Phong Ngự

Quyển 2 - Chương 137: Tro bụi




Tận mắt nhìn thấy Bạch Ngọc Cốt Thuẫn mà mình đã phải tổn hao một viên linh thạch hỏa thuộc tính mới đổi lấy được trong chớp mắt bị tử sắc hỏa diễm thiêu đốt không còn gì, trong lòng Phong Nhược thật sự đau đớn đến thấu xương .

Đây chính là pháp khí phòng ngự thượng phẩm ah! Hắn vừa mới đổi về vẫn còn nóng hổi chưa xài vậy mà cứ như vậy xong đời. Nhưng mà chuyện này cũng đủ để nói rõ tử sắc hỏa diễm kia thật sự là không phải tầm thường, chỉ sợ so với Huyền Hỏa Phần Thân của hắn còn lợi hại hơn. Cũng may lần này hắn chỉ là nếm thử một chút lợi hại, chứ nếu mà tùy tiện vận dụng Huyền Hỏa Phần Thân thì hậu quả thật đúng là không dám tưởng tượng .

Lúc này cùng lúc với Bạch Ngọc Cốt Thuẫn tan rã, Phong Nhược cũng không dám tiếp tục ở lại trong khe đá chút nào nữa. Hắn vội vàng chạy thoát ra ngoài theo một hướng khác rồi sau đó tiếp tục chui vào trốn trong một một khe đá gần đó .

Huyết Hống đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua Phong Nhược, nó lập tức nổi giận gầm lên một tiếng rồi lao nhanh tới. Nhưng mà với thân thể cao lớn của nó đương nhiên là không thể chui vào, còn cái khe đá hình thành từ cự thạch này lại đặc biệt cứng rắn, một trảo của nó đánh vào cũng chỉ có thể lưu lại một vệt hằn chừng mấy tấc mà thôi.

"Mầy là cái đồ khốn khiếp, có ngon thì đến đây mà cắn ta ah!"

Phong Nhược ở bên trong khe đá la hét um sùm, nhưng để cẩn thận đạt được mục đích hắn lại đem món pháp khí phòng ngự tốt nhất Già Sơn Tráo phóng xuất ra. Vật này chỉ có thể dùng làm phòng ngự cố định, mang ra dùng ở chỗ này lại vừa đúng lúc phát huy tác dụng .

Lúc này mắt thấy không thể bắt được Phong Nhược, Huyết Hống tức giận gào thét một hồi rồi lập tức há miệng phun ra một luồng tử sắc hỏa diễm ! Uy thế tuy kinh người nhưng Phong Nhược lại có thể dễ dàng nhận ra luồng tử sắc hỏa diễm này rõ ràng so với trước đã yếu đi rất nhiều, độ lớn dường như cũng nhỏ đi một nửa .

Nhưng mặc dù như vậy thì uy lực của luồng tử sắc hỏa diễm này cũng không hề tầm thường. Chỉ qua mấy lần hô hấp nó đã đem pháp khí phòng ngự Già Sơn Tráo của Phong Nhược đánh cho tan rã lần nữa .

"Tới lúc rồi !"

Xác định được Huyết Hống trong thời gian ngắn không thể phun ra tử sắc hỏa diễm nữa, Phong Nhược cố nén đau lòng vì hai món pháp khí phòng ngự bị hủy rồi lập tức theo một hướng khác trong khe đá chui ra ngoài. Đầu tiên hắn mang Ngân Giáp Thiên Chu đã bỏ niêm phong thả ra rồi sau đó mới đem món pháp khí phòng ngự cuối cùng trong tay mình xuất ra, đồng thời lấy ra Tru Ma Kiếm hình dáng giống như một thanh trủy thủ (GD: dao găm)

Bởi vì theo tình hình lúc trước diễn ra thì bất luận là Mị Ảnh Kiếm hay Lưu Vân Kiếm đều không tạo thành uy hiếp đối với Huyết Hống. Cho nên Phong Nhược cũng chỉ còn lại một phương pháp cuối cùng chính là tiếp cận lại gần sau đó dùng Tru Ma Kiếm đánh chết con Huyết Hống này .

Nhưng vấn đề là Huyết Hống phun ra tử sắc hỏa diễm thật sự rất lợi hại, hắn trước tiên phải dẫn dụ đem tử sắc hỏa diễm chứa đựng trong cơ thể Huyết Hống tiêu hao hết thì sau đó mới có thể tiến hành công kích được .

Quát lớn một tiếng, Phong Nhược liền nhằm thẳng đến Huyết Hống mà xông tới, so với Huyết Hống cao tới bốn trượng trước mặt mình thì hắn chỉ giống như một tiểu bất điểm (GD: thằng nhỏ thấp bé) mà thôi !

Huyết Hống mắt thấy tên tiểu bất điểm lúc trước gian xảo như thế mà bây giờ lại rõ ràng không biết sống chết mà vọt tới, lập tức nó hưng phấn mà gầm rú một hồi sau đó lập tức xông lên đánh ra một trảo mãnh liệt, lực lượng mạnh mẽ làm cho cả hang động chấn động ầm ầm .

Nhưng mà Phong Nhược sớm đã có chuẩn bị, trước khi cự trảo trước mắt đánh tới một khắc, Đạp Vân Chiến Ngoa tại mặt đất nhanh như chớp nhảy lên lui về sau rồi bám vào những cự thạch bên cạnh dùng một tốc độ cực nhanh nhằm thẳng đầu Huyết Hống lao tới .

Có điều Phong Nhược vẫn còn đánh giá thấp thực lực cùng tốc độ phản ứng của Huyết Hống. Nó đột ngột há miệng, mặc dù không phun ra tử sắc hỏa diễm nhưng lại bắn ra một cái lưỡi màu tím dài hơn hai trượng .

"Bốp!" một tiếng, cả người Phong Nhược liền bị đánh văng ra ngoài mấy trăm trượng, nếu không phải có hộ thuẫn ở phía trước thay Phong Nhược ngăn cản một kích, chỉ sợ lần này hắn đã mất nửa cái mạng nhỏ rồi .

Nhưng mặc dù là như thế, Phong Nhược cũng bị cỗ lực lượng khổng lồ này nện cho toàn thân đau nhức kịch liệt, chân tay rã rời, còn cái hộ thuẫn trên tay kia thì đã đầy vết rạn nứt mắt thấy đã không thể dùng được nữa rồi .

Mà Huyết Hống lại không để cho Phong Nhược lấy một cơ hội phản kích, như một cơn gió lốc màu đỏ gào thét cuốn xuống dưới.

"Con bà mầy !"

Thầm mắng một tiếng, Phong Nhược cũng không dám suy nghĩ nhiều, chỉ có thể phấn khởi tinh thần dùng chút sức lực còn sót lại trong cơ thể nhảy sang một bên né tránh, khó khăn lắm mới tránh thoát khỏi đòn tấn công của Huyết Hống, rồi lại xoay người bổ nhào tới bên người nó .

"Thập Trượng Thanh Ti!"

Ngay sau đó hắn lập tức thi triển ra thuật trói buộc này, Phong Nhược muốn dùng hơn mười sợi Thanh Ti trong tay hút mình vào phần bụng cực lớn của Huyết Hống, nhưng lúc này pháp lực trong cơ thể hắn đã tiêu hao không còn .

Cũng may là hắn lúc trước ở Ngũ Hành Giới đã chuẩn bị rất đầy đủ, loại Hoạt Lạc Đan có thể lập tức khôi phục đại lượng pháp lực này cũng đã chuẩn bị mấy viên .

Sau khi nuốt luôn một hơi hai viên Hoạt Lạc Đan, Phong Nhược đồng thời giơ Tru Ma Kiếm trong tay lên hung hăng nhắm vào phần bụng của Huyết Hống vạch tới, mà vốn Mị Ảnh Kiếm hoàn toàn không phá vỡ được lớp da cứng rắn của nó thì lúc này lại giống như đậu hũ dễ dàng bị Tru Ma Kiếm rạch thành một lỗ hổng lớn .

"Rống!"

Đau đớn kịch liệt lập tức làm cho Huyết Hống nổi giận đùng đùng. Nhưng bởi vì Phong Nhược nấp ở bụng của nó, nó có muốn công kích cũng không làm gì được,chỉ có thể ở trong hang động mà chạy loạn lung tung .

Mà Phong Nhược đâu có ngu dại gì mà nương tay, Tru Ma Kiếm bốn phía nở hoa, trong lúc nhất thời máu tươi phun ra tung tóe, tình cảnh làm cho người ta sợ hãi cực kỳ .

Chỉ không ngờ là Huyết Hống sinh mệnh lực lại lớn như vậy, cho dù Phong Nhược dùng Tru Ma Kiếm rạch dưới bụng hơn mười đao mà nó vẫn khỏe mạnh như thường. Nhưng càng làm cho Phong Nhược thêm kinh hãi chính là những vết thương của Huyết Hống vậy mà bắt đầu khép lại một cách quỷ dị, hơn nữa tinh huyết phun ra ngày càng ít, đến cuối cùng thậm chí một giọt cũng không trông thấy nữa .

"Không xong !"

Mắt thấy tình hình quỷ dị này, Phong Nhược thật sự khẩn trương vô cùng, hắn phải vất vả lắm mới nắm được cơ hội này nhưng lại không ngờ tới Huyết Hống lại cứ như vậy không tổn hao gì, thật không hổ là một trong chín đại hung thú của Tu Tiên Giới .

"Liều mạng ! Mọi người cùng.... không ! phải là ngươi chết còn ta sống !"

Nghiến răng, Phong Nhược liền đem tất cả Hoạt Lạc Đan trong tay mình nuốt vào sau đó cầm Tru Ma Kiếm hung hăng nhằm thẳng bụng Huyết Hống đâm mạnh tới, đồng thời cũng đem toàn bộ pháp lực trong cơ thể mình truyền vào trong thân kiếm .

Bây giờ hắn cũng chỉ còn có thể kỳ vọng vào Tru Ma Kiếm xuất ra lôi điện có thể đem con Huyết Hống này giết chết, nếu mà như vậy còn không được nữa thì hắn cũng đành phải nghe theo mệnh trời .

Sau khi được pháp lực Phong Nhược truyền vào, trên thân Tru Ma Kiếm liền hiện ra từng luồng lôi điện lượn quanh, mà loại lôi điện này vừa xuất hiện lập tức làm cho Huyết Hống kinh hoảng gầm rú liên hồi, hiển nhiên có thể nó chính là khắc tinh của con quái vật này .

Thế nhưng thời gian chỉ mới trôi qua một lát Phong Nhược đã không thể duy trì nổi, dù sao thì Tru Ma Kiếm cũng ở đẳng cấp rất cao, hắn có thể thúc dục được cũng đã là việc cực kỳ khó khăn, huống chi hiện tại hắn mặc dù đã nuốt vào tất cả Hoạt Lạc Đan nhưng pháp lực cũng chỉ khôi phục được một nửa so với trạng thái bình thường nên căn bản là không đủ dùng .

Dưới tình thế cấp bách, Phong Nhược đành dứt khoát lấy Thanh Mộc Thần Tinh ra rồi trực tiếp hấp thu linh khí bên trong .

Thanh Mộc Thần Tinh này từ hơn hai mươi năm trước sau khi nghe Mộc Yêu nói qua, Phong Nhược đã không còn hấp thu linh khí bên trong, chỉ có cách ba năm một lần nhỏ vào bên trong một giọt Mộc Linh Tuyền Thủy, hôm nay trong tay hắn cũng chỉ còn lại hai giọt cuối cùng .

Vốn dĩ Phong Nhược vẫn trông cậy vào chuyến đi Ngũ Hành Giới tìm một ít thiên tài địa bảo để bồi dưỡng Thanh Mộc Thần Tinh, nhưng mà hiện tại bảo toàn cái mạng nhỏ quan trọng hơn vẫn là quan trọng hơn .

Đã có Thanh Mộc Thần Tinh hỗ trợ, Phong Nhược cuối cùng cũng có thể tiếp tục truyền pháp lực vào bên trong Tru Ma Kiếm. Nhưng hắn cũng không biết là lúc này ở trong bụng Huyết Hống, Tru Ma Kiếm đang ngưng tụ lôi điện đã bắt đầu xảy ra biến hóa. Lúc đầu kim sắc điện hồ chói lọi vẫn hướng bốn phía oanh kích nhưng giờ phút này lại phảng phất biến thành vô số bộ rễ nhỏ lan ra khắp toàn thân Huyết Hống .

Cuối cùng Huyết Hống cũng không chịu nổi ngã lăn ra đất, tuy bên ngoài vẫn còn hơi run rẩy nhưng cũng dễ dàng nhận ra nó chỉ còn thoi thóp. Còn Phong Nhược lại hoảng sợ phát hiện hắn căn bản không thể dừng tay, cũng không biết Tru Ma Kiếm rốt cuộc đã xảy ra biến hóa gì, dường như đã làm triệt để kích hoạt Thanh Mộc Thần Tinh trên tay hắn .

Sau đó từ bên trong Thanh Mộc Thần Tinh tuôn ra một luồng lực lượng vô cùng khổng lồ chạy dọc theo thân thể của hắn tựa như một cơn sóng lớn điên cuồng tràn vào Tru Ma Kiếm .

Nhưng đáng sợ nhất chính là luồng lực lượng này lại không giống như Thanh Mộc Thần Tinh lúc trước dịu dàng ngoan ngoãn,mà ngược lại giống như mãnh thú sổng chuồng, như bão táp gió lốc, như hồng thủy tràn bờ công phá điên cuồng trong cơ thể hắn .

Loại thống khổ này quả thực so với việc Phong Nhược phục dụng Bồi Nguyên Đan để rèn luyện thân thể trước kia còn khủng bố gấp vạn lần, kinh mạch trong cơ thể hắn căn bản không kịp phản kháng liền bị phá hủy hoàn toàn, hắn chỉ có thể dùng một điểm pháp lực cuối cùng và ý chí của bản thân để bảo vệ tâm mạch .

Nếu như không phải tiềm thức hắn biết rõ lúc này không thể buông xuôi, Phong Nhược thật sự muốn đem toàn bộ ý thức của mình chuyển vào bên trong Huyền Hỏa Phần Thân .

Mà cùng lúc đó trong cơ thể Huyết Hống, kim sắc điện hồ chói lọi tựa như rễ cây trải qua một phen lùng bắt cuối cùng trói chặt lấy một viên ngọc màu tím lớn cỡ nắm tay .

Nếu như Phong Nhược nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ đoán ra viên ngọc màu tím này chính là ngọn nguồn của tử sắc hỏa diễm .

Tru Ma Kiếm lại giống như có linh tính, nó cuốn lấy viên ngọc màu tím không ngừng giãy dụa vui vẻ từng chút kéo tới, cuối cùng cắn nuốt sạch sẽ hoàn toàn, mãi đến khi tất cả điện hồ chói lọi trên Tru Ma Kiếm tan đi, loại hấp lực này mới chậm rãi biến mất !

Bất quá đối với Phong Nhược thì sự việc vẫn chưa kết thúc, bởi vì bên trong Thanh Mộc Thần Tinh dường như còn ẩn giấu vô số lực lượng, vẫn như sông lớn cuồn cuộn hội tụ vào trong cơ thể hắn !

Cũng may lúc này đã không còn sự hấp thụ của Tru Ma Kiếm, lực lượng này tuy khổng lồ nhưng bây giờ lại an ổn hơn rất nhiều, tuy nhiên càng làm cho Phong Nhược thêm mừng rỡ chính là loại lực lượng này tựa hồ có hiệu quả trị liệu thần kỳ, hơn nữa còn làm cho hắn cảm nhận được một loại cảm giác rất thân mật quen thuộc .

Trong lúc bất tri bất giác, lực lượng bên trong Thanh Mộc Thần Tinh đã bắt đầu chậm chạp mà cải tạo những kinh mạch đã bị phá hủy trong cơ thể Phong Nhược. Cảm giác đó thật giống như mưa thuận gió hoà làm cho Phong Nhược nhịn không được thả lỏng ý thức, chậm rãi tiến vào trong một loại cảnh giới như mộng như ảo .

Cứ như vậy, không biết đã qua thời gian bao lâu, đến lúc Phong Nhược tỉnh lại thì lọt vào mắt hắn đầu tiên là một mảnh hắc ám, sau đó chỉ nghe thấy một hồi "Xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~!" âm thanh gặm nuốt !

Ban đầu Phong Nhược vẫn còn khó hiểu, thế nhưng bỗng nhiên sau đó hắn lập tức hiểu ra, đó là tên khốn Ngân Giáp Thiên Chu kia đang thôn phệ cơ thể Huyết Hống .

Nhưng bây giờ Phong Nhược cũng bất mọi việc mà vội vàng xem xét Thanh Mộc Thần Tinh, bởi vì hắn nhớ rõ vật này lúc trước bị hắn hấp thụ đại lượng tinh thuần lực lượng, không biết hiện giờ như thế nào ?

Đến lúc Phong Nhược mở tay trái ra, cả người hắn lập tức trở nên ngây dại. Còn sót lại trong tay hắn chỉ là một nắm tro tàn .