Nghe thấy vậy, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng chẳng thèm quan tâm.
Cảnh giới Hoá Thần tam chuyển, dựa vào thực lực của Tần Ninh thì đủ để giết không tha.
Trừ phi là cảnh giới cao hơn Hoá Thần ngũ chuyển, nếu không gặp phải Tần Ninh thì cũng là nhận kết cục thê thảm.
Mặc Vũ Nhu tiếp tục nói: “Xếp thứ ba là cái người tóc ngắn kìa, tên là Mạc Cát Cát, là cháu trai của đường chủ Mạc Thành Lỗi, là niềm kiêu ngạo của Mạc gia”.
“Người xếp thứ hai là Giản Tử Thông, con trai của phó viện trưởng Giản Tự Hào, thiên tài của Giản gia”.
“Ba người này đều là cảnh giới Hoá Thần tam chuyển”.
Tần Ninh cũng chẳng có quá nhiều biểu cảm.
Nhưng mấy người này đều mới chỉ hơn hai mươi tuổi mà đã là cảnh giới Hoá Thần tam chuyển thì đúng là hơi khó lường.
“Bên kia, ba người bên cạnh đường chủ Bạch Chung của Địa Thánh đường là Hạng Hàn, Tất Tử Hàm, Ngưu Linh Nhạc, đều là cảnh giới Hoá Thần nhị chuyển”.
Mặc Vũ Nhu dè dặt nói: “Sáu người này là những thiên tài lợi hại nhất ở trong Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường”.
“Đợi một lát nữa đi vào bên trong tháp Thiên có thể sẽ xảy ra tranh đoạt, cho nên chúng ta phải cẩn thận từng li từng tí mới được”.
Mặc Vũ Nhu thận trọng nói, cũng là chuyện không thể làm gì khác.
Trong ba tầng này thì tầng thứ nhất chứa được mười lăm người.
Tầng thứ hai chứa mười người.
Tầng thứ ba chứa năm người.
Mà nói về lĩnh ngộ ý cảnh thì đương nhiên phải là tầng thứ ba rồi.
Nhưng trước đây, mười người của Trường Sinh đường đa số bị đuổi xuống tầng thứ nhất.
Chuyện này cũng chẳng còn cách nào cả bởi vì thực tế Trường Sinh đường yếu hơn Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường quá nhiều.
Lần này thì lại càng thảm hơn.
Năm người tham gia.
Trong đó Tần Ninh còn bị đệ tử của Thiên Thánh đường ghi thù.
E rằng ở tầng thứ nhất cũng phải đánh một trận rồi.
Trong lòng Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu lúc này đều lo lắng không thôi.
Tần Ninh thì ngược lại giống như chẳng có chuyện gì hết.
Bọn họ thật sự không biết Tần Ninh lấy đâu ra sự tự tin như thế.
Cho dù có thể hạ gục Đỗ Thỉnh nhưng Đỗ Thỉnh chỉ là cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.
Nhưng mà Thiên Thánh đường có khoảng mười người là cảnh giới Hoá Thần, Tần Ninh cũng đâu thể nào lấy một chọi mười được?
“Tại sao lại không tranh đoạt chứ?”
Tần Ninh cười nói: “Vốn dĩ võ giả là phải tranh đoạt, tranh với trời, tranh với đất, tranh với người, chỉ có tranh đoạt mới có thể trở nên nổi bật giữa hàng vạn người chứ”.
“Mặc đường chủ yên tâm, ta lấy ba vị trí sẽ để lại cho Mặc gia các ngươi hai vị trí, rất có giá trị!”