Phong Thần Châu

Chương 1723: Đây chính là cảnh giới Tam Vị.  




 Cốt Đình hừ lạnh một tiếng, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một đoạn xương trắng.  

 

Xương trắng loé lên ánh sáng lạnh loẽ thấu xương, một đoạn xương dài như cánh tay vung ra, Cốt Đình đằng đằng sát khí.  

 

Thạch Cảm Đương chỉ cười nhạo một tiếng, bùa rìu chém ra.  

 

Ầm...  

 

Bàn ghế xung quanh bị đánh nát.  

 

Hai thân ảnh va chạm chuẩn bị khai chiến.  

 

“Đủ rồi!”  

 

Lúc này Thần Phong mới quát lên một tiếng.  

 

Cốt Đình lúc này không ra tay nữa.  

 

“Tần Ninh, hôm nay là tiệc cưới của Thần gia ta, ngươi muốn làm gì? Đại diện cho Cửu U đại lục đến gây sự sao?”  

 

“Tiệc cưới?”  

 

Tần Ninh đứng vững giữa không trung, trên đầu rồng băng, cười nói: “Thần gia của các ngươi uy phong lớn quá nhỉ, người của Tần Ninh ta mà các ngươi cũng dám cưới? Ta đã đồng ý chưa?”  

 

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở phía dưới đều sững sờ.  

 

Tần Ninh này rốt cuộc là thần thánh phương nào?  

 


Cửu U đại lục bây giờ lợi hại như vậy sao?  

 

Thần gia có thể nói là bá chủ độc nhất vô nhị ở đại lục Trung Thần.  

 

Khẩu khí của Tần Ninh lớn như thế thật sự không sợ chết sao?  

 

“Thằng ranh miệng còn hôi sữa, làm càn!”  

 

Tông chủ Lôi Nguyên Kiệt của Cửu Lôi tông lập tức quát lên: “Thần gia là chỗ để ngươi giương oai sao? Ta thấy ngươi đang muốn tự tìm cái chết”.  

 

“Ồn ào!”  

 

Tần Ninh không nhịn được liếc Lôi Nguyên Kiệt, quát: “Tiểu Thạch Đầu, chém hắn cho ta!”  

 


“Vâng!”  

 

Thạch Cảm Đương không nói lời vô nghĩa, trực tiếp chém ra một rìu.  

 

“Nực cười”.  

 

Lôi Nguyên Kiệt cũng tức giận.  

 

Thạch Cảm Đương là cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.  

 

Ông ta cũng là cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.  

 

Bị người ta khinh thường miệt thị như thế sao có thể không tức giận cho được.  

 

Lôi Nguyên Kiệt mạnh mẽ lao ra, sóng linh khí to lớn nháy mắt lan tràn.  

 

Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy.  

 

Chấn động dữ dội kiềm chế lòng người.  

 

Đây chính là cảnh giới Tam Vị.  

 


Còn linh khí của cảnh giới Thiên Vị lại dài rộng như trời đất.  

 

Hai người mới chỉ thả linh khí mà đã khiến người ta như lún vào đầm lầy, không thể cử động được.