Phong Thần Châu

Chương 1373: Ngươi thật sự không biết hối cải!”  




 “Đầu tiên, Đỗ Tiển của Thiên Thánh đường đánh Mặc Khánh của Trường Sinh đường, hơn nữa còn mưu đồ hai tỳ nữ của ta. Ta đánh hắn ta một trận, đánh gãy chân tay, đấy còn là nhẹ”.  

 

“Thứ hai, cái gì nhỉ... Hạ Văn Đào!”  

 

“Chửi ta một mạch là vô dụng này vô dụng kia, ta còn tưởng hắn ta có năng lực gì, ai ngờ lại yếu ớt đến thế!”  

 

Tần Ninh nói xong, tất cả mọi người có mặt đều há hốc mồm.  

 

Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu lại càng sững sờ.  

 

Tần Ninh này... điên cuồng quá!  

 

Phó viện trưởng là nhân vật chỉ đứng sau viện trưởng của thư viện Thánh Hiền thôi đấy.  

 

Ba vị phó viện trưởng, ai cũng cao cao tại thượng.  

 

Ngày thường, tuy hai bọn họ là con cháu Mặc gia, nhìn thấy hai phó viện trưởng Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào cũng vẫn còn thấy sợ.  

 

Một là do tâm lý.  

 

Hai là, Hạ Tịch Lâm là một nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển.  

 


Tần Ninh thật sự không sợ sao?  

 

Tần Ninh nhìn mấy người, nói: “Nếu muốn nói tội ác tày trời, thì cũng là Đỗ Tiển. Mấy vị trưởng lão nếu cảm thấy ta xử lý chưa đủ thì mấy người có thể quay về phế luôn ngũ chi đi, càng tốt!”  

 

Nghe vậy, sắc mặt của mấy người ở giữa sân càng đen xì lại.  

 

“Cái đồ hỗn láo, ta thấy ngươi đây là muốn chết!”  

 

Hạ Kiều Minh giận dữ không thôi.  

 

Ông ta là trưởng tộc Hạ gia, cũng là trưởng lão trong thư viện Thánh Hiền.  


 

Con trai bảo bối của ông ta bị một đệ tử mới vào Trường Sinh đường đánh gãy chân tay, đây là một sự sỉ nhục lớn.  

 

Quan trọng nhất là, lễ Tẩy Thiên sắp bắt đầu.  

 

Lần này Thiên Thánh đường khó khăn lắm mới đòi thêm được ba suất, Hạ Văn Đào chắc chắn được tham gia.  

 

Nhưng giờ chân tay đứt gãy, không biết khi nào mới khôi phục được.  

 

Bỏ lỡ lễ Tẩy Thiên thì không biết bao giờ mới đến được cảnh giới Hóa Thần!  

 

Ông ta cứ nghĩ lần này đến, Tần Ninh sẽ bị dọa sợ, mặt xám như tro, quỳ xuống khóc lóc cầu xin.  

 

Không ngờ tên nhãi này lại ngông cuồng như thế!  

 

“Xem ra, ngươi thật sự không biết hối cải!”  


 

“Ta có sai đâu, hối cải làm gì?”  

 

Tần Ninh nói với vẻ đương nhiên: “Muốn hối cải, thì phải là Hạ Văn Đào và Đỗ Tiển mới đúng chứ?”