Phong Thần Châu

Chương 1009: Tuyệt đối không dám!”




 Nhìn thấy Cực Thiên Sơn bắt đầu tăng giá, nét mặt của mấy đệ tử hơi thay đổi.  

 

“Ba trăm vạn!”  

 

Cực Thiên Sơn lúc này đã hoàn toàn hoảng loạn rồi.  

 

Đây chính là tiền bỏ ra để mua mạng của hắn ta đấy!  

 

“Một ngàn vạn!”  

 

Cực Thiên Sơn rót cuộc cũng cắn răng, hạ quyết tâm nói: “Bồi thường cho các vị một ngàn vạn linh thạch!”  

 

Một ngàn vạn, cái này chiếm một số lượng khổng lồ trong kho linh thạch ở phái Thiên Sơn.  

 

Một đệ tử lúc này muốn nói lại thôi.  

 

Tần Ninh lại nói: “Sống chết của hắn nằm trong tay của các ngươi, các ngươi muốn nói gì thì cứ nói, không cần phải sợ”.  

 

“Nếu như sau này hắn dám trả thù, ta sẽ tiêu diệt toàn bộ phái Thiên Sơn của hắn!”  

 

“Không dám không dám, tuyệt đối không dám!”, Cực Thiên Sơn vội vàng nói.  

 

Đệ tử kia gật đầu, rốt cuộc cũng lấy dũng khí nói: “Một ngàn vạn linh thạch, trợ cấp một phần cho người nhà của Đô Tiền sư huynh, số còn lại giao phó cho tông chủ sắp xếp, còn một chút”.   

 

“Ngài nói, ngài nói đi...”, Cực Thiên Sơn lập tức thở phào một hơi.  

 

“Ai giết Đô Tiền sư huynh thì kẻ đó phải đền mạng!”  

 

“Đúng vậy!”  

 

“Không sai!”  


 

Những đệ tử còn lại cũng gật đầu nói đúng, trong lúc nhất thời lòng đầy căm phẫn.  

 

“Được!”  

 

Cực Thiên Sơn bước từng bước đi ra, vung tay lên.  

 

Bộp bộp hai người lập tức bị lôi ra, Cực Thiên Sơn vỗ tay xuống, sọ não của hai người này lập tức vỡ vụn, hơi thở biến mất hoàn toàn.  

 

“Chính hai kẻ này đã giết Đô Tiền, tại hạ giết chết hai kẻ này mong chư vị hả giận”.  

 

“Hừ, bọn ta chẳng cần phải hả giận, như lời tông chủ đã nói, đệ tử Thanh Vân môn bọn ta sẽ không ỷ thế hiếp người, nhưng nếu người khác ức hiếp bọn ta thì bọn ta cũng không sợ”, đệ tử kia lấy dũng khí nói.  

 

Tần Ninh nghe thấy vậy thì gật đầu.  

 


Nhưng hắn cũng hiểu, Thanh Vân môn suy yếu đã lâu, phải thay đổi tâm tính của các đệ tử, chuyện này không phải ngày một ngày hai là có thể làm được.  

 

Lần này cũng coi như tiếp thêm cho bọn họ một chút dũng khí.  

“Cực Thiên Sơn, Tần tông chủ đồng ý tha cho ngươi một mạng, ngươi còn không mau cảm ơn đi”.