra mặt, nhưng cũng không có.  

 

Không nghĩ tới, lúc này liên quan đến sự tồn vong của Cửu U đại lục mà bọn họ cũng không ra mặt.  

 

“Đã như vậy, ta tự mình đi!”  

 

Tần Ninh đứng dậy, lãnh đạm nói: “Ta thật ra lại muốn xem vì sao bọn họ không chịu”.  

 


“Các vị!”  

 

Tần Ninh nhìn mọi người bên dưới, nói: “Lần này chuyện liên quan đến sự sinh tồn diệt vong của Cửu U đại lục, góp sức không phải vì người khác, mà là vì chính mình”.  

 

“Còn không chịu góp sức, ta đây Tần Ninh sẽ coi là kẻ phản bội Cửu U đại lục mà xử lý”.  

 

“Kẻ nào phản bội, giết không tha!”  

 

Lời này vừa nói ra, đại diện của bốn đại cổ quốc, Vũ Thính Phong cùng với Hoàng Phủ Thần Hoa đều thấy lạnh lẽo trong lòng.  

 

“Tần tông chủ”.  

 

Vũ Thính Phong vội vàng nói: “Đại chiến bắt đầu, không hợp tàn sát”.  

 

“Sao lại không hợp?”  

 

Tần Ninh lại thản nhiên nói: “Hai vị, chớ quên, ta đã nói... Lần này, không chỉ là Ma tộc dưới lòng đất...”  

 


“Không góp sức, liền trở thành kẻ cấu kết với Ma tộc dưới lòng đất, giết không tha”.  

 

“Các vị hẳn sẽ hiểu rõ hơn ta, nếu chúng ta ra sức diệt Ma tộc, sau lưng lại đột nhiên xuất hiện một kẻ đâm đao, vậy thì... tử thương vô số!”  

Tần Ninh lúc này mạnh mẽ nói.