Phong Lưu Thánh Vương

Chương 243: Không Linh Thạch Nhũ!




Một tháng tiếp theo, Lý Hàn ở trong rừng không ngừng săn giết, không ít tứ giai linh thú đã chết dưới chưởng của hắn, đồng thời hắn cũng phóng tiểu Bạch và Kim Sắc Lang Vương ra, để chúng nó khôi phục lại dã tính một chút mới tiện cho chúng phát triển.

Lý Hàn cả tháng nay cũng chưa từng sử dụng qua vũ khí, hắn chỉ sử dụng Thanh Loan Hư Hỏa trong việc chiến đấu.

Dùng lực sát thương khủng bố của nó, căn bản không cần phải dựa vào linh khí làm gì.

Thanh Loan Hư chính là một trong chí dương hỏa diễm trên thế gian, bất kỳ vật gì chỉ cần hơi dính đều sẽ bị đốt, khó mà dập tắt.

Ngắn ngủn một tháng, linh lực Lý Hàn đã lần nữa có tăng trưởng, bởi vì giết nhiều linh thú nên hấp thụ được vô số Âm Dương linh khí nên bây giờ hắn đã là Linh Thiên Cảnh ngũ trọng thiên.

Thu hoạch nhiều nhất là thú đan linh thú, còn có những cao giai linh thảo tìm được nữa, những thứ này mặc dù so ra kém hỏa linh hạch, nhưng giá trị tuyệt không thấp.

Bởi vì ngoại trừ hắn săn giết linh thú ra, tiểu Bạch và Kim Sắc Lang Vương cũng đều đang săn giết, nhất là tiểu Bạch càng thêm ra sức giết mấy đầu tứ giai linh thú đỉnh phong.

Tất cả thú đan linh thú săn giết được đương nhiên đều bị Lý Hàn bỏ vào trong túi rồi.

Vào đêm, trong sơn cốc trở nên yên tĩnh

Ánh trăng xuyên qua tán cây, chiếu sáng cửa động được cỏ cây che lấp, ở trước cửa động còn nằm một đầu Lang Vương kim sắc, thoạt nhìn như đã ngủ say, nhưng một khi có chút gió thổi cỏ lay, nó sẽ mở cặp mắt to như chuông động ra, cảnh giác nhìn bốn phía.

Trong động, Lý Hàn tâm bình khí hòa ngồi xuống.

Một cổ linh khí theo hiên linh huyệt rót vào, linh lực một phân thành hai, một cỗ chảy vào thức hải, một cỗ khác thì chảy vào trong Đan Điền.

Trong thức hải, một viên châu toàn thân đỏ thẫm tản ra hào quang quỷ ý, mà tiểu hỏa màu lam ở bên trong cũng trở nên sáng rọi.

Chúng đều đang điên cuồng hấp thu lấy linh lực ngoại giới, nhất là đoàn linh hỏa màu lam kia lộ ra cực kỳ tham lam, tốc độ cướp đoạt cũng cực nhanh, linh lực tiến vào thức hải có đại bộ phận đều bị nó hấp thu mất.

Lý Hàn hồn nhiên không biết tình huống trong thức hải của mình, hắn vẫn đang càng không ngừng vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn Quyết hấp thu lấy linh khí từ bên ngoài, ai ngờ Hỗn Độn Luyện Thể Quyết gần đây chỉ dùng để chữa thương cũng vận hành bắt đầu hấp thu linh lực các thuộc tính từ ngoại giới.

Trong lúc nhất thời, đại lượng linh lực ngoại giới điên cuồng tràn vào cửa động chỗ Lý Hàn.

Lý Hàn như bọt biển, có bao nhiêu linh lực liền hấp thu bấy nhiêu, quả thực không có bất kỳ cực hạn nào cả.

Cũng không biết đã qua bao lâu, hắn chậm rãi mở mắt, thần sắc nghi ngờ nói:

- Chẳng lẽ Hỗn Độn Luyện Thể Quyết không chỉ đơn giản là công pháp phòng ngự sao?

Lý Hàn vẫn cho rằng Hỗn Độn Luyện Thể Quyết chẳng qua chỉ là một bộ công pháp phòng ngự biến thái, nhưng bây giờ nó lại có thể tự chủ hấp thu linh khí, điều này không khỏi khiến Lý Hàn cảm thấy kì quái.

Lý Hàn lắc đầu lần nữa nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.

Theo như vậy, thời gian nhanh chóng trôi qua.

Vài ngày sau, Lý Hàn đang hành tẩu ở trong sơn mạch, nhưng lại đột nhiên sơn dao địa chấn, một đạo địa liệt cự đại từ đàng xa cực kỳ nhanh kéo dài tới!

Địa chấn!

Thiên địa oai, tuyệt không phải phàm nhân có khả năng chống đỡ, hai người một thú đều là tâm thần rung động!

Mặt đất dưới chân Lý Hàn bất ngờ sụp xuống khiến Lý Hàn rơi xuống hố sâu vạn trượng, tuy hắn bất ngờ, không kịp làm ra hành động gì nhưng kinh nghiệm sinh tử do trải qua nhiều trận huyết chiến khiến hắn lập tức phản ứng lại, hắn nhanh chóng điều chỉnh bản thân để không rơi xuống tiếp và bay ngược lại lên trời.

Lý Hàn đứng ở trên không trung mà thở ra một hơi, may mà hắn có khả năng bay, nếu không thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Oanh! Oanh! Oanh!

Thiên địa oai còn đang tận tình phát tiết, nhưng địa chấn này tới đột nhiên, đi cũng rất nhanh, không đến nửa nén hương, nổ vang dần dần dừng lại, Lý Hàn đứng ở trên trời đợi một hồi, sau khi phát hiện địa chấn đã hoàn toàn dừng lại thì Lý Hàn liền đáp xuống.

Ngay khi Lý Hàn vừa đáp xuống đất thì ánh mắt của hắn liền bị một gốc linh thảo hấp dẫn, đây là một cây thực vật gần như hơi mờ, dài ước chừng hơn thước, toàn thân không lá, chỉ có đỉnh mọc một đóa bạch hoa mỹ lệ, không linh sáng tỏ.

Nhìn thấy gốc linh thảo này thì Lý Hàn kích động và vô cùng mừng rỡ vì đây là nhị giai cao cấp Không Linh Thảo, Lý Hàn đương nhiên sẽ không vì một gốc nhị giai linh thảo mà trở nên như vậy, sở dĩ hắn kích động như vậy vì địa phương có Không Linh Thảo, tất sẽ có Không Linh Thạch Nhũ.

Không Linh Thạch Nhũ, đây chính là tinh túy của thiên địa linh khí, chẳng những có thể trợ giúp võ giả nâng cao tu vi, còn có mảnh vỡ đại đạo, có thể làm cho cường giả rất nhiều năm cũng không thể đột phá đạt được một tia cơ duyên lĩnh ngộ, bước ra một bước mấu chốt!

Có thể nói, cho dù Linh Thần Cảnh cường giả cũng phải động tâm, từ đó có thể thấy được sự trân quý của Không Linh Thạch Nhũ.

Lý Hàn nhanh chóng ở khu vực xung quanh Không Linh Thảo bắt đầu tìm kiếm Không Linh Thạch Nhũ, rất nhanh Lý Hàn ở một khe đá gần đó Lý Hàn tìm thấy 20 giọt chất lỏng nhũ bạch sắc, tản mát ra mùi thơm lạ lùng.

Lý Hàn nhìn thấy 20 giọt nhũ bạch này liền đè nén sự kích động trong lòng mình xuống, hắn nhanh chóng lấy ra một bình ngọc và cẩn thận lấy từng giọt xuống và cho vào bình.

Lúc này mục quang của Lý Hàn sáng ngời, trong những giọt Không Linh Thạch Nhũ này ẩn chứa linh khí cực kỳ tinh thuần, là năng lượng thuần chánh nhất.

Sau khi lấy xong Không Linh Thạch Nhũ, Lý Hàn nhanh chóng rời khỏi nơi này, đi tìm nơi để tiêu hóa món quà trời ban này.

Lý Hàn đi xa hơn vài dặm thì hắn liền vào trong Âm Dương tháp, chuẩn bị luyện hóa Không Linh Thạch Nhũ.

Lý Hàn chia cho tiểu Bạch và tiểu Kim, mỗi thú một giọt, sau khi tụi nó uống xong Không Linh Thạch Nhũ liền nhập định, tập trung luyện hóa chỗ tốt từ Không Linh Thạch Nhũ mang lại.

Lý Hàn thấy vậy liền đổ ra một viên rồi ăn vào, bắt đầu luyện hóa Không Linh Thạch Nhũ!

Không Linh Thạch Nhũ vừa vào trong bụng, lập tức hóa thành một đạo chất lỏng thanh băng, lưu chuyển mỗi một đạo kinh mạch toàn thân, năm hệ trong người hắn tự động vận chuyển, đồng thời lớn mạnh.

Lý Hàn vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn Quyết và Hỗn Độn Luyện Thể Quyết, khiến tốc độ luyện hóa Không Linh Thạch Nhũ của hắn lập tức đề thăng, mặc dù vậy Lý Hàn cũng phải mất hết hai ngày mới có thể luyện hóa hết tất cả Không Linh Thạch Nhũ!

Trong một giọt Không Linh Thạch Nhũ nho nhỏ này, ẩn chứa năng lượng cường đại đến kinh người, rõ ràng ngạnh sanh đem ngũ hệ từ Linh Thiên Cảnh nhị trọng thiên toàn bộ tăng lên tới Linh Thiên Cảnh lục trọng thiên, chỉ thiếu chút nữa liền có thể đột phá, tiến vào Đại Thừa Cảnh!

Cũng ngay vào lúc này, nhiều hệ cùng tu hiện ra vẻ thua lỗ, nếu là đơn độc tu một hệ công pháp mà nói, đem tất cả năng lượng chuyển hóa làm Hỏa linh lực, nhất định sẽ đột phá đến Viên Mãn!

Có được tất có mất!

Bất quá dù sao cũng phải nói, nhiều hệ cùng tu vẫn là chỗ tốt nhiều hơn chỗ hỏng.

Tuy Lý Hàn mất hai ngày luyện hóa xong giọt Không Linh Thạch Nhũ này, nhưng đó là bởi vì hắn có hai công pháp biến thái, nhưng tiểu Bạch và tiểu Kim thì không có, hai linh thú này còn đang luyện hóa dược lực.

Thẳng đến ba ngày sau, tiểu Bạch tỉnh lại trước tiên, thực lực của nó giờ đã là tứ giai linh thú đỉnh phong. Còn Kim Sắc Lang Vương thì phải đến bốn ngày sau mới tỉnh lại, khi nó tỉnh lại thì trên người của nó tỏa ra khí thế cường đại, da lông như kim châm củ nó dựng thẳng lên, quanh thân tỏa ra từng đạo kim quang sáng bóng, đầu sói ngẩng lên cao và gào lên.

NGAO...OOO!

Khí thế của Lang Vương không ngừng kéo lên, thân thể của nó dần dần biến lớn, thân thể từ bốn mét biến thành năm mét, cái đầu sói nâng lên cực kỳ hung vĩ, từng đạo kim quang và xích quang chói mắt hiện ra, con mắt thứ ba hiển hiện lần nữa, hàm răng của nó càng trở nên sắc bén hung tàn, người bình thường đứng trước mặt của nó chỉ sợ bị dọa phá gan.

Giờ phút này Lang Vương luyện hóa xong Không Linh Thạch Nhũ thì từ linh thú tứ giai tiến giai lên linh thú cấp căm, hơn nữa cảnh giới còn là sơ kỳ đỉnh phong. Không hổ thánh vật tu luyện, chỉ mới một giọt mà đã có thể khiến Lang Vương từ tứ giai hậu kỳ nhảy thẳng lên ngũ giai sơ kỳ đỉnh phong.

.........

Vài ngày sau, Lý Hàn liền rời khỏi Thiên Lạc sơn mạch để trở về Thập Linh Tông.

Từ lúc hắn rời khỏi Thập Linh Tông đến giờ cũng đã gần hai tháng rồi, tin tưởng hai vị sư phó trong tông cũng lo lắng rồi.

Vừa nghĩ tới quay lại tông môn, trong đầu Lý Hàn không tự giác xuất hiện gương mặt hai vị thầy trò Mộ Dung Bạch, lần này sau khi trở về hắn vẫn quyết định dời khỏi Dược Phong, trở lại Thập Linh Phong hảo hảo tu luyện mới là chính đạo.

Hắn dời xa Dược Phong chỉ vì tu luyện, cũng không phải đại biểu hắn sợ hai thầy trò Mộ Dung Bạch.

Lý Hàn chỉ là không muốn cùng hai người kia xung đột, miễn cho cả ngày ở bên tai mình nhao nhao đến nhao nhao đi quấy rầy tâm cảnh.

Trong nháy mắt, lại vài ngày qua đi.

Lý Hàn rốt cục cũng đến trước một thành trì có tấp nập người đi lại.

Trên cửa thành trì này có khắc ba chữ to phong cách cổ xưa cứng cáp " Hổ Tinh Thành".

- Sẽ không đi lầm đường đấy chứ?

Lý Hàn nghi hoặc nhìn thành trì trước mắt trong lòng thầm nghĩ.

Lúc đến Diễm Hỏa Cốc, hắn là cưỡi Tật Phong Ưng tới, cũng không biết đường xá thế nào, cũng không biết có từng đi qua cái " Hổ Tinh Thành" này hay không. Hắn chỉ dựa vào cảm giác để trở về thôi.

- Được rồi, hay nên thu liễm chút, vào trong thành lại hỏi người khác xem thử.

Lý Hàn lắc đầu, nhảy xuống Kim Sắc Lang Vương, bắt nó trở về trong Âm Dương tháp, lúc này mới nhanh chóng đi vào thành.

Lý Hàn đi tới trước cửa thành, bị hai gã hộ vệ thủ vệ ngăn cản.

Một gã trong đó vươn tay ra nói:

- Trước tiên giao phí vào thành đã.

Lý Hàn đánh giá hai gã hộ vệ, hai người này rõ ràng có tu vị Linh Hải Cảnh nhất tầng, thầm nghĩ Hổ Tinh Thành xem ra cũng là nơi tàng long ngọa hổ ah!

Lý Hàn lấy ra 100 linh thạch nhét vào tay tên hộ vệ kia, tiếp theo lại lấy ra 500 linh thạch khác, nó:

- Chút linh thạch này là tiểu đệ hiếu kính hai vị đại ca.

Hai gã hộ vệ vui vẻ, lúc này cười nói với Lý Hàn:

- Tiểu tử ngươi không tệ, mau vào đi thôi, bằng không sẽ không kịp nữa.

Lý Hàn sửng sốt một chút, khó hiểu hỏi thăm:

- Vị đại ca kia nói là?

- Bộ ngươi không phải là vì Vạn Vương Chi Vương mới đến Hổ Tinh Thành này sao?

Tên hộ vệ kia thấy biểu lộ khó hiểu của Lý Hàn thì thắc mắc hỏi.

- Vạn Vương Chi Vương?

Thấy biểu lộ khó hiểu của Lý Hàn, hai tên hộ vệ kia liền nói cho hắn hiểu Vạn Vương chi Vương là chuyện gì xảy ra.

Theo như lời của hộ vệ thì Vạn Vương chi Vương là do những gia tộc đứng đầu của năm quốc gia gần nhau thành lập nên, mục đính chính là chọn lựa anh tài trong một đời tuổi trẻ, ngũ đại liên minh quốc này cách mỗi hai mươi năm đều tổ chức một lần giải thi đấu săn bắn, người dự thi đạt được trước mười đều có thể được đến ban thưởng mê người.

Ngũ đại quốc đương nhiên sẽ không ăn nó không có việc gì làm đi ném tiền ra ngoài, mà là lợi dụng loại phương thức này tuyển ra thanh niên có tiềm lực, mời chào đến dưới trướng đại lực bồi dưỡng, để một ngày kia có thể xuất hiện Linh Địa Cảnh, thậm chí Linh Sơn Cảnh cường giả, tăng cường thực lực của quốc gia mình lên.

Tuy chiến tranh cả nước nhờ là thực lực chỉnh thể, nhưng ở thời điểm tranh đoạt như là Linh thạch mỏ quáng, quyền khống chế di tích, thì là do chiến lực cao đoan đến quyết định. Không có Linh Sơn Cảnh cường giả, ý nghĩa rất nhiều Thượng cổ di tích liền tính phát hiện ở trong biên giới của mình cũng không bị mình khống chế, đây là vô cùng bi ai?

Nhưng vô luận là quyết sách gì, ngay từ đầu là ý nghĩa như thế nào, nhưng theo thời gian trôi qua đều chậm rãi biến chất! Giải thi đấu săn bắn Vạn Vương Chi Vương xác thực chuyển vận cho ngũ đại quốc không ít nhân tài, nhưng theo đệ tử những đại gia tộc trong quốc nội này cũng gia nhập, đã từ từ biến thành thế gia ngũ đại quốc so đấu với nhau, cùng là vì gia tộc của chính mình tích lũy nhân tài.

.............

P/S: Xin lỗi mọi người vì tại hạ đã copy phần truyện của bác Akay Hậu, tại hạ biết làm vậy là không tôn trọng bác ấy nhưng phần hành động trong truyện được bác Akay Hậu miêu tả quá hay nên tại hạ đã kìm lòng không nổi mà để một ít vào truyện của mình, tại hạ xin hứa sẽ không vi phạm nữa nên kính xin mọi người giơ cao đánh kẽ, tha thứ cho kẻ ngu muội này, xin chân thành cảm ơn.