Phong Thần Châu

Chương 1434: Tần Ninh cũng coi như là mắt điếc tai ngơ.  




 Hạ Tịch Lâm nói xong, võ trường bắt đầu trở nên yên tĩnh.  

 

Đệ tử tứ phương đều đứng vững trên rìa võ đài, bốn phương tám hướng Đông Nam Tây Bắc đều có mười đệ tử xuất chiến.   

 

Vòng đầu tiên bắt đầu, là đệ tử ở cảnh giới Thông Thiên.  

 

Đệ tử cảnh giới Thông Thiên tỉ thí cũng chỉ là món khai vị mà thôi.  

 

Chỉ có cảnh giới Hóa Thần mới đủ bộc lộ ra được căn cơ và khí thế sau ngày của tứ đại thế lực. Cảnh giới Thông Thiên chỉ coi như là đội hình hạng hai mà thôi.  

 

Có điều, mặc dù vậy, cũng có rất nhiều môn phái nhỏ quan sát vô cùng nóng bỏng.  

 

Với môn phái nhỏ, cảnh giới Thông Thiên đã là thần rồi.  

 

Nhưng trong tứ đại bá vương thì cảnh giới Thông Thiên cũng chỉ coi như đệ tử thuộc đội hình bình thường nhất mà thôi.  

 

Tỉ thí bắt đầu, mười người của bốn bên tùy ý khiêu chiến, mỗi người đều phải tham gia tỉ thí.  

 

Bắc Thương tông, Hứa gia, cổ quốc Thiên Phong và thư viện Thánh Hiền đều đưa ra mười người đại diện.  

 

Mà bốn bên này sẽ chia ra đấu hai – hai, mười trận, người thắng tiếp tục giao đấu, quyết định ra hạng nhất. Những người thua sẽ tiếp tục giao đấu với nhau, và chọn ra hạng hai, hạng ba, hạng bốn.  

 

Từ lúc sinh ra đến lúc trải qua chín đời chín kiếp, Tần Ninh đã xem không biết bao nhiêu lần những cuộc tỉ thí kiểu này rồi, cho nên hắn chẳng hề hào hứng chút nào.  

 

Tần Ninh cầm linh quả ở trước mặt lên rồi cắn một miếng to.  

 

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi ở bên cạnh thì chăm chú hầu hạ, không quan tâm chuyện khác.  

 

Dường như trong mắt hai cô gái thì Tần Ninh chính là trời, những cái khác không quan trọng.  

 

Cảnh tượng này lọt vào trong mắt người khác lại là tội ác tày trời.  

 

Trước đó Tần Ninh làm mất mặt Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường, cho đến giờ, rất nhiều đệ tử vẫn giận dữ vô cùng.  

 

Nhưng bên cạnh Tần Ninh có hai giai nhân đều đạt cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, trong thư viện Thánh Hiền lại không có đệ tử nào bằng được.  

 

“Cái tên này là đệ tử của Trường Sinh đường mà không chịu ra sức cho thư viện Thánh Hiền ta gì cả, thật đáng hận”.  

 

“Đúng vậy, bộ dạng như đại thiếu gia, đúng là muốn đánh đòn ghê!”  

 

“Nói nhỏ thôi, bị hắn nghe được, cho hai tỳ nữ kia đánh ngươi thì ngươi cũng chẳng làm gì được đâu”.  

 

“Vậy thì làm sao? Loại đàn ông ăn bám mà thôi”.  

 

“Nếu không có hai tỳ nữ kia, sư huynh Hạ Vân Phi và Giản Tự Thông giờ đạt cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển, chắc chắn có thể báo thù lại”.  


 

Tần Ninh cũng coi như là mắt điếc tai ngơ.  

 

Hắn cũng không định coi thư viện Thánh Hiền trở thành học viện tông môn của mình, hắn đến đây, lấy một thân phận chỉ để tiện làm việc mà thôi.