Nghe vậy, Mặc Uyên Tử không nói thêm được gì nữa, hàn huyên vài câu rồi đi.
Tần Ninh cũng sửng sốt trong giây lát.
“Kiêu... Không ngờ nàng ấy vẫn còn ở đây...”
Tần Ninh gãi đầu, lẩm bẩm: “Lần này lại đau đầu rồi!”
Ngày hôm sau, tỉ thí tiếp tục.
Trên võ trường cũng kín người.
Mà lúc này, nhóm thành viên cấp cao của thư viện Thánh Hiền cũng không hưng phấn nữa mà thay vào đó là lo lắng, lo lắng trùng trùng.
Hôm qua thua quá thảm.
Thư viện Thánh Hiền đứng thứ tư, cho dù là đệ tử cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ thì so với đệ tử cùng cấp ở ba bên kia vẫn còn kém xa.
Hôm nay, là tỉ thí của đệ tử cảnh giới Hóa Thần.
Bắc Thương tông, cổ quốc Thiên Phong cùng Hứa gia đều có đệ tử cảnh giới Hóa Thần thất chuyển dưới ba mươi tuổi.
Vốn dĩ không sánh bằng.
Lúc này, Tần Ninh ngồi bên cạnh Mặc Uyên Lâm như cũ.
Hôm nay Mặc Uyên Lâm có vẻ mặt rất buồn khổ.
Bọn họ vốn dĩ rất vui vì Hạ Vân Phi, Giản Tự Thông, Mạc Cát Cát, Hạng Hàn và Tất Tử Hàm đạt cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.
Nhưng đối phương có đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, thực lực tổng hợp vẫn cao hơn thư viện Thánh Hiền.
Điều này khiến bọn họ chẳng chờ mong gì nữa.
Mà bốn phía cũng nghị luận ầm ầm.
“Cảnh giới Thông Thiên của thư viện Thánh Hiền hôm qua vô cùng thảm hại, mười trận tỉ thí thì chiến thắng quá ít, hôm nay e là cũng thua thảm rồi”.
“Xem ra thư viện Thánh Hiền ngày càng tệ đi”.
“Đúng vậy đó, tam đại tông môn sau này sẽ có nhiều võ giả vượt qua cảnh giới Hóa Thần hơn thư viện Thánh Hiền, vậy thì thư viện Thánh Hiền sẽ toi đời!”
Giữa lúc mọi người bàn luận, đệ tử thư viện Thánh Hiền đều có vẻ mặt khó coi.
Lại có một vài đệ tử lẩm bẩm nhắc đến Tần Ninh.
Tần Ninh vẫn mắt điếc tai ngơ.
Lúc này, tỉ thí bắt đầu.
Vòng thứ nhất, đối thủ của thư viện Thánh Hiền là Hứa gia.
Hoàn toàn không thể sánh bằng.
Trận đầu, Hứa Phục Khôn trực tiếp ra trận.