Phong Thần Châu

Chương 1038: Thiên Thận cung này đúng là mênh mông thật.  




 Viêm Hoàng là một trong tam Hoàng đi theo cương vương Minh Uyên.  

 

Cương quốc Bắc Minh sa sút, con cháu của tam Hoàng thất Vương lại có được cơ duyên.  

 

Con cháu của Sở Vương, Hạng Vương và Địch Vương thì trở thành chủ tể của bốn cương quốc bên ngoài Cửu U đại lục.  

 

Mà con cháu của Mộ Vương, Khánh Vương, Từ Vương cùng Lệ Vương thì ở lại vùng đất Cửu U rồi ẩn thế.  

 

Còn con cháu của tam Hoàng đương nhiên sẽ lợi hại hơn.  

 

Viêm Hoàng là một trong tam Hoàng, năm đó cũng là vô địch cảnh giới Hóa Thần, sau khi bỏ mình thì con cháu dựa vào những gì tổ tiên để lại mà tự mình phát triển âm thầm. Bây giờ, ở trong vùng đất Cửu U này, đến cả một vài thế gia truyền thừa cũng không dám động vào.  

 

“Năm đó tổ tiên là tâm phúc của cương vương Minh Uyên, được phong là một trong tam Hoàng, đều đã từng gặp mặt tôn giả Thanh Vân và Cửu U Đại Đế”.  

 

“Nơi đây do Cửu U Đại Đế thiết lập, chúng ta chính là con cháu của Viêm Hoàng, Cửu U Đại Đế nhất định sẽ chiếu cố chúng ta!”  

 

Viêm Bách Vũ tỉnh táo nói: “Bên trong Thiên Thận cung này có Thận Nguyên, núi Thận Sơn, rừng Thận Mộng, Thận cung đều là nơi hiếm thấy, có nhiều chỗ cực kỳ tốt cho tu hành, thậm chí còn có thể nhận được một phần truyền thừa của lão nhân Thiên Thận, thực lực tăng mạnh!”  

 

“Nhưng điều hấp dẫn người ta nhất lại chính là Mặc cốc!”  

 

“Đó là nơi Cửu U Đại Đế đích thân xây dựng, giá trị của toàn bộ Thiên Thận cung cộng lại đều không bằng được Mặc cốc!”  

 

Ánh mắt Viêm Bách Vũ lóe sáng, nói: “Lần này, kẻ nào dám cản, giết không tha!”  

 

“Vâng!”  

 


Một đoàn người mang huyết thống của Viêm Hoàng nhanh chóng tiến về phía trước rồi biến mất...  

 

Lần này Thiên Thận cung mở ra đã kinh động đến từng tông môn, thế gia truyền thừa, cổ quốc. Động tĩnh của Thiên Thận cung quá lớn, khiến toàn bộ vùng đất Cửu U phải dậy sóng.  

 

Mà so với những đám người vì bị Thiên Thận cung hấp dẫn mà mắt muốn đỏ ngầu, nhóm Tần Ninh thì lại yên bình hơn hẳn.  

 

Lúc này, Tần Ninh đương nhiên trở thành người dẫn đường, đưa mọi người đi quanh Thiên Thận cung.  

 

“Ta cứ tưởng Thiên Thận cung là một cung điện cơ đấy...”, Kiếm Tiểu Minh không khỏi nói.  

 

Bọn họ lúc này đã đi cả nửa ngày, nhưng phóng mắt ra xa thì vẫn là mặt đất bao la.  

 

Thiên Thận cung này đúng là mênh mông thật.  

 

Mà phong cấm được nơi này khiến cho vài vạn năm không một ai đi vào bên trong được, sẽ là mạnh mẽ cỡ nào chứ?  

Tần Ninh không nói gì, nhưng trong lòng kích động tột cùng.