“Ngươi ở đây làm loạn, là muốn Cửu U đại lục trở thành thiên hạ của Ma tộc dưới lòng đất sao?”
“Bớt xàm ngôn đi”.
Tần Ninh cũng không khách khí, trực tiếp mắng: “Xây dựng Cửu U Minh, đồ đệ của ta làm minh chủ còn thích hợp hơn các ngươi!”
Thạch Cảm Đương lúc này đứng vững ở trung tâm quảng trường, lưng đeo búa rìu, đắc ý ưỡn ngực.
“Các ngươi là cái quái gì? Cũng dám nói là vì Cửu U đại lục?”
“Ma tộc dưới lòng đất dám xuất thế, Tần Ninh ta một mình tiêu diệt”.
“Đừng nói dễ nghe như vậy, đừng tưởng rằng, ai cũng ngu dốt như ngươi”.
Tần Ninh khinh miệt nhìn ba người.
“Chỉ là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ mà thôi, đừng có diễu võ dương oai ở đây”.
“Ngươi muốn chết!”
“Ngu dốt”.
Tức thì, ba lão già giận dữ không thôi.
Tần Ninh đơn giản là quá mức ngông cuồng.
Tần Ninh vung tay lên, quát: “Thạch Đầu, chém chết ba lão già này đi!”
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương lúc này hét lớn một tiếng, phi thân lên.
“Không coi ai ra gì!”
“Làm càn!”
“Thứ ngông cuồng!”
Tức thì, ba lão tổ tức giận không thôi.
Tần Ninh lúc này đơn giản là ngông cuồng đến mức tận cùng.
Ba người bọn họ đều là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, thuộc loại nhân vật vô địch uy danh hiển hách ở toàn bộ Cửu U đại lục.
Tọa trấn cổ gia Lĩnh Nam.
Cổ gia Lĩnh Nam, vì có ba người bọn họ tồn tại nên không ai dám trêu chọc.
Lúc này, Tần Ninh lại bảo một tiểu quỷ, tới chém giết bọn họ?
Đúng là láo xược vô cùng.
Tức thì, ba người vọt ra tấn công.
Oanh...
Một loại dao động vào thời khắc này vang lên.
Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ!
Cảnh giới Tam Vị là nhân vật truyền kỳ trong mắt rất nhiều người ở Cửu U đại lục.
Dù sao, một số người cho đến cuối đời, đỉnh phong chính là cảnh giới Hóa Thần.