Phong Thần Châu

Chương 1907: "Huyết Sát Huyền quyết!" 




 

Rất nhiều cường giả cảnh giới Thiên Vị có mặt ở đây, bây giờ trong lòng nổi lên một ý nghĩ.  

 

Từ khi nào... mà cảnh giới Thiên Vị lại chẳng còn lợi hại nữa vậy?  

 

Khu vực đại lục Bắc Thiên có hàng ngàn hàng vạn đại lục, ở đại lục cấp thấp thì cảnh giới Nhân Vị đã được tôn sùng.  

 

Đại lục cấp trung thì cảnh giới Địa Vị được sùng bái.  

 

Ở đại lục cấp cao thì cảnh giới Thiên Vị là đỉnh cao.  

 

Khu vực đại lục Bắc Thiên ngoại trừ bảy đại lục thứ trung tâm nắm giữ huyền cảnh Tạo Hoá ra thì mấy ngàn đại lục khác căn bản không có nhân vật vô địch huyền cảnh Tạo Hoá.  

 

Cảnh giới Thiên Vị chính là mạnh nhất.  

 

Nhưng bây giờ, cảnh giới Thiên Vị dường như... còn chẳng đáng nhắc đến!  

 

Hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung bây giờ đằng đằng sát khí.  

 

Bọn họ quả thật đã khinh thường Tần Ninh rồi.  

 

Hai người Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ là huyền cảnh Tạo Hoá khí đoạn, tuy không được xem là đứng đầu nhưng dù sao cũng là huyền cảnh Tạo Hoá.  

 

Lại bị Tần Ninh một tên chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ giết chết.  

 

"Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận là do ta giết!", Tần Ninh hờ hững nói: "Hai ngươi đó lăm le muốn giết ta, chết chưa hết tội!"  

 

"Vậy sao?"  


 

Lãng Vinh Thăng nghe thấy vậy thì càng tức giận.  

 

Một vị huyền cảnh Tạo Hoá đại diện cho thể diện của bọn họ.  

 

Vậy mà lại bị Tần Ninh giết chết, Lãng gia bọn họ sao có thể bỏ qua như thế được?  

 

"Ngươi thật sự cho rằng chỉ dựa vào chút ít thủ đoạn có thể giết chết được cảnh giới Tạo Hoá thì liền trở thành vô địch sao?"  

 

"Vô địch hay không thì ta không biết, nhưng chỉ dựa vào hai ngươi mà muốn giết ta thì không có cửa đâu".  

 

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ta tự nhận tính tình của ta không được tốt, nhưng bây giờ xem ra cũng không tồi, có một số chuyện cũng lười tính toán".  

 

"Nhưng lười tính toán không có nghĩa là là không tính toán".  


 

"Lãng gia và Huyết gia các ngươi nếu như biết điều thì dừng tay ở đây, ta có thể tha cho các ngươi, bằng không mấy chuyện diệt tông diệt tộc không phải là ta không dám làm đâu".  

 

Lời nói mang tính chất uy hiếp cùng cực nhưng Tần Ninh lại nói rất nhẹ nhàng, bình thản nhàn nhạt nói ra khiến sắc mặt của rất nhiều người không khỏi thất kinh.  

 

Nhưng trong lòng lại tán thưởng không thôi.  

 

Một nhân vật có tư chất như này nếu như hôm nay không chết thì tương lai chắc chắn sẽ là kì tài!  

 

Chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, đối mặt với huyền cảnh Tạo Hoá lại có thể thong dong bình thản đến vậy, ai có thể làm được cơ chứ?  

 

"Kẻ ngu dốt không biết sợ!"  

 

Lãng Vinh Thăng đằng đằng sát khí, khí tức sôi trào mãnh liệt dao động phóng ra.  

 

"Vạn Mộc quyết!"  

 

Toàn thân từ trên xuống dưới của Lãng Vinh Thăng tràn ngập ánh sáng xanh.  

 

Ánh sáng xanh rực rỡ chói loá mang đến cho người khác một loại khí thế vô địch.  

 

Giống như một khu rừng tràn ngập hơi thở của sự sống, tất cả đều hội tụ ở trên người của ông ta.  

 

Ví dụ như Lãng gia ở đại lục Lương Tây là một gia tộc truyền thừa lâu đời, xưng bá một đại lục thì nhất định sẽ để lại tinh hoa chiến quyết trong hàng vạn năm truyền thừa.  

 

Bây giờ cái mà Lãng Vinh Thăng thi triển hẳn là cái đó.  

"Huyết Sát Huyền quyết!"