Mà Tần Ninh xuất hiện ở biên thùy đại lục Thiên Long, lại tranh chấp với Quế Nhất Luân, thật sự khiến người ta nhức đầu.
“Ta thích đi đâu thì đi, ông quản được à?”
Tần Ninh liếc Ba Thiên Huy, từ từ nói: “Đệ tử nhà mình còn không quản tốt, thả ra cắn người, ta giáo huấn một chút, không sao chứ?”
Ba Thiên Huy nghe đến lời này, thần tình xấu xí.
Hôm nay chỉ có một mình Tần Ninh ở đây.
Lão bộc kia hình như không đi theo.
Nhưng cô gái tuyệt mỹ bên cạnh Tần Ninh thì ông ta lại không nhìn ra thực lực.
Nếu như ở cùng cảnh giới thì ông ta không thể không nhìn ra.
Ba Thiên Huy chắp tay nói: “Việc này, là lỗi sai của Thiên Ngoại Thiên, ta thay mặt Quế Nhất Luân, xin lỗi Tần công tử!”
“Ông thay mặt hắn ta?”
Tần Ninh lúc này kéo Cốc Tân Nguyệt qua, cười nhạt: “Tỳ nữ của ta, hắn ta xứng động vào chắc?”
“Muốn xin lỗi, bắt hắn tự mình xin lỗi!”
“Không có mồm à?”
Lúc này, Quế Nhất Luân có sắc mặt trắng bệch, quần áo xộc xệch, cả người càng hỗn loạn.
Hắn ta chỉ thích Cốc Tân Nguyệt mà thôi, cái tên này đúng là không chịu tha cho hắn ta!
Hắn ta là thiên tài đẳng cấp của Thiên Ngoại Thiên, nào đã phải chịu nhục như hôm nay?
“Nhất Luân!”
Ba Thiên Huy vỗ vai Quế Nhất Luân, nói: “Thiên chủ cùng hai vị đại nhân, đều ở đây toàn lực chuẩn bị cho cấm địa Thiên Vị!”
Nghe vậy, sắc mặt Quế Nhất Luân trở nên khó coi.
“Chuyện hôm nay là Quế Nhất Luân ta mạo phạm, mong Tần công tử người độ lượng không chấp kẻ tiểu nhân!”
Quế Nhất Luân chắp tay nói.
“Coi như ngươi thức thời!”
Tần Ninh nâng ly rượu lên, nhấp một hớp rồi không nói thêm nữa.
Bốp...
Chính vào lúc này, một tiếng tát đột nhiên vang lên.
Trên mặt Quế Nhất Luân kia bỗng xuất hiện một vết tay màu đỏ, xương mặt bị gãy mấy phần.
“Tần Ninh, ta đã xin lỗi, ngươi còn đánh ta!”
Quế Nhất Luân giận không kiềm được.
Quế Nhất Luân ngẩn ra.
Không phải Tần Ninh!
Là Cốc Tân Nguyệt!