Phong Thần Châu

Chương 1346: “Thanh Vân Kiếm Đế...”  




“Đi mau đi mau”.  

 

Mặc Thiên Tử không nhịn được thúc giục: “Phải tiếp đãi Tần công tử cho tốt vào, ta còn phải đợi lấy nốt nửa cuốn nữa rõ chưa?”  

 

“Vâng!”  

 

Mặc Uyên Tử lúc này chỉ có thể cười khổ.  

 

Mặc Thiên Tử chính là lão tổ đời thứ bảy của Mặc gia, đây chính là nhân vật mà con cháu chín đời sau lần lượt chết khô mà ông ta vẫn còn tồn tại cho đến tận bây giờ.  

 

Mà thực lực của Mặc Thiên Tử rốt cuộc ở trình độ nào thì ông ta cũng không rõ.  

 

Nhưng ông ta đã nghe ông nội nói rằng Mặc Thiên Tử chính là chỗ dựa của Mặc gia.  

 

Mà ông nội của ông ta nghe được câu nói này là do ông nội của ông nội ông ta truyền lại.  

 

Tần Ninh cũng không nói lời vô nghĩa, đi theo đám người Mặc gia, leo lên phi cầm rời khỏi chỗ này.  

 

Mặc Thiên Tử đột nhiên từ trong bộ dạng mơ hồ tỉnh táo lại.  

 

Đáy mắt đột nhiên loé lên tia sáng.  

 

“Cửu U đại lục, họ Tần... lại hiểu rõ chuyện của Mặc gia ta như vậy, ta không tin ngươi không phải là hậu nhân của Cửu U Đại Đế!”  

 

“Người đời đều nói trong trời đất này, chín vạn năm qua xuất hiện chín vị đại đế bản lĩnh cao cường”.  

 

“Cửu U Đại Đế chính là người đứng đầu danh sách chín vị đế”.  


 

“Hậu nhân của ông ta hẳn là cũng không tầm thường...”  

 

Mặc Thiên Tử chính là người đã sống năm vạn năm.  

 

Mặc dù ở đại lục Bắc Thương nhưng đối với thế giới rộng lớn này, ông ta cũng đã đi ra bên ngoài rèn luyện vài lần.  

 

Tu luyện Trường Sinh Quyết không chỉ chú trọng giấc ngủ sâu và chữ tĩnh.  

 

Mà còn phải ra khỏi thế giới, thoát ra khỏi bản thân.  

 

Ông ta đã thoát ra được, cho nên kiên trì đến bây giờ vẫn sống sót.  

 

Ông ta đã đi đến từng đại lục rộng lớn trong trời đất này, thậm chí ngay cả đại lục Thương Lan ở trung tâm thế giới ông ta cũng đã từng đi qua.  

 

Lần cuối cùng mà ông ta ra ngoài chính là vào một ngàn năm trước.  

 

Ông ta đã nghe tên của chín vị đế ở trên đại lục Thương Lan.  

 

Đứng đầu danh sách rõ ràng là Cửu U Đại Đế đã từng danh chấn Cửu U.  

 

Cửu U Đại Đế không chỉ uy chấn đất trời Cửu U đại lục, không ai có thể so bì, thậm chí danh tiếng của Cửu U Đại Đế ở trong trời đất mênh mông này cũng cực kỳ vang dội.  

 

Cảnh giới của hắn tiến bộ thần tốc, thực lực mạnh mẽ bất khả chiến bại, khiến vô số hào cường, vô địch lớn mạnh phải mặc cảm.  

 

“Cửu U Đại Đế...”  

 

“Cuồng Võ Thiên Đế...”  

 

“Thanh Vân Kiếm Đế...”  

 

Mặc Thiên Tử thấp giọng lẩm bẩm: “Danh tiếng của chín vị đế uy chấn Thương Lan, nổi danh thiên hạ, nếu như trước đây lão tổ không chết có lẽ cũng có thể trở thành một trong số đó...”  

 

Suy nghĩ của Mặc Thiên Tử đương nhiên Tần Ninh không hề hay biết.  

 


Trong chín vạn năm xuất hiện chín nhân vật tuyệt thế.  

 

Chín người đó, đừng nói là trăm vạn năm, cho dù là ngàn vạn năm lội lại dòng lịch sử tìm hiểu về kỉ nguyên trước thì cũng không một ai có thể tạo ra được thành tựu như vậy.  

Hắn đã từng biên soạn ra “Cửu Nguyên Đan Điển”, “Vạn Khí Phổ”, “Trận Thuật”, “Thể thư” v.v…, cho dù đặt ở trong Cửu Thiên Vân Minh hay thế giới thần cũng là độc nhất vô nhị.