Phong Thần Châu

Chương 1981: Rõ ràng là cố ý khoe mẽ chính mình.  




 Chỉ riêng điểm này đã không thể không khiến Tần Ninh quan tâm.  

 

Hắn vốn tưởng rằng, Ma tộc dưới lòng đất có chút liên quan đến Thiên Đế các, nhưng xem ra là không chỉ có như vậy.  

 

Đã thế, Thiên Đế các rất có thể đang ở đại lục Thương Lan, vậy trước tiên bắt đầu hạ thủ từ chỗ gần nhất.  

 

Diệt Ma tộc dưới lòng đất!  

 

Trong lòng Tần Ninh có một khúc mắc chẳng bao giờ mở ra.  

 

Đó chính là cái chết của Tần Kinh Mặc.  

 

Hắn tự cho là trù mưu vẹn toàn, thật không ngờ rằng sẽ bị người của Thiên Đế các phá hư kế hoạch, khiến cho Tần Kinh Mặc tiêu tan bỏ mình.  

 

Mà đời này đã đi lại từ đầu, vậy phải báo sạch các mối thù!  

 

Tần Ninh lúc này đã nghĩ rõ ràng.  

 

“Đến rồi!”  

 

Nhìn về phía trước, Thạch Cảm Đương hưng phấn không thôi.  

 

Lần này trở về, cuối cùng là hãnh diện.  

 

Có thể nói với Lão Vệ lần này hắn ta giết chết bao nhiêu huyền cảnh Tạo Hóa.  

 

Cũng có thể khoe mẽ với đám đồ tử đồ tôn ở Thanh Vân tông, khoe mẽ chính mình là huyền cảnh Tạo Hóa vô địch.  

 

Thanh Vân tông là do Thanh Vân xây, nhưng bây giờ, Thanh Vân không còn là sư tôn của hắn ta nữa, mà là sư huynh của hắn ta.  

 

Các đệ tử Thanh Vân tông đương nhiên được coi là đồ tử đồ tôn của Thanh Vân, vậy thì cũng là của hắn ta.  

 

Không sai chút nào!  

 

Thạch Cảm Đương cười khà khà đứng lên.  

 

Phanh...  

 

Đột nhiên, uốn lượn một cái, một chùy đập vào đầu Thạch Cảm Đương.  

 

“Khoe khoang đủ chưa?”  

 

Tần Ninh cạn lời nói.  

 

“Khụ khụ... Sư tôn... Con đây không phải muốn người hãnh diện hay sao?”  

 

Thạch Cảm Đương lúng túng nói.  

 

Trong lúc nhất thời, Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng không biết nói gì.  

 

Cái tên này từ khi đi vào Cửu U đại lục thì đã khuếch tán ra khí tức huyền cảnh Tạo Hóa của chính mình.  

 

Một đường chạy như bay, một đường triển khai ra, chỉ cần là võ giả của cảnh giới Tam Vị tuyệt đối cũng có thể cảm nhận được.  

 

Thạch Cảm Đương nhìn từng ngọn cung điện uy phong lẫm liệt ở phía góc dãy núi, tức thì cười lên ha hả.  

 

“Sư tôn, con đi trước một bước nhé”.  

Thạch Cảm Đương không chờ Tần Ninh đáp lại, liền mở miệng, tăng tốc rời khỏi băng long, đi về phía Thanh Vân tông.