Phong Thần Châu

Chương 1233: Lão Vệ kia mới là mối tai họa ngầm lớn nhất.  




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Một tiếng vang đột nhiên vang lên, một con giao long bị chặt đầu xuống.  

 

“Nhãi con, đừng tưởng là ỷ vào Cửu Hoang chiến xa thì có thể muốn làm gì thì làm!”  

 

Lệ Thông quát lên.  

 

“Xin lỗi nhé, dựa vào Cửu Hoang chiến xa, ta đúng là muốn làm gì thì làm đấy!”  

 

Tần Ninh vung tay lên, cái đầu giao long bị chặt một lần nữa hiện ra.  

 

Hoàn hảo không tổn hại!  

 

“Chuyện này...”  

 

Mấy vị trưởng tộc còn lại cũng ngạc nhiên vô cùng.  

 

Cửu Hoang chiến xa, linh khí truyền thừa của cổ quốc Đại Hạ.  

 

Nói đúng ra thì đã không thể nói là linh kí được, vật này đã có tiềm lực và hình thức của một huyền khí rồi.  

 

Huyền khí, uy lực cực mạnh, vượt qua linh khí, chẳng qua tiêu chuẩn luyện khí của Cửu U đại lục vẫn chưa đạt đến trình độ đấy mà thôi.  

 

Hơn nữa vật ấy đã từng được hắn sửa chữa, lúc trước Hạ Thất Vương cầm Cửu Hoang chiến xa muốn giết hắn, đúng là tự mình tìm cái chết.  

 

Mà thao túng Cửu Hoang chiến xa cũng không phải như những gì cổ quốc Đại Hạ nghĩ, rót linh khí mạnh mẽ vào khiến chín con giao long mạnh mẽ thăng hoa.  

 

Thật ra, chỉ cần một chút linh khí dẫn dụ, là có thể thôi động Cửu Hoang chiến xa bộc phát ra tiềm lực cực mạnh.  

 

Mà chín con giao long lớn lên, dựa vào linh khí mạnh mẽ, nhưng không phải là của người thi triển, mà là... của người bị giết!  

 

Lấy chiến dưỡng chiến mới là ý nghĩa cuối cùng của Cửu Hoang chiến xa!  

 

 

 

Mà khi nhìn thấy đầu giao long kia bị chặt xuống đã mọc trở lại, mấy vị trưởng tộc đều thay đổi sắc mặt.  

 

Sao lại thế được?  

 

Viêm Nhập Vũ quát lên: “Cửu Hoang chiến xa chính là một trong ba bảo vật trấn quốc của cổ quốc Đại Hạ, uy lực cường đại, tiến gần đến huyền khí, không thể khinh thường. Hãy né tránh những giao long kia mà trực tiếp đối phó với Tần Ninh”.  

 

“Rõ”.  

 

Lệ Thông và Khánh Đông Hải lập tức xông ra.  

 

Từ Trạch Bình cùng Mộ Thiên Ca lúc này áp sát, dẫn dắt những người khác, cẩn thận tiến gần.  

 

Viêm Nhập Vũ thì nhìn đám lão Vệ đứng trên mai lão rùa, cẩn thận từng tí, phòng vệ chút một.  

 

Lão Vệ kia mới là mối tai họa ngầm lớn nhất.  

 

Nghe nói người này rất ít xuất thủ, nhưng một khi đã ra tay thì vô cùng tàn nhẫn, chém giết đối thủ trong chớp mắt.  

 

Một lão già nhìn có vẻ bình thường yên lặng, nhưng không một ai dám khinh thường.  

 

 

chapter content