Trụ thiên vị của người cầm đầu phát ra tia sáng huỷ diệt, cao ngàn mét, rõ ràng là cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ.
Người đó mặc một bộ đồ màu xanh, dáng vẻ có vài phần trông giống Cao Phong Vân, nhưng mái tóc đã bạc phơ, trông già hơn rất nhiều.
"Phụ thân!"
Nhìn thấy người đến, vẻ mặt Cao Phong Vân lộ ra sự mừng rỡ.
Lão tổ Cao Vô Lượng của Cao gia ở đại lục Cao Dương là cường giả cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ kỳ cựu.
"Phụ thân, người đến thật đúng lúc, mấy tên kia..."
"Cút!"
Cao Vô Lượng lúc này thấp giọng quát một tiếng, trách mắng Cao Phong Vân.
"Phụ thân?"
Cao Phong Vân lúc này sững sờ.
Tình huống gì thế này?
Nói không chừng phụ thân còn có thể bước vào huyền cảnh Tạo Hoá.
Nếu vậy thì tương lai Cao gia nói không chừng có thể cùng Thạch gia, Hải gia, Hạ gia dẫn dắt đại lục Cao Dương, trở thành đại lục thứ trung tâm được ngàn vạn đại lục đến chúc!
Vậy mà phụ thân một câu cũng không nói, lao xuống liền mắng mình xối xả.
"Câm miệng!"
Cao Vô Lượng lại quát to một tiếng, sau đó sửa sang lại trang phục, quay người nhìn về phía nhóm bốn người Tần Ninh.
"Tần Ninh công tử, con trai ta thiếu hiểu biết, lời mà Tần Ninh công tử nói lão hủ Cao Vô Lượng xin nhớ kỹ, đa tạ Tần Ninh công tử!"
Cao Vô Lượng lúc này chắp tay, khom người hành lễ, vô cùng cung kính.
"Cuối cùng cũng có một người hiểu chuyện".
Thạch Cảm Đương lườm đám người Cao Phong Vân vài lần, nói: "Sư tôn ta có lòng tốt nói cho các ngươi biết, đó là tốt bụng, nhưng đừng có mà coi lòng tốt là nhu nhược!"
"Được rồi, chúng ta đi thôi!"
Tần Ninh lười nhiều lời, phất tay một cái rồi dẫn ba người rời đi.
"Phụ thân, sao có thể..."
Bốp!
Ông ta là cường giả cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ.
Vậy mà phụ thân lại mắng ông ta xối xả rồi tát ông ta một cái ngay trước mặt tất cả mọi người.
Mặt mũi của ông ta biết để vào đâu?