Lúc này sắc mặt Thạch Ngọc Kiệt trắng bệch.
Cửa lớn thiên cung, Tần Ninh có thể mở.
Những võ giả bị thất đại thế lực dồn ép không có cách nào tiến vào thiên cung, tuyệt đối sẽ cùng một lòng với Tần Ninh.
Bây giờ hắn ta nhảy ra, đó chính là làm địch với hơn ngàn người.
“Thiếu gia!”
Thạch Đông Thiên thấp giọng nói: “Trưởng tộc bây giờ dùng toàn lực mở thiên cung, chúng ta vốn không để những người đó vào thiên cung, hiện tại trở mặt với bọn họ cũng không có ý nghĩa”.
“Hơn nữa tiến vào bên trong thiên cung, những người đó liền phân tán, không đáng để lo”.
Ý tứ của Thạch Đông Thiên rất rõ ràng.
Bây giờ đắc tội những người đó, không cần thiết.
Tiến vào bên trong thiên cung, những người đó chắc chắn sẽ không liên hợp lại được.
Đến lúc đó giết từng người một là được, Tần Ninh cũng nằm trong số đó.
Thạch Ngọc Kiệt gật đầu một cái, không có nói nhiều.
“Yếu đuối!”
Thạch Cảm Đương hừ một tiếng.
Tần Ninh liếc Thạch Ngọc Kiệt một cái, cũng không nói gì.
“Người muốn từ nơi này vào thiên cung, Tần Ninh ta tuyệt đối không ngăn cản”.
Lời Tần Ninh vừa dứt, bàn tay lại một lần nữa phất lên.
Cửa cung điện lúc này mở ra.
Tần Ninh dẫn theo Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, bốn người trực tiếp vào bên trong cung điện.
Thấy cảnh này, đám người còn lại vội vàng đuổi theo.
Bản thân Tần Ninh cũng đi vào, vậy thì chắc không có nguy hiểm chứ?
Như thế nào đi nữa thì Tần Ninh không thể hại chính mình đâu?
Bốn người cùng nhau tiến vào bên trong cung điện, đám người còn lại tốc độ cũng cực nhanh.
Trong chớp mắt, những không giao ra máu tươi kia lần lượt tiến vào bên trong.
Thậm chí, võ giả giao một giọt máu tươi trước đó bây giờ cũng nhao nhao muốn thử, không kiềm chế được.
Sớm biết như vậy, bọn họ cũng không giao ra máu tươi.
Thạch Ngọc Kiệt bực bội nói: “Muốn từ cửa đó tiến vào Thiên Cung, bọn ta cũng không ngăn cản”.
Nhưng bây giờ mấy người đó đi vào trước, sớm hơn so với bọn họ.
Đây quả thật là khiến người ta không thoải mái.
Nhất thời đám người giao ra máu tươi bắt đầu thấp giọng bàn tán.