Phong Thần Châu

Chương 1860: “Các người trực tiếp động thủ”.  




 

Lần này đi vào thiên cung Bắc Thương, chỉ có bảy đại thế lực là bảy đại lục thứ trung tâm là có cường giả huyền cảnh Tạo Hóa.  

 

Hai người này rõ ràng là tới từ bảy đại thứ trung tâm đại lục.  

 

Một người trong đó cười nhạt nói: “Các ngươi tới từ nơi nào?”  

 

Người đàn ông có mái tóc đỏ như máu, khí độ bất phàm, lúc này nói với vẻ lãnh đạm, cao cao tại thượng, nghe rất khó chịu.  

 

Huyền cảnh Tạo Hóa, thực tế chính là nhân vật vô địch ở đại lục Bắc Thiên.  

 

Người này, đúng là có tư cách thể hiện đẳng cấp!  

 

“Các người tới từ nơi nào?”, Thạch Cảm Đương không trả lời mà hỏi lại.  

 

“Có chút tính khí nhỉ”.  

 

Người đàn ông tóc đỏ cười nói: “Tại hạ Huyết Vô Tận, người Huyết gia ở đại lục Lâm Thiên!"  

 

“Vị này chính là Lãng Huyền Minh, người Lãng gia của đại lục Lương Tây!”  

 

Hai đại huyền cảnh Tạo Hóa lúc này khí tức bức người.  

 

Bốn phía cũng có không ít người đều đứng ra xa.  

 


Mấy người trẻ tuổi kia sao lại đắc tội hai cái quái vật lớn của đại lục Lương Tây cùng đại lục Lâm Thiên?  

 

Lãng gia của đại lục Lương Tây.  

 

Huyết gia của đại lục Lâm Thiên.  

 

Đều là gia tộc cổ có vô địch huyền cảnh Tạo Hóa trấn giữ, ở đại lục Bắc Thiên, uy danh hiển hách, danh xưng bá chủ.  

 

Tần Ninh cười híp mắt nói: “Không biết tì nữ của ta sao lại khiến cho hai vị không khó chịu như vậy?”  

 

“Cũng không phải!”  

 

Huyết Vô Tận lãnh đạm nói: “Hai cung Triết Vân và Mạc Sơn này, ban đầu hai nhà chúng ta đã dò xét xong, nhưng lại chưa phát hiện còn có một nơi quái lạ như vậy”.  

 

“Cô gái này đi vào nhà gỗ, từ cảnh giới Địa Vị sơ kỳ đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, thủ hạ của ta tận mắt nhìn thấy”.  

 

“Cho nên chúng ta chỉ hỏi một chút, đáng tiếc cô gái này không chịu phối hợp!”  

 

Nghe đến lời này, Tần Ninh tức thì hiểu ra.  

 

Cung Triết Vân và cung Mạc Sơn, Huyết gia cùng Lãng gia lúc đầu đã là lục soát một lần rồi cho người rút lui.  

 

Nhưng cũng lo lắng mình bỏ sót, nhân tiện đi vòng lại.  

 

Thấy Vân Sương Nhi thần kỳ thăng cấp, liền phỏng đoán có bí mật gì to lớn lắm, cho nên không hỏi được Vân Sương Nhi thì bức cung.  

 

“Công tử, bọn họ gây sự trước!”  

 

Vân Sương Nhi hừ nói: “Bọn người kia không nói hai lời, đòi bắt ta luôn, ta muốn phản kháng, bọn họ liền trực tiếp động thủ”.  

 

Tần Ninh nghe vậy, nhìn về phía nhóm người kia và nói: “Nghe thấy tì nữ của ta nói chưa?”  

 


Huyết Vô Tận bật cười, nói: “Thanh niên à, thế giới này, xem trọng thực lực chứ không phải xem ai chiếm lý”.  

 

“Chúng ta khách khí hỏi, các ngươi không biết tốt xấu, vậy cũng chỉ có cách động thủ”.  

Tần Ninh “hiểu ra”, nói: “Nói như vậy là các ngươi là xem chúng ta dễ bắt nạt đúng không?”