Phong Ngự

Quyển 1 - Chương 64: Pháp thuật




Trong phấn khởi không quên di chứng

Gặp Diệp Hoằng thụ giáo tích xưa


"Phong Nhược! Mau đến nạp mạng đi!"

Tại một khoảng sân nhỏ ở phía sau rừng cây, hiện tại Phong Nhược đang lười biếng tựa lưng vào một cây đại thụ, hắn mỉm cười khi nhìn mấy người Đường Thanh đang ở cách cả gần sáu mươi trượng.

Đây là sân luyện công mà Lam lăng ra lệnh cho mấy người bọn họ bày ra, lúc này đây Đường Thanh đang học Hỏa cầu pháp thuật, còn bia ngắm dĩ nhiên là người có tốc độ nhanh nhất ở đây, chính là Phong Nhược.

"Đường Thanh, ngươi không cần phải hét to lên như thế, nên tập trung ngưng tụ pháp lực, không được làm quá nhanh, vì như vậy Hỏa cầu sẽ không được ổn định, và cũng không được làm quá chậm, vì làm thế căn bản sẽ không thể hình thành ra được hỏa cầu đâu. Một khi đạt đến mức độ nhất định phải lập tức phóng ra, nhưng trước khi phóng ra ngươi phải tập trung vào vị trí của đối thủ!"

Trong tay Lam Lăng cũng đang cầm một cành cây giống lúc trước, nàng vừa gõ đầu Đường Thanh vừa nói, còn Bành Việt thì đến lúc này đã khá thành thạo Hỏa cầu pháp thuật rồi, về điều đó thì rõ ràng lúc diệt sát Hàn Băng Thú cấp bốn đã từng chừng kiến qua, còn Lam Lăng thì cũng đã sớm học xong Thủy long pháp thuật rồi, vì vậy ngoại trừ Phong Nhược chưa đủ tư cách do tu vi chưa tới, thì nay chỉ còn lại mỗi Đường Thanh mà thôi.

Nhầm giúp tăng thực lực chỉnh thể của toàn đội săn bát linh thú, cho nên mới có một cảnh hoành tráng như hiện tại.

Bộ dạng của Đường Thanh đã sớm tơi tả, đối với những câu giáo huấn của Lam Lăng hắn không dám phản bác nửa lời, cho nên đương nhiên hắn trút giận hết lên đầu của Phong Nhược.

"Phong Nhược! ngươi đến đây nạp mạng cho ta nào!"

Vừa mới ngưng tụ lại pháp lực, Đường Thanh lại ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng nữa, hai tay múa may trước ngực, đồng thời bước chân chậm rãi chuyển động, thủy chung hắn vẫn duy trì hình dạng vòng tròn, lúc này trong không khí dẩn dẩn hiện ra một ngọn lửa, sau đó tựa như được lực lượng vô hình nào đó dẫn dắt, mà bát đầu hình thành nên một hỏa cầu!

Nhưng ngay lúc này, không biết rủi ro ở chỗ nào mà hỏa cầu vốn đang dẩn hình thành thì bỗng nghe "Phanh" một tiếng lập tức bay tứ tán ra bốn phía, tuy hỏa cầu này chưa chính thức hình thành nhưng uy lực không phải là nhỏ, dù cho Đường Thanh đã mặc bộ trang phục Tuyết Tằm nhưng cũng bị cỗ lực lượng đó bắn cho lăn lộn mấy vòng, đến khi hắn bò trở dậy được thì cả mặt mũi đã bị cháy nắm đen, trông bộ dáng như mới vừa chui ra từ trong hẩm lửa vậy!

"Ha ha ha...!" Phong Nhược đang ở đằng xa vừa nhìn thấy màn biểu diễn hoành tráng như vậy, lập tức cười ngã nghiêng đến nổi muốn đau bụng luôn! Không ngờ có chuyện thú vị đến thế nữa chứ?

"Cười cái gì!, Bành Việt qua đây đi, còn Đường Thanh thì qua bên kia tiếp tục lĩnh ngộ đi, hôm nay nếu ngươi vẫn không phóng ra thành công một hỏa cầu nào thì đêm nay đừng mong được ăn cơm đấy!" Lam Lăng thở dài tức giận đánh Đường Thanh một gậy, rồi đuổi hắn sang một bên.

"Lam sư tỷ, ta đã đạt tỷ lệ phóng thích thành công cả mười lần trên mười rồi mà, chẳng lẽ cũng phải luyện tập nữa hay sao?" Bành Việt lúc này cầu khẩn nói, quả là hắn không có cách nào khác, bởi vì hắn và Phong Nhược đã từng đối luyện nhiều lẩn, trước sau đã hao phí hơn chục quả Hỏa cầu, nhưng không ngờ cả chéo áo của Phong Nhược cũng không chạm được lần nào, nổi bức xúc này làm sao hắn chịu nổi chứ, hắn cũng không muốn tên Phong Nhược càn rỡ này lại có cơ hội tiếp tục cười to nữa.

"Ngươi nói gì đó! Lại viện cớ gì nữa đây!" Lam Lăng trừng mát, "Hiện tại ngươi không lo tập luyện cho thuần thục, chẳng lẽ đợi đến lúc ra ngoài luyện tập với... thú sao? Làm đi! Nếu ngươi có thể đánh trúng Phong Nhược một lần thôi, lập tức ngươi vượt qua bài kiểm tra này!"

"A, ý ta không phải như vậy..." Bành Việt thật sự là khóc không ra nước mắt mà, nếu hắn có cơ hội đánh trúng tên quỷ Phong Nhược này thì tội gì phải khó xử đến như vậy.

"Nơi đây nào phải chiến trường, liệu trên chiến trường đó ngươi còn có cơ hội cò kè mặc cả như vậy sao? Tiến lên đi nào! Ta hạn định cho ngươi từ nay đến chuyến đi săn kế tiếp phải phóng ra được liên tục hai quả Hỏa cầu đấy!" Lam lăng không chút khách khí liền ra lệnh.

Kỳ thật không phải chỉ mỗi Bành Việt mà ngay cả Thủy long pháp thuật của nàng cũng không cách nào đánh trúng được Phong Nhược, thiệt là bó tay mà! Do Phong Nhược hắn có Thanh Loan Thủ Trạc lại thêm đồi giày chiến siêu cấp kia nữa khiến cho tốc độ của hắn trở nên cực nhanh, còn chưa tính tới sức phán đoán của hắn cực kỳ nhanh nhạy nữa, cho nên ngay cả những pháp thuật có tính năng tự động rượt theo cũng không mấy hiệu quả đối với hắn!

"Hừ! Đáng giận thật, biết vậy hồi đó không nên giao cho hắn Thanh Loan Thủ Trạc kia!" Lam Lăng buồn bực thầm nghĩ, nhưng công việc huấn luyện vẫn phải được tiếp tục, bởi nàng rất rõ trong Tu Tiên Giới này nếu không có thực lực, thì chỉ còn cách đưa mặt ra cho người khác tùy ý lăng nhục mà thôi.

"Ẩm!" Bành Việt lại một lần nữa tạo ra một hỏa cầu, nhưng lúc này hắn lại tiến đến rất gần Phong Nhược, khoảng cách chỉ cỡ ba trượng mà thôi, tay hắn bát đầu vung hỏa cầu ra, cuối cùng cũng đánh trúng Phong Nhược.

"Hắc! Không tệ lắm, Bành Việt!" Mặc dù Phong Nhược trước đó hơi bị phân tâm, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Bành Việt đánh trúng hắn, cho nên Phong Nhược cũng rất bội phục.

Lại nói Bành Việt đối với Hỏa cầu pháp thuật vốn đã rất thành thạo rồi, nếu Phong Nhược chỉ đứng yên một chỗ thì ít ra hắn cũng có bảy thành cơ hội đánh trúng, kết quả này cũng là do hắn bị bắt ép tập luyện quá mức nên mới được như vậy.

Lúc này nhân dịp hai người Bành Việt và Đường Thanh đang bận phục hồi pháp lực, bỗng nhiên thân ảnh Phong Nhược khẽ động lên xuống vài cái, hắn đã vượt qua cự ly sáu mươi trượng mà tiến đến bên cạnh Lam Lăng rồi, quả thật với tốc độ cỡ này luôn làm cho Bành Việt và Đường Thanh cực kỳ hâm mộ, nếu chẳng phải do đánh không lại Phong Nhược thì có lẽ bọn hắn đã cưỡng ép đoạt giày từ lâu rồi.

"Ngươi đến đây làm gì, chuẩn bị tiếp Thủy long pháp thuật của ta đi!" Lam Lăng tức giận nhìn xoi mói Phong Nhược.

"Hắc hác ! Lam tỷ, ta cũng muốn học pháp thuật nữa!" Phong Nhược mỗi điểm nụ cười nói.

"Không được, hiện tại tu vi ngươi chỉ mới Luyện Khí sơ kỳ mà thôi, căn bản không thể nào học được pháp thuật, ít nhất phải chờ tới khi ngươi đạt đến Luyện Khí trung kì mới được!" Lam Lăng không chút nghỉ ngợi mà thẳng thừng cự tuyệt.

Bởi vì pháp thuật trong Tu Tiên Giới, ngoài Ngự Kiếm thuật ra tất cả những thứ còn lại đều có lực công kích cực mạnh, nhưng cũng chính vì thế muốn tu luyện nó cũng khó khăn vô cùng.

ở cấp độ Luyện Khí kỳ, tu giả cũng chỉ có thể luyện tập vài loại pháp thuật căn bản mà thôi, chẳng hạn như Đường Thanh và Bành Việt tập Hỏa cầu pháp thuật còn Lam Lăng luyện Thủy long pháp thuật vậy.

Cho đến khi đạt đến Trúc Cơ kỳ,lúc đó pháp lực đã tăng lên nhiều thì bọn họ mới có thể học tập thêm các loại pháp thuật cấp hai, chẳng hạn như Hỏa cầu pháp thuật khi tiến cấp lên sẽ thành Hỏa hải pháp thuật, loại pháp thuật này tạo nên biển lửa cháy rực liên tục trong mấy ngày liền.

Trên thực tế, rất ít người có thể đồng thời tu luyện được hai loại pháp thuật bất đồng, bởi vì trên chiến trường pháp lực của một người là có hạn, cho nên nếu đã như thế thì tại sao không tập trung vào tu luyện một loại pháp thuật nhất định, nếu như có thể tiến cấp một loại pháp thuật riêng lẽ đó lên đến cực hạn, thì chỉ cần một chiêu thôi cũng có thể gây ra uy lực hủy thiên diệt địa!

Vì lý do đó, chỉ nên chọn một loại pháp thuật để tu luyện mà thôi, cho nên những tu giả khi mới bắt đầu tu luyện đều lựa chọn cho mình một đường lối luyện tập rất kỹ lưỡng.Trong tất cả các loại pháp thuật thì pháp thuật hệ hỏa thiên về công kích, có uy lực cực mạnh, yếu hơn là pháp thuật hệ thổ chỉ có thể phòng ngự, ngoài ra pháp thuật hệ mộc Thanh Ti Triền có tác dụng trói buộc, còn pháp thuật hệ thủy thì có uy lực nhỉnh hơn một chút, riêng pháp thuật hệ kim có tính xuyên thấu mạnh nhất, nhưng cũng là loại khó tu luyện nhất.

Vi vậy Lam Lăng mới cự tuyệt Phong Nhược, một phần là vì tu vi của hắn chưa đủ, nhưng cũng không kém phần quan trọng chính là hi vọng hắn có thể chọn lựa thật kỹ một loại pháp thuật thích hợp nhất để tu luyện.