Phong Thần Châu

Chương 1649: “Đúng, báo thù”.  




 Người của Lưu Diễm các vội vàng ra ngoài kiểm tra, phát hiện nhóm Lưu Vân Triết quay về thì vui mừng khôn xiết.  

 

Tần Ninh nhìn Lưu Vân Triết, nói: “Các người đi làm việc trước đi, chúng ta ở đây đợi ba ngày, hết ba ngày, liền quay về Cửu U”.  

 

“Nếu như các đại tông môn có ý đồ trả thù các người, vậy thì tìm Thanh Vân tông là được, nói là ta nói”.  

 

“Vâng!”  

 

Lưu Vân Triết lúc này chắp tay nói.  

 

Tần Ninh dẫn Cốc Tân Nguyệt cùng Thạch Cảm Đương, trở lại tiểu viện lúc trước.  

 

Đi vào trong đình viện, Tần Ninh thản nhiên ngồi xuống.  

 

Cốc Tân Nguyệt đứng ở một bên.  

 

Mấy vạn năm trước, nàng là như vậy, hiện tại, cũng vẫn thế.  

 

Thạch Cảm Đương thì tùy tiện đứng ở một bên, nhìn bốn phía.  

 

Bị giam hơn tám vạn năm, ở trong luyện ngục thế giới kia, không điên đã tốt lắm rồi.  

 


Hiện tại được nhìn thấy ánh mặt trời, thấy cái gì đều là mới lạ vô cùng.  

 

Thấy Thạch Cảm Đương còn sống, Tần Ninh cuối cùng cũng an lòng.  

 

“Thiên Đế các, xuất hiện một cách kỳ lạ, đặc biệt nhằm vào ta mà tới”.  

 

Tần Ninh từ từ nói: “Đã như vậy, sớm muộn cũng sẽ tìm tới bọn chúng”.  

 

“Đúng, báo thù”.  

 

“Ừ, không chỉ có ngươi, thù của Kinh Mặc đại ca cũng phải báo!”  


 

Tần Ninh từ từ nói: “Thiên Đế các nhất định phải bị bắt. Lần này xuất hiện ba người, đều là cảnh giới Tạo Hóa, đủ để chứng minh, Thiên Đế các có nội tình không tầm thường”.  

 

“Ở đại lục Thương Lan cũng có dấu vết, không biết sư tôn đầu gỗ kia của ngươi có thể ứng phó được không”.  

 

“Sư tôn, sư huynh của con chứ”. Thạch Cảm Đương vội vàng chỉnh sửa.  

 

Tần Ninh không nói nhiều.  

 

Thời gian tiếp theo, tìm tên nhãi Thanh Vân khốn kiếp, bắt đám Thiên Đế các.  

 

Tần Ninh cũng đã lên kế hoạch xong.  

 

Thiên Đế các, chắc chắn phải bị diệt trừ.  

 

Hơn nữa, hắn cũng cần tăng thực lực lên, chín đời chín kiếp, bạn cũ không ít, hắn muốn triệu tập hết những ai còn sống.  

 

Mà trong lúc Tần Ninh nói chuyện với hai người về những điều này, thì tại một nơi vô thượng xa xôi.  

 

Đại điện trên không gian rộng lớn khoáng đạt thuộc ngân hà Cửu Thiên.  

Một bóng người, mặc váy màu xanh lam nhạt, thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, nhưng khí tức tuyệt mỹ lạnh như băng lại khiến người ta cảm thấy giống như vưu vật thế gian, cao cao tại thượng, không thể chạm tới.