“Linh rìu Khai, thần búa Trảm!”
Tần Ninh lẩm bẩm.
Bùi Thư Thư và Trác Tiểu Nhã lúc này ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ nhìn Tần Ninh.
Bọn họ đương nhiên cũng nhìn ra được, đó không phải là linh khí mà là huyền khí.
Cho dù hai người bọn họ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ, thế nhưng huyền khí vẫn là thứ khiến người khác nhìn mà thèm.
Nhưng hai người bọn họ cũng hiểu rõ cái này không thể cướp được.
Nếu như hai người bọn họ liên thủ cướp đoạt thì chỉ sợ xác suất Tần Ninh một kiếm chém chết bọn họ còn cao hơn.
“Cất kỹ Tử Tịch Khôi đi, các ngươi rời khỏi chỗ này đi!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Lúc sau ở đây sẽ rất loạn”.
Bùi Thư Thư và Trác Tiểu Nhã gật đầu.
“Tần Ninh, ngày sau huynh đến đại lục Thương Lan thì có thể đến Bắc Thương phủ tìm chúng ta, Bắc Thương phủ, ta nói là được”, Bùi Thư Thư cười ha ha một tiếng nói.
“Tần công tử, lần này cảm ơn cậu!”
Trác Tiểu Nhã cũng nói cảm ơn.
Tần Ninh và bọn họ không quen biết, nếu không giúp bọn họ cũng chẳng sao hết.
Nhưng Tần Ninh lại ra tay giúp bọn họ, chỉ hỏi mấy người bọn họ một vấn đề đơn giản.
“Các ngươi có biết Thiên Đế các không?”
Tần Ninh đột nhiên mở miệng.
“Thiên Đế các sao?”
Bùi Thư Thư lắc đầu.
Nhưng Trác Tiểu Nhã lúc này lại đột nhiên nói: “Ta đã từng nghe thấy cái tên này, Thiên Đế các hình như là bắt đầu hoạt động ở đại lục Thương Lan trong vòng gần trăm năm nay”.
“Nhưng tin tức chi tiết hơn về bọn họ thì ta không biết”.
“Ngươi nghe thấy ở đâu?”, Tần Ninh hỏi.
“Từ một trưởng lão trong Bắc Thương phủ, có chuyện gì sao?”
Tần Ninh gật đầu nói: “Nếu được thì ta sẽ đến Bắc Thương phủ tìm các ngươi!”
“Lúc nào cũng luôn hoan nghênh!”
“Được!”
Hai người nhìn Tần Ninh, chắp tay bái biệt.
Một bóng người xuất hiện.
Quy Nguyên tông!