Phong Thần Châu

Chương 1194: “Linh kiếm Quy Nguyên!” 




 Phủi hai tay, Tần Ninh nhìn về phía trước.  

 

“Người tiếp theo là ai nào?”  

 

Lời này vừa được nói ra, trong lòng đám đệ tử Thanh Vân tông lập tức kích động, nếu bây giờ không phải là thời khắc sinh tồn của Thanh Vân tông thì bọn họ thật sự muốn hét lớn thành tiếng.  

 

Một câu này của Tần Ninh quả thật quá ngầu, quá bá đạo!  

 

Kiếm Tiểu Minh lúc này không nhịn được nói: “Huynh ấy ngầu thế!”  

 

Nhìn thấy hành động của Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên và Thiên Linh Lung đứng ở bên cạnh không nhịn được dở khóc dở cười.  

 

Kiếm Tiểu Minh vẫn luôn coi Tần Ninh là đại ca, là thần tượng, mục tiêu theo đuổi, khó tránh khỏi việc kích động như thế.  

 

Nhưng câu nói của Kiếm Tiểu Minh quả thật rất đúng.  

 

Cho dù như thế nào, Tần Ninh vẫn tiến thẳng không lùi, không hề sợ hãi.  

 

Ba năm qua, Tần Ninh dường như không còn sa sút tinh thần nữa, Tần Ninh, Tần tông chủ đã trở về rồi!  

 

“Tiểu tử ngông cuồng!”  

 

Bỗng lúc này, một tiếng quát vang lên, tông chủ Vạn Kiếm tông Vạn Kiếm Nhất sải bước đi ra, nhìn Tần Ninh, đáy mắt lấp loé sát ý lạnh lẽo.  


 

Tam đại tông môn Khai Sơn môn, Cực Lạc Các, Vạn Kiếm tông cũng là ba tông môn thuộc hạ đỉnh cấp dưới trướng của Thánh Vương Phủ.  

 

Mà nội tình của Vạn Kiếm tông của ông ta mạnh hơn so với Cực Lạc Các và Khai Sơn môn.  

 

Bản thân ông ta cũng là một cường giả vô địch cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.  

 

Cảnh giới Hoá Thần chính là sự tồn tại cao nhất ở trên Cửu U đại lục.  

 

Mà ông ta chính là một trong số đó.  

 

Bây giờ, nhìn thấy Tần Ninh dùng hai chiêu giết chết Bá Đông Phong, lại còn khoác loác không biết ngượng, khiêu khích tất cả mọi người trong nhóm của ông ta.  

 

Thánh hộ Thần Bắc vẫn luôn quan sát Thiên Đạo Nhất, nếu đã như vậy thì ông ta đành phải đích thân ra tay giết chết Tần Ninh rồi.  

 

“Ta ngông cuồng thì ông có thể làm gì được ta?”, Tần Ninh khinh miệt nói: “Không có bản lĩnh giết ta thì bớt nói nhảm lại, không biết trời cao đất rộng thì cũng đừng nói nhảm, nói nhảm đến cuối cùng, khiến bản thân chết một cách nhảm nhí, có hối cũng không kịp đâu!”  

 

“Ta cứ nói nhảm đấy, ngươi làm gì được ta?”  

 

“Ha ha...”  

 

Vạn Kiếm Nhất vừa nói xong, xung quanh bỗng vang lên một tràng cười ha ha.  

 

Vạn Kiếm Nhất đột nhiên ý thức được bản thân đã nói sai, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.  

 

“Tiểu tử thối, ta làm thịt ngươi!”  

 

Trong chốc lát, Vạn Kiếm Nhất sải bước đi ra, không khí xung quanh cơ thể cũng tự động xoay tròn theo khí tức của ông ta.  

 

Cảnh giới Hoá Thần, một sự thay đổi khí tức cũng có thể uy hiếp được đối thủ.  

 

Vạn Kiếm Nhất vung tay ra, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay.  

“Linh kiếm Quy Nguyên!”