Phong Thần Châu

Chương 1245: “Ta làm sao mà biết được?”  




 Tần Ninh rời khỏi Cửu Hoang chiến xa, tay không tấc sắt lao thẳng về phía người khổng lồ.  

 

Thế nhưng khi Tần Ninh đến gần người khổng lồ thì ở phía sau cũng xuất hiện một người khổng lồ khác đang từ từ đứng thẳng.  

 

Thân hình cao lớn hơn trăm trượng, mặc kim giáp, lúc này sự áp bức thiên uy huy hoàng lan toả ra xung quanh.  

 

Hai tay hai chân, cơ thể chính liên tục ngưng tụ thành hình, trong không trung lúc này dường như xuất hiện một bóng dáng người khổng lồ bao phủ lấy cơ thể của Tần Ninh.  

 

“Đây là...”  

 

Thấy cảnh này, người của ngũ đại gia tộc đang lớn tiếng hoan hô lập tức im bặt.  

 

Viêm gia có người khổng lồ là dùng máu của Viêm Hoàng ngưng kết thành.  

 

Tần Ninh... tại sao cũng có vậy?  

 

Lúc này, Tần Ninh đứng vững ở trên đỉnh đầu người khổng lồ, tay nắm chặt thành quyền. Mà hai tay người khổng lồ lúc này cũng siết chặt thành nắm đấm, trực tiếp tung một quyền về phía Viêm Nhập Vũ.  

 

Hai người khổng lồ va chạm.  

 

Ầm...  

 

Ầm ầm ầm...  

 

Tiếng nổ ầm ầm liên tiếp vang lên, tất cả mọi người đều cảm thấy màng nhĩ như muốn nổ tung, hai người khổng lồ đều ẩn chứa uy lực mạnh mẽ bá đạo.  

 

Rắc rắc rắc...  

 

Không bao lâu sau, cơ thể của Viêm Nhập Vũ xuất hiện rất nhiều vết nứt, cánh tay người khổng lồ va chạm lúc này đã nổ tung, hoá thành bột mịn khắp bầu trời.  

 

Cánh tay của Viêm Nhập Vũ lúc này cũng phát ra một tiếng tiếng “rắc”, nứt ra.  

 

Trông thấy cảnh này, tất cả mọi người đều biến sắc.  

 

Tần Ninh đột nhiên tấn công bất ngờ, bề ngoài cơ thể lại có một cái bóng khổng lồ mặc áo kim giáp bao bọc, đối chọi với Viêm Nhập Vũ.  

 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  

 

Trong lòng của tất cả mọi người lúc này đều cảm thấy kinh hãi.  

 

“Suýt...”  

 

Một cánh tay bị nổ tung thành sương máu, Viêm Nhập Vũ tuy không hét lớn nhưng khuôn mặt co giật cũng đủ để nhìn ra ông ta đau đớn trên cơ thể mà ông ta đang phải chịu đựng.  

 

Tần Ninh lúc này đứng vững ngạo nghễ bên trong trán của người khổng lồ, nhìn thẳng về phía trước.  

 

“Dùng khí huyết hóa thành? Không phải mình ông có đâu!”  

 

Tần Ninh vừa nói xong, sắc mặt của Viêm Nhập Vũ càng trở nên khó coi.  

 


Viêm Nhập Vũ bây giờ muốn chửi người, thủ đoạn liên tiếp của Tần Ninh nhiều vô kể.  

 

Hơn nữa lần nào cũng khiến lòng tin mãnh liệt của ông ta bị công kích, hoàn toàn bị áp chế.   

Ông ta thậm chí còn cảm thấy thằng nhãi này đang đùa với mình.