Đến biệt viện của Lý Hồng Vân, Lý Hàn và nàng ngồi nói chuyện thâm tình với nhau vì cả hai gặp mặt thì ít nhưng xa cách thì nhiều.
Trong lúc nói chuyện phiếm, Lý Hàn từ trong miệng Lý Hồng Vân cũng có hiểu biết không ít chuyện về Thập Linh Tông.
Theo như nàng nói, mỗi đệ tử trong Thập Linh Tông nếu đạt tới 200 tuổi thì không còn là đệ tử của tông nữa, đến lúc đó sẽ căn cứ vào tu vi, thiên phú để xác định vị trí trong tông môn. Những đệ tử ngoại môn trên 200 nhưng tu vi không đến Linh Thiên trung thừa cảnh thì sẽ trở thành tạp vụ hoặc chấp sự ngoại môn của tông môn, không thì có thể rời khỏi Thập Linh Tông.
Đệ tử nội môn trên hai trăm nhưng vì tu vi, thiên phú không quá tốt không thể trở thành đệ tử thân truyền thì có thể tiếp tục ở lại Thập Linh Tông trở thành chấp sự nội môn hoặc lựa chọn con đường thứ hai đảm nhiệm chủ một trấn hoặc chủ một thành trong địa bàn Thập Linh tông.
Như Thường Khang, gã vốn là đệ tử nội môn của Thập Linh tông, tuy không phải đệ tử thân truyền nhưng cơ duyên tình cờ làm thành chủ thành Thập Linh nên địa vị của gã không kém các đệ tử thân truyền là mấy.
Còn đệ tử thân truyền trên 200 sẽ căn cứ vào tu vi để trở thành trưởng lão trong tông hoặc trở thành trưởng lão ngoại môn chuyên quản lý những chuyện bên ngoài tông như quản lý chấp sự ngoại môn, thu nhập thông tin....nên địa vị của những người này trong tông chỉ thua kém tông chủ hoặc trưởng lão nội mà thôi.
Sau khi nói chuyện với nhau được vài tiếng, Lý Hàn đã nhận thức rõ ràng mọi thứ trong Thập Linh Tông, cảm thấy không còn sớm nữa nên hắn đành đứng dậy, chuẩn bị ra về.
- Hồng Vân, ta trở về đây, nàng tu luyện đi.
- Ừm!
Lý Hồng Vân đáp nhẹ một tiếng, nàng tính đứng lên để tiễn Lý Hàn ra đến cửa nhưng bị hắn cản lại, hắn lấy ra một bình ngọc cho Lý Hồng Vân rồi nói:
- Hồng Vân, nàng mau chóng bế quan rồi ăn Không Linh Thạch Nhũ này vào, thời gian không còn nhiều nữa.
- Cái gì? Không Linh Thạch Nhũ?
Lý Hồng Vân nghe Lý Hàn nói vậy thì lập tức kinh hô, nàng lập tức mở nắp bình, đổ ra hai giọt chất lỏng nhũ bạch sắc. Hai giọt chất lỏng này phảng phất như thủy ngân, lực ngưng tụ rất mạnh, lẫn nhau trong lúc đó tuy va đập vài cái, nhưng không có tan gom lại cùng một chỗ.
Đây chính là hai giọt Không Linh Thạch Nhũ.
Lý Hồng Vân thấy vậy thì dùng ánh mắt cảm động nhìn Lý Hàn, với thân phận của nàng thì nàng biết rõ Không Linh Thạch Nhũ quý giá tới cỡ nào nhưng không ngờ Lý Hàn lại có thể lấy ra tặng nàng thì bảo sao không vui vẻ, cảm động cho được. Nàng liền để Không Linh Thạch Nhũ qua một bên rồi chủ động ôm lấy cổ Lý Hàn mà hôn hắn, Lý Hàn bị cưỡng hôn nên sững sờ trong giây lát rồi hắn nhanh chóng phản ứng lại, đảo khách thành chủ trận tình thưởng thức môi thơm của nàng.
Hai người hôn nhau đến khi Lý Hồng Vân cảm thấy muốn ngất xỉu thì cả hai mới tách nhau ra, sau đó Lý Hàn nói vài câu thâm tình với Lý Hồng Vân rồi nhanh chóng rời khỏi biệt viện để cho Lý Hồng Vân nhanh chóng luyện hóa Không Linh Thạch Nhũ vì chỉ còn nửa tháng nữa là đến tông môn thi đấu rồi.
Sau khi Lý Hàn rời khỏi viện của Lý Hồng Vân thì hắn không về viện mình mà xuống núi, đến đưa chỗ Bạch Tuệ Nương để đưa vệ giáp cho nàng, đường nhiên hai bên không thiếu một trận chiến mãnh liệt. Sau trận chiến này, Bạch Tuệ Nương liền đạt đến Linh Hải Cảnh viên mãn trung kỳ, xem ra không cần bao lâu nữa thì nàng đã có thể tiến công vào Linh Thiên Cảnh.
Sau một ngày một đêm quần quật với Bạch Tuệ Nương, Lý Hàn liên trở về Thập Linh Tông để tu luyện, lúc này không khí trong tông môn trở nên nóng hừng hực bởi vì tông môn thi đầu chỉ còn nửa tháng là khai mạc, đây là đại hội trọng yếu của tông môn đồng thời là cơ hội đổi đời của vô số đệ tử nên tất cả đệ tử của Thập Linh Tông đều cố gẳng ra sức tu luyện để có thể đạt được cơ hội cá chép hóa rồng.
...........
Thời gian nửa tháng nhanh chóng trôi qua, đại hội tông môn được cử hành.
Ngay ban đầu là cuộc tỷ thí giữa ngoại môn đệ tử.
Loại tỷ thí này không cần kinh động trưởng lão, đều do chấp sự nội môn an bài xem cuộc chiến, cuối cùng phân ra mười đệ tử ngoại môn có sức chiến đấu phi phàm đưa vào nội môn.
Tới trận tỷ chí của đệ tử nội môn, các phong chủ cùng trưởng lão đều sẽ đến xem cuộc chiến, đây đều là thực lực tương lai của các ngọn núi, đồng thời cũng nhìn xem sức chiến đấu của đệ tử mình như thế nào. Lý Hàn làm sao bỏ qua tràng đấu hấp dẫn này liền đi đến Diễn Vũ Trường để nhìn xem thử các đệ tử nội môn thi đấu.
- Đây là Hổ Bảng sao?
Sau mười phút bay trên trời, một quảng trường xuất hiện trước mặt Lý Hàn. Trên quảng trường lúc này có từng lớp đá, ở chỗ đi vào có một con hổ đá cao chừng mười thước, dài chừng bốn đến năm thước đứng ở cửa vào.
Đầu hổ đá này được điêu khắc vô cùng sinh động, giống như vật sống vậy. Mà trên lưng hổ đá cõng một chiếc bia, bên trên ghi một loại tên tuổi, xem đây chính là Hổ Bảng trong truyền thuyết. Lý Hàn nhanh chóng đi vào, lúc ở trên trời thì hắn đã nhìn qua một lần nhưng khi đi vào thì hắn mới phát hiện Diễn Vũ Trường này rộng lớn vô cùng, xung quanh quảng trường được dựng lên vô số võ đài để cho mọi người các Phong khác nhau kiêu chiến lẫn nhau. Còn nếu muốn kiêu chiến người trên Hổ Bảng thì nó sẽ diễn ra những lôi đài trung tâm quảng trường.
Lúc này các lôi đài xung quanh đều có vô số đệ tử giao chiến kịch liệt, ở phía dưới thì không có ít người đứng xem. Thực lực những đệ tử đang giao thủ ở trên quảng trường cũng không cao lắm, thực lực từ Linh Hải tiểu thừa cảnh tới đại thừa cảnh, Lý Hàn cũng không quá để ý. Bằng vào thực lực của hắn hiện tại chỉ cần không gặp phải Địa giai là được. Cho dù gặp phải dưới tình huống liều mạng cũng không phải là không đối phó được.
Hắn liền bỏ qua những người mà đi đến trung tâm vũ trường, nơi tranh đoạt vị trí trên Hổ Bảng đang diễn ra.
Lúc này xung quanh các lôi đài trung tâm đã đứng vô số người, trong đó không thiếu các trưởng lão của các phong đến xem để tử phong mình thi đấu, từ đó chọn ra những người đáng để trọng điểm bồi dưỡng. Lý Hàn đứng ở dưới nhìn quanh một lượt thì phát hiện Lãnh Băng Băng, Lâm Tử Phi, Dương Lâm, Tiêu Hoàng đang đứng ở dưới lôi đài.
Thực lực của bốn người bây giờ so với lần cuối hắn gặp đều đã tăng trưởng, Lâm Tử Phi đã từ Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên nhảy lên viên mãn đỉnh, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì chỉ cần vài tháng nữa là hắn có thể phá vỡ bình cảnh, tiến quân vào Linh Thiên Cảnh. Tiêu Hoàng thì cũng nhảy từ cửu trọng thiên lên viên mãn sơ kỳ, Dương Lâm thì từ viên mãn trung kỳ nhảy lên viên mãn đỉnh. Còn Lãnh Băng Băng không hổ là người có độ tinh kiết linh căn gần 90%, lúc này nàng đã đột phá lên Linh Thiên Cảnh, không những vậy còn đạt đến trung kỳ, thật đúng là bất khả tư nghị!
Lý Hàn đứng gần đó thì nóng lòng muốn xem thử thực lực của bốn người này.
Lý Hàn đợi không bao lâu, Lãnh Băng Băng đã lên lôi đài.
Lãnh Băng Băng xuất trận cực nhanh, chỉ hai ba chiêu đã đem đối thủ cùng giai đánh xuống lôi đài, thành công ngồi lên vị trí thứ năm của Hổ Bảng.
Thực lực này làm mọi người đều kinh hãi, dù là các trưởng lão trên lôi đài đều nhìn nàng với ánh mắt khác hẳn.
- Qủa thật là một hạt giống không tệ, xem ra Thủy Lưu Các kiếm được đệ tử tốt rồi.
Một trưởng lão Kim Quang Điện mở miệng kên ngợi.
- Đúng vậy, ta cũng hâm mộ Thủy Lưu Các kiếm được một đệ tử tốt như vậy, đáng tiếc nàng chỉ là Băng thuộc tính, nếu là Hỏa thuộc tính thì tốt rồi.
Một trưởng lão Xích Diễm Phong hâm mộ nói.
- Các vị trưởng lão, quá khen quá khen....
Trưởng lão Thủy Lưu Các đắc ý nói.
Lý Hàn ở dưới đài thì không có ngạc nhiên vì khi ở Diễm Hỏa Cốc, hắn đã chứng khiến kiếm kỹ bất phàm của nàng rồi.
Cuộc tỷ thí của vẫn tiếp tục diễn ra, lần này Dương Lâm và Tiểu Hoàng cùng lúc lên đài, hai người biết mình biết ta, đều chọn đối thủ có thực lực tương đương mình để giao chiến, mặc dù vậy hai người đều nhận lấy thất bại nhưng cũng không sao, thời gian còn nhiều, còn có thể kiêu chiến lần nữa.
Kế tiếp chính là chiến sĩ trời sinh, Lâm Tử Phi, người hắn đấu chính là người xếp thứ mười trên Hổ Bảng - Miêu Nguyệt Dung. Đó là một nữ nhân xinh đẹp, thân thể vô cùng nảy nở khêu gợi, nàng mặc một bộ váy dài màu trắng, cặp vú đồ sộ rung rung như muốn nhảy ra ngoài áo, vòng eo thon gọn buộc chặt, bên dưới là cặp đùi trắng săn chắc như ẩn như hiện dưới váy, nàng hết sức trẻ tuổi, tu vi Linh Hải Cảnh viên mãn đỉnh.
Mặc dù nàng xinh đẹp là vậy nhưng trong mắt một người chỉ có võ đạo như Lâm Tử Phi bây giờ chỉ là địch thủ, mà đã là địch thì hắn sẽ toàn lực ứng chiến. Hai người chiến đấu chưa tới hai mươi chiêu thì Lâm Tử Phi tung ra một quyền mạnh mẽ ngay giữa ngực nàng.
Phụt!
Miêu Nguyệt Dung bị dính một quyền của Lâm Tử Phi làm cả người bay đi, không những vậy một quyền này của Lâm Tử Phi mang theo uy thế vô lượng, kình lực xâm nhập đem quần áo trên người Miêu Nguyệt Dung mạnh mẽ chấn vỡ, hóa thành bươm bướm bay đầy trời.
Miêu Nguyệt Dung rớt xuống sàn phu ra một phun máu tươi, thân thể nàng cố gắng giãy dụa để đứng lên nhưng vì một quyền của hắn khiến nàng bị thương nặng nên nàng không thể đứng lên được, vì vậy thân thể trần truồng của nàng không được che đi, bị vô vô số người nhìn vào.
Cặp vú màu mỡ nhô cao, hai núm vú đỏ bừng vui mắt, vòng eo nhỏ bằng phẳng mê người, phía dưới là mu l-n xinh đẹp có chút lông tơ, hai mép l-n hồng hào run rẩy, cặp đùi trắng mịn mềm nhũn vô lực gục xuống, Miêu Nguyệt Dung lúc này vô cùng chật vật đáng thương.
Nam nhân bên dưới không khỏi hai mắt sáng ngời, ai nấy đũng quần đội lên một cục, gắt gao nhìn chằm chằm thán thể kiều diễm kia.
Nhưng chưa tới một giây thì trưởng lão của Thủy Lưu Các lập tức xuất hiện bên cạnh Miêu Nguyệt Dung, lấy quần áo che đi thân thể kiều diễm của nàng rồi dìu nàng xuống dưới, trước khi đi thì vị trưởng lão này còn quay đầu oán giận nhìn Lâm Tử Phi một cái rời mới đi xuống.
Lâm Tử Phi thấy vậy liền đưa tay sờ mũi, hắn cũng không cố ý làm như thế. Còn bọn nam nhân ở phía dưới thì giơ ngón tay cái lên đối với hắn vì đã có thể giúp bọn hắn được sáng mắt.
Cuộc tỷ thí đã tiếp cận kết thúc, còn lại đều là đệ tử thực lực mạnh mẽ, trong đó đệ tử Kim Quang Điện cùng Xích Diễm phong nổi bật, tiếp theo chính là Linh Thổ Phong, Thủy Lưu Các miễn cưỡng tương đương bọn họ, còn Thiên Mộc Phong thì có lẽ vì Mộc thuộc tính công kích yếu nhất trong ngũ hành nên thành tích kém hơn những phong khác.
Còn Hổ Bảng thì có đến bảy vị trí được thay đổi, trong đó Lâm Tử Phi, Lãnh Băng Băng và Dương Lâm sau nhiều lần cố gắng đã thành công đề tên lên Hổ Bảng.
Sau khi vị trí trên Hổ Bảng được thay đổi, tỷ thí đệ tử nội môn của Thập Linh Tông cũng théo đó kết thúc. Tiếp theo chính là cuộc thi đấu mà tất cả nhiều người quan tâm nhất, cuộc chiến của các đệ tử chân truyền sẽ diễn ra một ngay sau đó.