“Công tử tắm rửa trước đi!”
Diệp Viên Viên lúc này nói: “Chứ cứ thế đi ra ngoài thì người ta sẽ sợ hãi mất”.
Tần Ninh gật đầu.
Trong phòng, nước nóng bốc hơi lên, Tần Ninh ngồi ngay ngắn trong thùng gỗ, thần sắc bình tĩnh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này thuần thục thay đồ, rửa mặt giúp Tần Ninh.
Nếu bị người khác thấy cảnh này thì e là chỉ muốn chém Tần Ninh thành trăm mảnh.
Hai vị mỹ nữ tuyệt thế như vậy mà lại ở nơi đơn sơ này tắm rửa cho Tần Ninh, đúng là phí của trời.
Ba năm, Tần Ninh không chỉ đạt cảnh giới Thông Thiên một bước, mà da thịt thân thể còn được Ngọc Lôi thể rèn luyện, có thể nói là hoàn mỹ.
Lúc này, vẻ ngoài cơ thể Tần Ninh giống như một viên ngọc trơn tuột nhẵn nhụi.
Mày kiếm mắt sắc, mặc dù vẫn thư sinh như cũ nhưng lại càng mê người hơn.
Hơn nữa đường cong thân thể cũng gần hoàn mỹ rồi, kết hợp với da thịt trơn tuột đúng là khiến người ta say mê.
Nhất thời, đến cả Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng phải thấy xuất thần.
Ba năm qua, hai người các cô luôn tu hành chăm chỉ, nhưng vẫn nhớ kỹ lời Tần Ninh nói, vững chắc nền móng, đạt đến cảnh giới Thông Thiên ba bước.
Mà ba năm này, Tần Ninh lại đạt đến cảnh giới Thông Thiên một bước, là điều mà các cô không nghĩ đến.
“Có đẹp không?”
Tần Ninh hơi nheo mắt lại, đột nhiên mở miệng khiến sắc mặt của cả hai cô gái cùng đỏ bừng.
Lúc trước nghe lão Vệ nói, hai cô lo cho Tần Ninh vô cùng. Mà bây giờ thấy Tần Ninh đi ra, bọn họ cũng yên lòng hơn.
“Công tử lại trêu chúng ta!”, Vân Sương Nhi mỉm cười: “Thân là tỳ nữ, sao có thể nói công tử nhà mình xấu cho được?”
“Cô là kiểu người không muốn nói thật à?”
Tần Ninh cười nhạt: “Vốn định chờ hai cô đạt cảnh giới Thiên Nguyên thì rời khỏi hai tông môn lớn, xem ra ba năm nay có lẽ đã làm chậm trễ thời gian tu hành của các cô rồi”.
“Lát nữa ta sẽ kiểm tra thực lực các cô, để xem có sai lệch chút nào không”.
Nghe vậy, ánh mắt của Vân Sương Nhi cùng Diệp Viên Viên đều lóe sáng.
Hai cô biết Tần Ninh có thực lực không tệ, nhưng hiện hay cả hai bọn đều bộc phát ra tiềm lực của Hỗn Độn thể và Cửu Chuyển Linh Lung thể rồi.
Ba bóng người đứng đối lập nhau.
Diệp Viên Viên mặc đồ xanh, tóc đen dài mượt như thác nước, khẽ bay theo gió.
Vân Sương Nhi xinh đẹp đứng vững, khuôn mặt cũng vô cùng nghiêm túc.