Lời này vừa nói ra, Thạch Cảm Đương hơi sững sờ.
Xảy ra chuyện gì?
Có thể xảy ra chuyện gì được?
Thương Nguyệt lại có vẻ căng thẳng, thân thể co rụt lại, vội vàng nói: “Không có chuyện gì”.
“Ồ”.
Tần Ninh gật đầu nói: “Chúng ta còn dự định ở thành Thương Vân thêm một thời gian ngắn nữa, ngắm nhìn phong cảnh
thành Thương Vân, những thứ này cũng không có ở Cửu U đại lục”.
Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương sửng sốt.
Sư tôn biết lý lẽ như thế từ lúc nào?
Đây là đang sáng tạo cơ hội cho hắn ta sao?
Nhưng khi nghe đến lời này, Thương Nguyệt liền vội vàng nói: “Không thể!”
“Hả?”
Thạch Cảm Đương sửng sốt.
“Vì sao lại không được?”
“Ừm... Thì... Thạch đại ca, các huynh xong việc rồi thì đi nhanh đi”.
Thương Nguyệt vội vàng nói.
“Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”, Thạch Cảm Đương vội vàng nói: “Muội đừng sợ, nói ra đi, ai dám bắt nạt muội, ta
chém chết bọn họ!”
“Không có việc gì, thật không có việc gì...”
Thương Nguyệt lại nói.
“Nói đi!”
Tần Ninh lại nói: “Ngươi không nói, chúng ta cũng có thể tra, tóm lại là có thể điều tra ra”.
“Đừng!”
Thương Nguyệt lúc này liền cản lại, nói: “Thương gia... Thương gia muốn ra khỏi thành Thương Vân, rời xa đại lục Thương
Vân”.
“Vì sao?”
Thạch Cảm Đương không hiểu.
“Người của đại lục Kim Phong cùng đại lục Hà Bá chết, lúc đầu có không ít người nhìn thấy, hai đại lục này đều là đại lục
trung cấp, trong đại lục còn tồn tại cảnh giới Địa Vị”.
“Bọn họ tới trả thù?”
Thạch Cảm Đương mắng: “Một đám chán sống”.
“Thạch đại ca, huynh đừng kích động”.
“Nhưng lần này, người của đại lục Cam Hà cũng tới”.
“Đại lục Cam Hà?”
“Ừ, đại lục cao cấp, có người nói trưởng tộc Cam Minh Song của Cam gia ở đại lục Cam Hà đang ở cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, trước đó đại lục Cam Hà vẫn chưa tham gia khám phá thiên cung Bắc Thương”.