Phong Thần Châu

Chương 1111: “Lôi Long Xà Triển!”  




 Viêm Khô đưa ra kết luận, đứng sau hắn nhất định còn có kẻ khác.  

 

 

 

“Tiểu tử, ta nhất định sẽ lột da ngươi, rút gân của ngươi!”  

 

Viêm Bách Vũ lúc này hung ác nói: “Ta sẽ khiến ngươi hiểu rõ, uy hiếp ta là chuyện ngu xuẩn nhất mà ngươi đã làm ở kiếp này”.  

 

Viêm Bách Vũ đã hoàn toàn nổi giận.  

 

Từ nhỏ đến lớn hắn ta đã được giáo dục tư tưởng, hắn ta chính là hậu nhân của Viêm gia, Viêm gia mấy vạn năm trước đã cực kỳ nổi danh ở trên Cửu U Đại Lục.  

 

Hắn ta có một cảm giác ưu việt trời sinh từ trong tận xương tuỷ.  

 

Cảm giác ưu việt này tỏa ra từ hắn ta mà không có bất kỳ chủ ý nào cả, nó xuất hiện một cách rất tự nhiên.  

 

Vù vù...  

 

Ngay lập tức, hai người Viêm Hạc và Viêm Song một trái một phải vây quanh Tần Ninh.  

 

Viên Bách Vũ trực tiếp đi đến trước mặt Tần Ninh, vẻ mặt hờ hững.  

 

“Ở chỗ này cảnh giới Thông Thiên và cảnh giới Hoá Thần sẽ bị áp chế nhưng cảnh giới Thiên Nguyên và cảnh giới Thiên Võ thì không”.  


 

“Ngươi nói xem, cảnh giới Thiên Nguyên tam nguyên và cảnh giới Thiên Võ thất biến thì ai sẽ thắng nhỉ?”  

 

“Ngươi tự tin quá rồi đấy!”  

 

Tần Ninh nói một câu, lười nhác nhìn Viêm Bách Vũ.  

 

Ánh mắt dừng lại trên đám người Khánh Trạch Thiên, Lệ Sinh Phong và Viêm Khô, Tần Ninh tiếp tục nói: “Ta nghĩ chỉ dựa vào các ngươi thì cũng chưa đủ để quật ngã cương quốc Bắc Minh như mặt trời buổi trưa đâu, đằng sau các người hẳn là vẫn còn người khác nhỉ?”  

 

Lời này vừa được nói ra, cơ thể của Viêm Khô lập tức trở nên cứng đờ.  

 

“Viêm Bách Vũ!”, Viêm Khô trực tiếp gọi thẳng tên, quát: “Giết hắn đi!”  

 

“Yên tâm Khô lão, ta tuyệt đối sẽ không để cái miệng của hắn phát ngôn lung tung nữa”.  

 

Viêm Bách Vũ chân đạp đất, cả cơ thể lúc này trong nháy mắt bỗng lao vùn vụt về phía của Tần Ninh.  

 

“Cút!”  

 

Môi Tần Ninh mấp máy, chỉ đơn giản nói ra một chữ.  

 

“Lôi Long Xà Triển!”  

 

Bùm bùm bùm...  

 

Một tiếng nổ trầm đục vang lên, Viêm Bách Vũ một mặt kiêu ngạo không ai bằng đối diện với âm thanh bùm bùm nặng nề trong nháy mắt bị nghiền ép.  

 

Tần Ninh lúc này hai tay nắm chặt, âm thanh lách cách liên tục vang lên.  

 

“Thiếu chủ!”  

 

Viêm Song và Viêm Hạc lúc này biến sắc, hai người là hộ vệ thân cận của Viêm Bách Vũ được bồi dưỡng từ luyện từ nhỏ đến lớn, nếu như Viêm Bách Vũ chết thì bọn họ cũng không thể sống sót.  

Vù vù...