Mỗi một lần mở tháp Thiên sẽ nhận ba mươi đệ tử đi vào bên trong tiếp thu lĩnh ngộ ý cảnh.
Thường thì đệ tử bị mắc kẹt rất lâu ở một cảnh giới nào đó khi đi vào bên trong tháp Thiên thì trong nháy mắt có thể nhận được lĩnh ngộ ý cảnh cực lớn, trực tiếp đột phá.
Cho nên tháp Thiên vẫn luôn là khát vọng của mỗi một đệ tử trong thư viện Thánh Hiền.
Nhưng mỗi một lần mở, trong tháp Thiên chỉ có thể dung nạp ba mươi người tiếp nhận lĩnh ngộ ý cảnh.
Cũng bởi vì vậy mà ba mươi người này mới đặc biệt quý trọng như vậy.
Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường thì không phải nói nhiều, cũng là trải qua tầng tầng lớp lớp sàng lọc để lựa chọn ra đệ tử ưu tú nhất.
Trường Sinh đường vốn cũng phải làm như vậy.
Nhưng sự xuất hiện của ba người Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đã phá vỡ quy tắc này.
Thậm chí hai người Lô Đại và Thần Hoảng chỉ đứng sau Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cũng bị lần ra tay trước của Tần Ninh doạ sợ mất mật, căn bản không dám tranh giành.
Thiên Thánh đường có mười ba người.
Địa Thánh đường có mười hai người.
Trường Sinh đường có năm người.
Ánh mắt của những đệ tử xung quanh đang hướng về phía này.
Nếu như ánh mắt có thể giết người thì e rằng chỗ này sớm đã máu chảy thành sông.
Nhưng tất cả đều là nhìn về phía Tần Ninh.
Ông kễnh con này quá ngang ngược.
Hành hung Đỗ Tiển, Hạ Văn Đào.
Ở trên võ trường trực tiếp đánh bại đệ tử xếp thứ chín Đỗ Thỉnh.
Chỉ hai chuyện đã lập tức nổi danh.
Bây giờ ở trong thư viện Thánh Hiền, ai ai cũng biết ở Trường Sinh đường có một người tên là Tần Ninh.
“Đứng vào hàng ngũ!”
Mặc Uyên Tử nhìn năm người, uy nghiêm nói.
Lúc này, đường chủ Mạc Thành Lỗi của Thiên Thánh đường dẫn theo mười ba đệ tử cùng xuất hiện.
Mặc Phong nhìn thấy mười ba người kia thì có vẻ hơi căng thẳng.
Thiên Thánh đường tệ nhất, cảnh giới còn cao hơn bọn họ.
Còn Mặc Vũ Nhu lúc này thì kéo góc áo của Tần Ninh.
“Tất cả mười ba người này, xếp thứ nhất chính là Hạ Vân Phi của Hạ gia, là người cầm kiếm kia kìa, hắn là anh trai của Hạ Văn Đào”.