Phong Thần Châu

Chương 120: Hội Phương Viên




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Có thể!"

Tần Ninh gật đầu, hai mắt sáng lên, nói: "Tuy nhiên, ta còn cần một loại dược liệu khác".

"Dược liệu?", Liệt Hỏa lão tổ vội vàng nói: "Loại dược liệu nào? Là trưởng lão của học viện Thiên Thần, ta vẫn có một chút năng lực".

“Không cần!”, Tần Ninh gật gật đầu, cười nói: “Mấy ngày này làm phiền Liệt Hỏa lão tổ cho đại ca của ta uống ba viên linh đan này, mỗi ngày chỉ cần uống một lần”.

Không cần? Nghe vậy, Liệt Hỏa lão tổ ngạc nhiên.

Tần Ninh tự tin nói: "Mười ngày sau chính là nội viện thí luyện, chuyến này ta phải đi sâu vào bên trong dãy núi Bắc Minh để tìm được loại dược liệu cần thiết!"

"Đến lúc đó, đại ca..."

Nhìn Tần Sơn ở trên giường, Tần Ninh an ủi: "Ta bảo đảm sẽ khiến cho huynh càng mạnh mẽ hơn so với trước đây".

Rời khỏi học viện Thiên Thần, đi trên con đường của học viện, sắc mặt Tần Ninh lúc này càng thêm ảm đạm.

"Phương Thế Vũ đó có lai lịch thế nào?"

Diệp Viên Viên nghe xong liền nói: "Gã là một đệ tử nội viện rất nổi tiếng. Huynh trưởng của gã tên là Phương Thế Thành, cùng với Viên Cương đều là linh đồ, đã cùng nhau thành lập nên hội Phương Viên. Hội này có cả ngàn người, ở trong nội viện cũng được coi như là một tiểu bá chủ!”

"Hội Phương Viên?"

Tần Ninh lãnh đạm nói: "Ta không quan tâm cái gì là hội Phương Viên, nhưng nếu chuyện này quả thật là do Phương Thế Vũ ra tay, thì ta sẽ đánh chết gã!"

Vào lúc này, bên trong căn phòng trên lầu cao.

“Sư phụ, đệ tử đã gây phiền phức cho người!”, Tần Sơn biết trong toàn bộ học viện Thiên Thần, từ nội viện đến ngoại viện, giữa đệ tử và trưởng lão đều có những mối liên kết hết sức chằng chịt.

Phương Thế Vũ kia dám ra tay với hắn ta, chắn chắn là do đằng sau gã có chỗ dựa, không hề e ngại một trưởng lão như Liệt Hỏa lão tổ.

Nếu như Liệt Hỏa lão tổ ra mặt giúp hắn ta, chắc chắn sẽ phải đắc tội với một số vị trưởng lão khác ở trong học viện.

"Tên nhóc ngốc nghếch này, con nghĩ gì vậy?"

Liệt Hỏa lão tổ cười nói: "Con có thể hồi phục là lão tổ ta đã vui lắm rồi, bất kể kẻ đó là ai, chỉ cần bị ta nắm được chứng cớ, lão tổ ta sẽ đích thân lột da kẻ đó!"

"Vâng!"

"Nhưng mà con đúng là có hai đứa đệ đệ tốt!"

Liệt Hỏa lão tổ lại nói: "Ta thấy nhị đệ của con trong người cuồn cuộn viêm khí, mặc dù chỉ mới đạt cảnh giới Linh Hải tầng 1, nhưng linh hải ngưng tụ lớn mạnh, rất phi phàm!"

"Còn tam đệ Tần Ninh của con, còn trẻ như vậy mà đã là một linh đan sư, hơn nữa còn có ánh mắt sắc bén, tác phong làm việc độc nhất vô nhị, tiền đồ vô hạn!"

"Vâng…"

Trong lòng Tần Sơn lúc này rất vui vẻ yên tâm.

Tần Hải và Tần Ninh đều không còn là những cậu bé cần sự che chở của đại ca nữa.

Trở lại khu nhà chung, Lục Huyền, Tuân Ngọc và Trương Tiểu Soái đều nhìn Tần Ninh bằng ánh mắt đặc biệt thích thú.

Ba người bọn họ vừa mới đi hỏi thăm, mới biết được thân phận của Diệp Viên Viên đáng sợ đến mức nào.

Nàng đường đường là thiên kim của Diệp gia, đã thức tỉnh được Hoàng thể, khiến cho toàn bộ Bắc Minh Đế Đô phải khϊế͙p͙ sợ, hơn nữa, nàng lại còn là cường giả cảnh giới Linh Hải tầng 5.

Một Diệp Viên Viên xinh đẹp và tài năng như vậy mà lại thực sự là... tỳ nữ của Tần Ninh?

Nhân sinh quan của cả ba người dường như đã sụp đổ.

"Hả? Tại sao lại chỉ có năm người chúng ta? Phải có thêm ba người nữa ở đây chứ?"

"He he..."

Nghe Tần Hải thắc mắc, Trương Tiểu Soái cười khúc khích nói: “Tên Sở Tiên Kiệt đó đã bị đánh bay, hai người còn lại nghe đến uy danh của Tần Ninh huynh thì sợ phát khϊế͙p͙, không dám ở lại!”

Nghe vậy, Tần Ninh cười thất thanh nói: "Ta đáng sợ như vậy sao?"

"Không, làm gì có!"

"Ha ha, ta cũng không cảm thấy như vậy!"

Trương Tiểu Soái cười nói: "Tần huynh, thứ mà ta mang tới đây đều là những nguyên liệu nấu ăn tuyệt hảo, thức ăn thôn dã tuy không bổ dưỡng bằng thịt của một số loài linh thú, nhưng món ăn làm ra chắc chắn rất ngon".

"Như vầy đi, mấy người chúng ta buổi tối tìm một quán rượu, ta tự mình xuống bếp làm mấy món đãi mọi người ăn một bữa, uống vài ly rồi làm quen một chút, thế nào?"

"Được nha!"

"Không vấn đề gì!"

Tần Ninh đối với Lục Huyền, Trương Tiểu Soái và Tuân Ngọc có ấn tượng rất tốt.

Lục Huyền trông rất đôn hậu và không câu nệ tiểu tiết, trong khi Trương Tiểu Soái thì hoạt bát hay nói, còn về phần Tuân Ngọc, mặc dù hắn ta ít nói nhưng tính tình cũng không phải là xấu.

Mấy người cùng hẹn nhau, khi trời chạng vạng tối sẽ ra khỏi học viện Thiên Thần.

Tần Ninh rời khỏi học viện, đi thẳng tới quán rượu Phong Diệp.

Tiểu Phi và Tiểu Thanh vẫn còn ở quán rượu Phong Diệp, bây giờ Tần Ninh vẫn chưa thể mang cả hai vào học viện Thiên Thần.

Tạm thời cứ để cho Tiểu Phi sống ở quán rượu Phong Diệp, để cho tiểu nha đầu này mỗi ngày tu luyện Cửu U quyết, tiến bộ nhanh chóng.

Về phần Tiểu Thanh thì nó còn tung tăng hơn, mỗi ngày ở trong quán rượu Phong Diệp đều ăn uống như một đại gia.

"Tần huynh!"

Trương Tiểu Soái lúc này mới co rụt đầu lại, cười khan nói: "Nơi này ăn một bữa cũng tốn nhiều tiền lắm!"

Nghe vậy, Lục Huyền vỗ lên đầu Trương Tiểu Soái một cái, cười nói: "Huynh đã quên tỳ nữ của Tần huynh là ai rồi sao?"

Diệp Viên Viên!

Nghĩ đến cái tên này, Trương Tiểu Soái đột nhiên hiểu ra.

Chủ nhân đến nhà tỳ nữ ăn cơm, lại còn bị tính tiền sao!

Nhóm người lúc này tới quán rượu, chủ quán nhìn thấy Tần Ninh, lập tức tươi cười chào hỏi, hết lời ngon ngọt.

Quán rượu Phong Diệp là một trong những quán rượu sang trọng nhất ở Đế Đô, dĩ nhiên là muốn cái gì có cái đó.

Chủ quán lập tức tìm một phòng riêng sang trọng cho mấy người Tần Ninh, phòng riêng này bao gồm cả nhà bếp với đầy đủ những thứ cần thiết.

"Ôi trời đất ơi!"

Trương Tiểu Soái cảm thấy lâng lâng cả người.

"Đây là lần đầu tiên ta thấy qua một nơi như thế này. Quả nhiên là quán rượu Phong Diệp danh giá!"

Trương Tiểu Soái cười lớn.

"Tiểu Soái, tiếp theo đã đến lúc huynh thi triển kỹ năng của mình rồi đó!"

"Các vị huynh đệ cứ yên tâm, đây đều là chuyện nhỏ nhặt".

Ha ha cười lớn, sau đó Trương Tiểu Soái lại bắt đầu bận rộn.

Không lâu sau, Lăng Tiểu Phi dẫn theo Tiểu Thanh, một người một bò đi tới.

"Tần Ninh ca ca..."

"Booò..."

Một người một bò vừa nhìn thấy Tần Ninh đã cảm thấy vui mừng khôn xiết.

"Mấy ngày gần đây việc tu luyện của muội thế nào rồi?"

Tần Ninh tự nhiên hỏi Lăng Tiểu Phi.

Thân là Cửu U Chu Tước, bản thể của Lăng Tiểu Phi chính là thần thú, tiềm lực vô hạn, tốc độ tu luyện càng không cần phải nói.

"Tần Ninh ca ca, Tiểu Phi bây giờ rất lợi hại!"

Lăng Tiểu Phi cười hì hì, thấp giọng nói: "Tiểu Phi đã vượt qua cảnh giới cửa thứ chín Thiên Môn, sau đó tiến thẳng lên cảnh giới Linh Hải tầng 9, bây giờ đã là một cao thủ cảnh giới Linh Hải tầng 9 rồi!"

Nghe vậy, Tần Ninh chỉ cười.

Nhưng trong lòng hắn thì vô cùng cảm thán.

Không hổ là thần thú, tự bản thân Lăng Tiểu Phi trước đó đã ngưng tụ được chín đạo linh hải, bây giờ chín cửa cảnh giới đều đã mở ra, nên chín đạo linh hải của cảnh giới Linh Hải tầng 9 đương nhiên sẽ tự động ngưng tụ ổn định trong cơ thể.

Nếu như cô bé là một người bình thường, thì đã bị linh khí bạo ngược giày vò trong cơ thể mà chết.

Nhưng Lăng Tiểu Phi là một thần thú.

Cường độ mà thân thể cô bé có thể tiếp nhận không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh được.

Thậm chí, nói không ngoa, cho dù Lăng Tiểu Phi suốt ngày chỉ biết ăn ăn uống uống, thì thực lực của cô bé cũng có thể đi đôi với sự tăng trưởng cơ thể mà tăng lên.

Tuy nhiên, như vậy thì tốc độ sẽ chậm hơn rất nhiều. Phong Thần Châu - Chương 120: Hội Phương Viên