Phong Thần Châu

Chương 1160: “Cảm giác thế nào?”  




 Cảnh tượng này khiến cho Viêm Khắc cùng người cổ quốc Đại Hạ và Hoang gia đều phải sửng sốt.  

 

“Thằng nhãi kia, ngươi đáng chết!”  

 

Viêm Khắc đã hoàn toàn giận dữ.  

 

Ông ta đứng trước Viêm Hoàng lệnh thuẫn, trực tiếp sai sử nó xông về phía Tần Ninh.  

 

“Ngươi biết dùng Viêm Hoàng lệnh thuẫn chắc?”  

 

Lúc này Tần Ninh hừ lạnh, ngón tay chỉ ra.  

 

Rầm...  

 

Những xúc tu đen từ mặt đất chui lên, ngăn lại Viêm Hoàng lệnh thuẫn. Mà sau đó, những linh ấn xuất hiện từ đầu ngón tay Tần Ninh tuôn ra, dũng mãnh xông vào bên trong Viêm Hoàng lệnh thuẫn.  

 

“Giết hắn!”  

 

Viêm Khắc lúc này gào thét.  

 

Nhưng cũng vô dụng!  

 

Khiên Viêm Hoàng lệnh thuẫn kia lúc này không hề nhúc nhích, ánh lửa khởi động nhưng chỉ ở bên trong khiên.  

 

“Có chuyện gì vậy?”  

 

Tần Ninh vẫy tay một cái, cái khiên kia đột nhiên phi thẳng xuống dưới chân Tần Ninh, đem Tần Ninh nâng lên.  

 

“Viêm Hoàng lệnh thuẫn dùng thế này mới đúng!”  

 

Tần Ninh quát lên, trong nháy mắt, linh ấn khởi động, ấn ký hỏa diễm trong Viêm Hoàng lệnh thuẫn xoay ngược trở lại, hội tụ thành từng đám mây lửa.  

 

Mà đám mây lửa đó bắt đầu vùng vằng xông ra.  

 

Tần Ninh sải bước, ấn ký hỏa diễm tụ lại thành đám mây, trực tiếp tấn công Viêm Khắc.  

 

“Đáng chết!”  


 

Viêm Khắc cũng không hiểu vì sao Viêm Hoàng lệnh thuẫn lại để cho Tần Ninh sai hiến.  

 

“Muốn giết ta không dễ dàng thế đâu!”, Viêm Khắc dù sao cũng là cảnh giới Hóa Thần bảy chuyển. Lúc này, sắc mặt ông ta lạnh lẽo, hai tay chuyển động, linh khí dày đặc tụ thành một cái khiên, vụt sáng trước thân thể.  

 

“Vô dụng thôi...”  

 

Tần Ninh lắc đầu, đẩy tay ra.  

 

Đoàng!  

 

Tiếng nổ vang lên, lệnh bài kia lúc này trực tiếp bị đâm cho nổ tung.  

 

Khiên Viêm Hoàng lệnh thuẫn phá nát phòng ngự của cái khiên kia, thẳng thừng đánh nổ, yếu ớt vô cùng.  

 

Có tiếng phập vang lên, một góc của Viêm Hoàng lệnh thuẫn đã đâm xuyên ngực Viêm Khắc rồi dừng lại.  

 

Tần Ninh cầm kiếm đen trong tay, đạp lên khiên, đi từng bước đến cạnh Viêm Khắc.  

 


Một tiếng phập nữa vang lên, Tần Ninh vung kiếm, đầu Viêm Khắc lìa khỏi cơ thể, máu tươi lúc này tóe ra.  

 

Trong nháy mắt này, tiếng phập kia tưởng chừng như khiến cho trái tim củ những người ở đây bị lệch một nhịp.  

Mấy người Thiên Đạo Nhất, Lý Dương Chiêu đã hoàn toàn hóa đá, cả người run rẩy, hoàn toàn không biết nên nói gì...