Phong Lưu

Chương 400: Đại hải chiến (2)





Năm chiếc hải cốt cỡ trung ngược gió rẽ sóng chạy ra trước, các thủy binh rất nhanh nhét cây tên đặc chế cỡ lớn vào, như cũ bắn chìm năm chiến thuyền cỡ lớn khác của Uy quốc.

Chiến hạm của thủy sư Đại Đường vốn đã lợi hại, hiện giờ lại có hỏa khí thần bí có lực sát thương khủng bố như thế, thủy sư Uy Quốc từ trên xuống dưới đều lâm vào chấn động, sự khiếp sợ viết rõ ràng trên khuôn mặt.

- Tiếp tục tấn công!

Đây là mệnh lệnh trên soái hạm Uy quốc phát ra.

Vùng nước thủy sư hai nước giao chiến ở cửa sông Bạch Mã, nơi nước sông đổ vào biển, thủy sư Đại Đường vẫn bị áp chế trong cửa sông Bạch Mã, nhất thời không thể triển khai chiến hạm, mà chiến thuyền Uy Quốc ở trên mặt biển, có thể hoàn toàn triển khai đội hình công kích, số lượng chiến hạm so với thủy sư Đại Đường nhiều hơn gấp hai ba lần, hơn nửa trước đó cũng đã chuẩn bị tỉ mỉ.

Chiếm hết ưu thế, thủy sư Uy Quốc nằm ở tình thế bắt buộc.

Tô Văn đương nhiên biết bên mình nằm ở vùng nước bất lợi, bất quá vì muốn vận chuyển một vạn thủy quân lên bờ, bất đắc dĩ mới phải lui tới cửa sông Bạch Mã, bất quá thủy sư khai chiến, hắn tuyệt không lo lắng.

Hỏa khí lợi hại mà Đường Tiểu Đông để lại trong thủy sư doanh còn nhiều, đủ cho chiến thuyền Uy Quốc uống nước mệt nghỉ.

Năm chiếc ngũ nha chuyển bánh nhường ra một đường cho hải cốt cỡ trung trang bị hỏa khí lợi hại xung phong, từng bước tiến lên, từng bước lao ra khỏi cửa sông Bạch Mã, trên mặt biển triển khai đội hình, rồi chiến một trận lớn với thủy sư Uy quốc, đây là chiến thuật nằm trong đầu hắn.

Ý đồ chiến thuật rất rõ ràng rất đơn giản, quan chỉ huy cao nhất hạm đội Uy quốc tự nhiên nhìn ra được, liều mạng hạ lệnh chiến hạm cỡ lớn ép lên, bức bách thủy sư lui về sông Bạch Mã.

Nếu như không có những vũ khí lợi hại này của Đường Tiểu Đông, lấy sự tiến sát điên cuồng của chiến thuyền Uy quốc, năm chiếc ngũ nha của Tô Văn coi như lợi hại,

cũng phải bị ép lui ra phía sau, ít nhất cũng phải tổn thất hơn một phần chiến thuyền.

Tầm bắn của nỏ máy cỡ lớn, cơ hồ không sai biệt lắm với tầm bắn của máy ném đá, nhưng máy ném đá là cố định chặt ở trên đầu thuyền, nỏ máy cỡ lớn thì có thể di chuyển nhắm bắn, lực sát thương so với máy ném đá khủng bố hơn gấp trăm lần.

Mấy khối cự thạch chưa hẳn có thể đánh chìm một chiếc hải cốt cỡ trung, mà một cây tên cỡ lên liền có thể thanh toán một chiến thuyền cỡ lớn, dưới so sánh có thể nghĩ là biết.

Năm chiếc hải cốt cỡ trung xung phong phía trước băng qua trận oanh kích của cự thạch, tổng cộng phóng ra hai mươi cây tên đặc chế cỡ lớn, bắn chìm mười sáu chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc, bắn thương hai chiếc, hai cây rơi vào trong nước nổ mạnh, chấn cho thủy binh Uy quốc đang bơi trên mặt nước bay lên trời, dầu hỏa cháy trên mặt nước còn đốt thủy binh Uy quốc thành heo quay, kêu oa oa thảm thiết.

Trong năm chiếc hải cốt cỡ trung xông ra trước, một chiếc trúng phải cự thạch thân tàu vỡ tan nước tràn vào chìm nghỉm, hai chiếc khác cũng bị hao tổn, thủy binh chưa nhảy xuống nước đã có mông trung khoái đĩnh chạy ra tiếp viện, tổn thất không lớn.

Lại có thêm mười chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc hùng hổ tiến tới, Tô Văn hạ lệnh chiến hạm hải cốt cỡ trung tiếp tục nghênh chiến, đồng thời thuyền cảm tử phóng ra.

Thuyền cảm tử chính là lấy một cây đại thụ đục gọt chế thành, thể tích phi thường nhỏ, đầu nhọn rất dài càng lợi cho rẽ sóng xung phong, chớp mắt liền xông tới góc chết của máy ném đá.

Vào lúc thủy binh trên chiến thuyền Uy Quốc bắn tên, thủy quỷ trên thuyền cảm tử xoay người nhảy xuống nước, bơi đẩy thuyền cảm tử đi tới. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Một đám thủy quỷ của Uy quốc phốc thông nhảy xuống nước, ép tới thuyền cảm tử phía trước.

Các thủy quỷ của thủy sư Hán Giang lấy cây giữ lửa trên thuyền châm ngòi lửa, lặn vào trong nước.

Hai ống hỏa tiễn buộc hai bên thuyền cảm tử phun ra hoa lửa rất dài, lao như bay thẳng tới chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc, dưới động lực cường đại, đầu nhọn dài đâm vào vách thuyền kẹt ở đó.

Một tiếng nổ ầm vang, ánh lửa tận trời, khói đặc cuồn cuộn, chiến thuyền cỡ lớn của Uy Quốc bị chấn rung kịch liệt, bốc cháy rồi chìm vào trong nước.

Năm chiếc thuyền cảm tử hợp lại đánh chìm năm chiếc thuyền cỡ lớn của Uy quốc.

Mười lăm thủy quỷ của thủy sư Hán Giang sau khi lặn xuống, một đám thủy quỷ Uy quốc đuổi theo phía sau, mắt thấy sắp bị đuổi kịp, mười lăm thủy quỷ của thủy sư Hán Giang đột nhiên xoay người, gỡ ống dài đeo trên lưng xuống, đồng loạt bắn về phía thủy quỷ Uy quốc.

Lực cản trong nước rất lớn, mũi lao cỡ nhỏ do lực đàn hồi bắn ra không quá nhanh, trên bờ phản ứng mau có thể né tránh, trong nước, hơn nữa khoảng cách chỉ có khoảng năm thước, phản ứng nhanh cũng tránh không kịp.

Mười lăm cây lao xuyên qua mười lăm thân thể thủy quỷ Uy quốc, từng dòng màu đỏ hòa vào trong nước, thi thể mang theo cây lao chìm vào đáy nước, thủy quỷ không bị bắn trúng vào chỗ yếu hại liều mạng giãy dụa, đồng bạn phía sau vội vàng cứu người.

Chỉ một chút trì hoãn, mười lăm thủy quỷ của thủy sư Hán Giang rất nhanh rút lui, một đám thủy quỷ xông ra, đánh về phía thủy quỷ Uy Quốc, song phương ở đáy nước giết thành một đoàn, thỉnh thoảng có từng khối thi thể trồi lên mặt nước, mặt sông đã bị máu loãng

nhuộm thành màu đỏ.

Trên mặt biển mênh mông vô bờ, thủy sư Đường Tiểu Đông chỉ huy đang trở về với tốc độ cao nhất.

Đã sắp tiến vào hải vực do quân mình hoàn toàn khống chế, nhưng không hề nhìn thấy chiến hạm tuần tra của mình xuất hiện, Lý Hưng Chu cũng biết đã xảy ra chuyện, thúc giục thủ hạ gia tăng tốc độ.

Chân trời mơ hồ truyền đến âm thang ầm ầm sấm dạy, mưa to mới dừng không lâu, hiện tại trời quang mây tạnh, tại sao lại có tiếng sét đánh?

Đường Tiểu Đông và Lý Hưng Chu liếc nhau, sắc mặt biến đổi.

Tiếng sấm vang ầm ầm kia không phải sét đánh trên trời, mà là âm thanh nổ mạnh của hỏa dược, hải vực phía trước đang có giao chiến giữa hạm đội quân mình với tàu chiến địch.

- Hết tốc độ tiến về phía trước, chú ý quan sát.

Xác định hướng đi, Lý Hưng Chu hạ lệnh hạm đội toàn tốc tiến về phía trước, đồng thời mệnh lệnh binh lính phụ trách nhìn xa trên cần trục tháp chú ý quan sát.

Binh lính phụ trách nhìn xa chơi đua Thiên lý nhãn trên tay, Lý Hưng Chu đau lòng quát lên:

- Tiểu tử ngươi cẩn thận một chút cho ta, làm hư lão tử chém đầu ngươi.

- Dạ biết, đại nhân.

Binh lính phụ trách nhìn xa kia cười hì hì, dương dương tự đắc giơ Thiên lý nhãn nhìn mặt biển mênh mông vô bờ.

Trên lâu thuyền, rất nhiều thủy binh đều ngẩng cao đầu, rất muốn nhìn xem cái Thiên lý nhãn thần kỳ kia.

Hạm đội toàn tốc tiến về trước, binh sĩ phụ trách quan sát đột nhiên lớn tiếng bẩm báo:

- Báo đại nhân, phía trước phát hiện hạm đội bất minh.

- Không quản là hạm đội phương nào, chuẩn bị chiến đấu là quân sự giới bị thường thức.

- Toàn bộ chiến hạm đều chuẩn bị chiến đấu, tiến thẳng tới hạm đội bất minh phương xa.

- Báo đại nhân, là hạm đội Uy khấu, số lượng rất nhiều.

Binh lính phụ trách nhìn xa trên cần trục tháp thỉnh thoảng báo cá

- Là hạm đội của tướng quân Tô Văn đang giao chiến với hạm đội Uy khấu.

Không cần hắn bẩm báo, theo hạm đội toàn tốc chạy tới, tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng tiếng nổ mạnh ầm ầm kia, còn có khói đặc che khuất bầu trời cùng tiếng chém giết vang trời.

- Tốc độ cao nhất xuất kích, hoả tiễn chuẩn bị, đụng đắm tàu chiến địch.

Lý Hưng Chi đứng trên đài chỉ huy giơ Thiên lý nhãn quan sát, đồng thời truyền đạt mệnh lệnh.

Hạm đội khổng lồ của Uy quốc giao chiến với hạm đội của Tô Văn ở cửa sông Bạch Mã, nơi sông biển giao nhau, chiến thuyền cỡ lớn đều điều đến phía trước, ép chiến hạm Tô Văn ra khỏi cửa sông, phía sau đều là mông trùng khoái đĩnh cỡ nhỏ.