Mấy đệ tử Thiên Thánh đường tự do bình luận.
Mặc Phong cùng Mặc Vũ Nhu lúc này đỏ mặt, nhưng cũng không phản bác nổi câu nào.
Trường Sinh đường chủ yếu tu trường sinh quyết.
Nhưng tu hành trường sinh quyết quá tốn thời gian.
Có lẽ người ta tốn một năm mới tăng một tầng cảnh giới.
Tu luyện trường sinh quyết, mười năm chưa chắc đạt được một cảnh giới.
Dĩ nhiên, trường sinh quyết cũng có lợi ích to lớn, chính là nếu tăng cấp thì sẽ không chỉ đơn giản là một tầng cảnh giới.
Mà người duy nhất phát huy được trường sinh quyết chính là tổ tiên đời đầu của Mặc gia, Sát Trường Sinh.
Thiên địa có thần bất hủ, ta tự trường sinh bất diệt!
Sát Trường Sinh, chính là một thời đại, một truyền thuyết.
Nhưng trong đời này cũng chỉ có một Sát Trường Sinh đó mà thôi!
Đệ tử Mặc gia bọn họ tu hành quyết này, tiến triển thực sự rất chậm.
Tiêu tốn thời gian, mặc dù tăng cấp sẽ là một bước lớn, nhưng khả năng tăng cấp lại không lớn.
Đây cũng là lí do vì sao Trường Sinh đường dần dần suy tàn.
Tần Ninh thấy cảnh này thì không khỏi mỉm cười.
Người có thể tĩnh tâm tu luyện trường sinh quyết thật sự rất ít.
Ý nghĩa của trường sinh quyết không phải theo đuổi sự mạnh mẽ, mà là truy cầu trường sinh.
Khi tuổi thọ không ngừng tăng cao, thì cùng với đó chính là thực lực mạnh không tưởng.
Lúc này, Mặc Vũ Nhu cùng Mặc Phong cực kỳ khó chịu.
Mặc Phong thấy Tần Ninh còn cười, tức thì quát lên: “Tần Ninh, giờ ngươi cũng là đệ tử Trường Sinh đường, Trường Sinh đường bị ức hiếp như thế, ngươi còn cười được à?”
Tần Ninh cạn lời: “Là các ngươi bị ức hiếp, chứ không phải Trường Sinh đường, đừng có chụp mũ ta”.
“Hơn nữa, Trường Sinh đường bị sỉ nhục thì liên quan gì đến ta?”
Hắn đi vào Trường Sinh đường cũng không phải để đánh nhau với bọn trẻ con này!
Mà lúc này, đám Đỗ Tiển cũng đã chú ý đến ba người Tần Ninh.
Diệp Viên Viên trong trẻo lạnh lùng, tạo ra cảm giác xa cách vô cùng.
Vân Sương Nhi thuần khiết, càng tỏa ra được tình cảm trìu mến.
Quan trọng nhất là, hai người xinh đẹp vô ngần, không phân cao thấp, rung động lòng người, thực sự khó quên.