Phong Thần Châu

Chương 1234: “Muốn chết”.  




 Việc cấp bách là phải giải quyết Tần Ninh.  

 

Một khi Tần Ninh chết đi thì Cửu Hoang chiến xa sẽ là vật trong tay bọn họ.  

 

Chí bảo đến từ cổ quốc Đại Hạ này uy lực thật sự quá mạnh mẽ.  

 

Lệ Thông cùng Khánh Đông Hải đều ở cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, trên toàn bộ Cửu U đại lục này cũng coi như là sự tồn tại vô địch.  

 

Hai người lúc này mặc kệ tộc mình thương vong thế nào, vọt hẳn ra chỗ Tần Ninh.  

 

“Du Hồn Cầm Nã chưởng!”  

 

“Hải Long Khiếu Thiên!”  

 

Hai tiếng quát khẽ và lúc này truyền ra, trong nháy mắt, hai thân ảnh như là rồng uốn lượn với tốc độ nhanh, vọt đến bên cạnh Tần Ninh.  

 

Mà lúc này, Tần Ninh ngạo nghễ đứng vững trên xe chiến, nhìn hai người đánh tới, thần sắc không đổi.  

 

“Giết giặc thì phải giết tướng trước à?”, Tần Ninh cười giễu: “Các người khinh thường Cửu Hoang chiến xa, hay là khinh Tần Ninh ta không khống chế được nó?”  

 

“Cửu Hoang chiến xa, Chiến Linh Sát Lục!”  

 

Oanh...  

 

Giọng nói Tần Ninh vang lên, đột nhiên ở phía đuôi xe chiến có một ánh hào quang xuất hiện.  

 

Một bóng người mặc bộ đồ màu đen, sắc mặt hơi trắng, cũng rất góc cạnh, khiến người ta cảm thấy sắc bén.  

 

Một đầu tóc bạc kia bay theo gió, cũng sáng lấp lánh.  


 

Đây chẳng phải là... một Tần Ninh thứ hai sao?  

 

Sau xe chiến có hai pho tượng hình người, một pho ngồi một pho đứng.  

 

Mà lúc này, pho tượng sống lại chính là pho tượng đứng kia.  

 

“Chém!”  

 

Tần Ninh nói xong, khí tức toàn thân tỏa ra chiến ý mạnh mẽ.  

 

“Không xong, mau lùi lại!”  

 

Viêm Nhập Vũ chứng kiến một Tần Ninh thứ hai kia, tức thì khẽ quát, khuôn mặt kinh hoảng.  

 

Nhưng cũng đã muộn.  

 

Lệ Thông và Khánh Đông Hải đã tuôn ra.  

 

“Muốn chết”.  

 

Tần Ninh chỉ tay ra, thân ảnh Tần Ninh đột nhiên xuất hiện kia lúc này trực tiếp tuôn ra.  

 

Bụp bụp...  

 

Trong lúc ấy, hai âm thanh va chạm vang lên. Lệ Thông cùng Khánh Đông Hải lúc này như chim nhạn trúng tên, trực tiếp rơi xuống.  

 

“Xong đời...”  

 

Thấy cảnh đó, sắc mặt Viêm Nhập Vũ cực kỳ khó coi.  

 

“Giết!”  

 

Tiếng quát khẽ vang lên, lúc này Tần Ninh lại chỉ ra, một bóng người vọt thẳng xông lên.  

 

Lúc này, hai nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần thất chuyển giống hệt như võ giả ở cảnh giới Cửu Môn, tùy ý để cho thân ảnh Tần Ninh ngưng tụ ra đánh đập.  

 

Từng tiếng bùm bụp vang lên không ngừng, cảnh giới Hóa Thần thất chuyển tuy cứng cỏi nhưng lúc này đã bị đánh cho da tróc thịt bong.  


 

“Ta... Ta không biết Tuyệt Ninh tông nào hết...”, Lệ Thông không còn kiêu ngạo như trước nữa, hữu khí vô lực nói.  

 

Một bên khác, Khánh Đông Hải muốn gào lên giận dữ, nhưng lời nói ra đến khóe miệng cũng là mềm nhũn.