Phong Lưu Thánh Vương

Chương 231: Cung đồ Sống!




Từ miệng Lý Hồng Ngọc thì hắn biết được trong Thập Linh Phong bọn họ vừa chiêu thu một đệ tử Hỏa thuộc tính trăm phần trăm tên là Lý Hàn, Lý Hồng Ngọc ở trước mặt của hắn không tiếc lời tuyên dương thiên phú của Lý Hàn, nói Lý Hàn nếu không bỏ nửa thời gian luyện dược, nhất định có thể trước hai mươi tuổi đột phá lên Linh Thiên Cảnh.

Hôm nay nhìn thấy Lý Hàn nên hắn đoán được đây chính là Lý Hàn trong lời của sư muội.

- Sư bá, việc này trở lại tông môn nói sau, nếu Mộ Dung trưởng lão ra lệnh cho đệ tử hiệp trợ các vị trưởng lão và chấp sự, đệ tử tự nhiên tòng mệnh, đệ tử không có chuyện gì khác, chỉ có thân thể đặc thù, cũng không sợ hỏa độc tập kích quấy rối, đồng thời có thể trị liệu cho các sư huynh, sư tỷ bị hỏa độc xâm nhập, thỉnh sư bá cho ta lưu lại hiệp trợ mọi người.

Lý Hàn cung kính nói.

Nói đùa, hắn vốn muốn ở lại Diễm Hỏa Cốc, tự nhiên sẽ không dễ dàng quay về.

Cho dù Mộ Dung Bạch không có hảo ý, nhưng mà chuyện này hợp tâm ý của hắn.

- Hảo hảo, không hổ là đệ tử Thập Linh Phong ta, vậy ngươi lưu lại đi, có sư bá và sư nương ở chỗ này thì ngươi không có chuyện gì.

Lâm Kiếm Trần thấy Lý Hàn có thân thể tốt như vậy, lúc này hết sức cao hứng.

Kế tiếp hắn nói:

- Lữ sư đệ, tâm tính Dược Phong Mộ Dung Bạch này quá kém cỏi rồi.

- Ân, việc này trở lại tông môn sẽ bẩm báo tông chủ, đừng tưởng rằng là Tứ phẩm Luyện dược sư thì có thể tùy ý giày vò đệ tử xuất sắc.

Lữ trưởng lão đồng ý.

Những ngày này Lý Hàn cứu chữa không ít đệ tử chân truyền của Xích Diễm Phong hắn, cộng với không ít chấp sự trấn thủ nơi này, tạm thời ổn định tâm tư của mọi người.

Lữ trưởng lão đều thấy rõ ràng, mà Lữ Huy là trưởng lão Xích Diễm Phong, đương nhiên thỏa mãn với biểu hiện của Lý Hàn, mà Mộ Dung Bạch lại sai Lý Hàn tới Diễm Hỏa Cốc này, rõ ràng còn muốn cho đệ tử xuất sắc như vậy đi lấy quặng, đây quả thực chính là muốn đưa Lý Hàn vào chỗ chết nên hắn làm sao có thể để yên được.

Nếu như đổi lại là đệ tử bình thường, có lẽ dùng thân phận của bọn họ sẽ mặc kệ.

Thế nhưng mà LLý Hàn chính là đệ tử phong chủ Dược Phong Chu Đại Quân, bỏ qua thân phận này hắn còn là đệ tử của tông chủ.

Huống hồ Lý Hàn ở chỗ xem như lập đại công, trở lại tông môn tuyệt đối có thể ghi công lao lớn.

Đệ tử như vậy bọn họ làm sao không chiếu cố được, quan trọng hơn ở đây có sư nương Lý Hồng Ngọc và sư bá Lâm Kiếm Trần của Lăng Tiếu nên đương nhiên bọn hắn là cực kỳ giữ gìn Lý Hàn rồi.

...

Khi màn đêm buông xuống, hỏa khí trong Diễm Hỏa Cốc bị áp chế một chút, cũng khiến người ta thoải mái hơn ban ngày một ít

Lý Hàn lúc này nói chuyện với sư nương Lý Hồng Ngọc xong, hắn tìm kiếm nơi an tĩnh ngồi xuống.

- Tiểu kim, tiểu Bạch xuất hiện đi!

Lý Hàn nói thầm trong đầu, hai bóng dáng từ trong Âm Dương tháp xuất hiện bên ngoài.

Một con thú màu trắng và Lang Vương kim sắc xuất hiện trước mặt Lý Hàn.

Kim Sắc Lang Vương tới trước mặt Lý Hàn, thè lưỡi ra liếm mặt Lý Hàn vài cái, sau đó bay múa chung quanh, bộ dáng vô cùng vui sướng. Vì Hỏa Sắc Kim Lang là linh thú Kim Hỏa song thuộc tính, mà bốn phía Diễm Hỏa Cốc đều là hỏa thuộc tính, lại ẩn chứa hỏa độc nên phù hợp cho nó tu luyện vì vậy nó cảm thấy vô cùng thoải mái.

Tiểu Bạch thì vô cùng khó chịu, truyền âm với Lý Hàn:

- Hàn Hàn, tiểu Bạch chán ghét nơi này!

Tiểu Bạch là Bạch Hổ nên thuộc tính của nó là Kim thuộc tính, mà bốn phía Diễm Hỏa Cốc đều là hỏa thuộc tính, lại ẩn chứa hỏa độc, vừa vặn khắc chế kim thuộc tính của tiểu Bạch, nên nó cảm thấy không được thoải mái là điều dễ hiểu.

- Đã như vậy ngươi quay về Âm Dương tháp đi.

Lý Hàn cười nói rồi thu hồi tiểu Bạch lại vào trong Âm Dương tháp.

Sau khi tiểu Kim chạy vài vòng liền quay trở lại bên Lý Hàn, trong miệng của nó ngậm một con linh thú tứ giai bỏ xuống trước mặt Lý Hàn.

Tiểu Kim vô cùng thông minh nên muốn Lý Hàn tiêu trừ hỏa độc trong thịt linh thú để cho nó ăn.

- Ngươi đúng là biết cách lợi dụng người khác mà.

Lý Hàn một bên lắc đầu cười khổ một bên dùng lực lượng Âm Dương tháp quét sạch trên người linh thú mà tiểu Kim mới tìm về. Sau khi làm xong thì hắn lấy tài liệu, thú đan và một chân của linh thú này, còn lại thì để cho tiểu Kim ăn hết. Sau khi ăn xong thì Lý Hàn liền hỏi Kim Sắc Lang Vương.

- Tiểu Kim, ngươi cần bao lâu nữa mới đột phá lên ngũ giai?

Từ khi Lang Vương kim sắc đi theo Lý Hàn tới giờ, hắn thường dùng thú đan nuôi nấng Lang Vương kim sắc cùng tiểu Bạch, hôm nay Lang Vương kim sắc đã là linh thú tứ giai hậu kỳ.

Lang Vương kim sắc nói:

- Hồi bẩm chủ nhân, muốn đột phá ngũ giai cần năng lượng vô cùng khổng lồ, ít nhất phải ăn bốn mươi viên tinh nguyên.

Lang Vương kim sắc nói tinh nguyên chính là thú đan của linh thú.

- Bốn mươi viên!

Gương mặt Lý Hàn co rút một cái.

Một năm qua, hắn vẫn dùng thú đan nuôi nấng Lang Vương kim sắc cùng tiểu Bạch, thú đan trong không gian giới giảm gần hết, còn thừa lại toàn là thú đan ngũ giai, mặc dù còn thú đan kim hỏa thuộc tính nhưng năng lượng của thú đan ngũ giai quá lớn nên Lang Vương kim sắc không thể nuốt trực tiếp được, đây là khó xử.

Nếu như muốn cho Lang Vương kim sắc tấn giai trong Âm Dương tháp thì phải cung cấp nhiều thú đan hơn nữa, nếu như không có thú đan thì dùng thức ăn cũng được, nhưng Lý Hàn không có thời gian tìm thức ăn cho chúng.

Hôm nay Lang Vương kim sắc muốn tiến cấp ngũ giai linh thú cần có nhiều thú đan, chuyện này làm cho Lý Hàn cảm thấy đau đầu. Khá tốt trong Diễm Hỏa Cốc này đều là linh thú Hỏa thuộc tính ngoài tứ giai nên để cho tiểu Kim săn giết bọn chúng thì trong thời gian ngắn thì hắn không cần phải lo không có thú đan cho tiểu Kim ăn.

Hiện tại hắn không vội đi tìm linh thú mà để cho tiểu Kim đi giết trước, dùng thực lực bây giờ của hắn muốn đối phó những linh thú ở đây còn kém xa, chỉ có thể tăng thực lực lên rồi nói sau.

Lý Hàn đang tìm nơi ẩn mật, luyện hóa âm dương khí từ Hỏa Thử đánh chết lúc trước, sau khi luyện hóa xong thì hắn buông lỏng, không vận linh lực chống lại linh khí ở nơi này, tiếp theo lấy Ngoan Sinh Thảo mà hắn hái được trong Tử Phong Cốc ra, không chút do dự ăn vào.

Ngoan Sinh Thảo chủ yếu có thể đề cao tốc độ vận chuyển công pháp, mà LLý Hàn đúng là muốn mượn nó tu luyện Hỗn Độn Luyện Thể Quyết, tranh thủ ở trong Diễm Hỏa Cốc này tu luyện "Luyện nhục" tới đại thành.

Buông tha buông bỏ tất cả phòng ngự, qua một lát thì Lý Hàn đã trở nên đầm đìa mồ hôi, quần áo trên người đều thấm ướt, linh khí trong hỏa độc đang bao phủ làn da của hắn, làn da lập tức biến thành đỏ sậm.

Đồng thời vừa rồi phục dụng thịt linh thú tồn trữ hỏa độc trong người, mặc kệ chúng khuếch tán ra ngoài, bao phủ khắp toàn thấn.

Trong ngoài có hai tầng hỏa độc giáp công, thân thể Lý Hàn liền biến thành huyết nhân, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn dọa người.

- Không sai biệt lắm!

Lý Hàn thầm hô một tiếng, lập tức vận chuyển âm khí, xua tan toàn bộ hỏa độc ngoài huyết nhục, không cho chúng làm hư cơ thể, đồng thời cũng ngăn cản hỏa độc bên ngoài lan da.

Hỏa độc trong người bị âm khí vây quanh, chỉ có thể phá hư trong khu vực nhục thể của Lý Hàn.

Rất nhanh huyết nhục toàn thân hắn bị hỏa độc vây quanh, một ít huyết nhục đã bị ăn mòn.

Lý Hàn bảo vệ chặt tâm thần và vận hành Hỗn Độn Luyện Thể Quyết.

Có Ngoan Sinh Thảo trợ giúp, tốc độ vận chuyển Hỗn Độn Luyện Thể Quyết cũng nhanh hơn bình thường gấp bội.

Những hỏa độc vẫn như thế, mà huyết nhục trong người không ngừng được khôi phục.

Hỗn Độn Luyện Thể Quyết có thể chữa trị thân thể, nhưng lại không thể khu độc, hỏa độc vẫn tùy ý phá hư cơ thể.

Trong lúc nhất thời trong cơ thể hắn hình thành một loại trạng thái kỳ dị, hỏa độc vừa mới ăn mòn phá hư một chỗ nào thì Hỗn Độn Luyện Thể Quyết lập tức chữa trị nó, như thế nhiều lần không ngừng.

Loại thống khổ này dày vò Lý Hàn rất đau đớn

Hắn rất muốn hét lên thật to, nhưng mà sợ người khác phát hiện, chỉ có thể nhét miếng thịt linh thú chưa ăn vào trong miệng ngăn lại, làm cho chính mình tận lực không có phát ra âm thanh đến.

Mặc dù như thế trên trán của hắn không ngừng chảy mồ hôi đầm đìa, có thể thấy được hỏa độc trong người đang dày vò Lý Hàn như thế nào.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, phương đông sáng lên.

Nhiệt độ trong Diễm Hỏa Cốc lại oi bức hơn.

Lý Hàn đã khôi phục từ trong tu luyện.

Trải qua dày vò một đêm, hắn không chỉ không có chán chường, ngược lại còn có tinh thần tràn đầy.

- Tin tưởng trong một tháng đạt tới luyện nhục tới tiểu thành không thành vấn đề.

Lý Hàn cười thỏa mãn.

Trước kia không có tài nguyên tu luyện, hiện tại có tài nguyên cùng điều kiện, tự nhiên phải nắm chắc. Huống hồ Hỗn Độn Luyện Thể Quyết biến thái phòng ngự giúp Lý Hàn nếm ngon ngọt, nên càng thêm khắc khổ tu luyện hơn trước.

Sau khi hắn tu luyện xong thì hắn nhảy lên một gốc cây, ngưỡng vọng ánh trăng bầu trời, nghĩ tới Liễu Mị Nương các nàng, lại nghĩ tới Tần Liền ở Vạn Liên trấn phía xa, đột nhiên có xung động muốn đi về nhìn xem.

Đang lúc hắn nỗi buồn ly biệt nhẹ phát, lại nghe thanh âm đàn sắt xào xạc vang lên, chỉ thấy dưới ánh trăng, hai bóng người cười nhẹ chạy tới trước, là một nam một nữ.

Người tới chính là Quý Viêm Chiếu và Mạc Ái Liên.

Bùm!

Lý Hàn chỉ cảm thấy thân cây chấn động, nguyên lai Qúy Chiêu Viêm đem Mạc Ái Liên đội lên trên cành cây, dùng sức còn không nhỏ, thiếu chút nữa đem thân cây cắt nát!

- Sư huynh, nhẹ chút, khẻo không kinh động đến người khác!

Mạc Ái Liên thở phì phò, mắt đẹp càng hiện ra mông lung.

- A…

Nàng thở nhẹ một tiếng, cái cổ trắng ngọc giơ lên, nguyên lai bộ ngực sữa của nàng đã bị Qúy Viêm Chiếu bắt lấy mà xoa nắn. Qúy Viêm Chiều vừa xoa vừa nói:

- Để người khác thấy được thì sao, dù sao hai ta là tình duyên lưỡng đạt mà!

Nói rồi hắn linh hoạt đem váy của Mạc Ái Liên nhấc lên, kéo quần lót xuống, lộ ra một đôi đùi ngọc thẳng tắp thon dài trắng như tuyết, ẩn ẩn có thể thấy được khu vực thần bí để cho huyết mạch người ta sôi sục, một vòng âm mao đen kịt làm cho lòng người dao động.

- Sư muội, để sư huynh phục vụ muội!

Qúy Viêm Chiêu hai ba cái cũng đem quần bỏ đi, cái mông nhún nhảy, liền đâm vào l-n Mạc Ái Liên.

Một luồng sóng có quy luật dao động chập chờn trước thân cây, Mạc Ái Liên rên rỉ như khóc như ca, quả thực để cho người ta sôi trào.

Lý Hàn không khỏi dở khóc dở cười, hắn đây đã là lần thứ hai nhìn người khác dã chiến a?

Bây giờ hắn không có biện pháp đi ra nên đành phải bất đắc dĩ ở lại ngắm một cung đồ sống này.

Không ngờ Mạc Ái Liên như vậy mà khi cởi quần áo lại hấp dẫn vô cùng, cặp mông đầy đặn trắng như trăng rằm, cặp vú thì to tròn ưỡn lên, không có chút biểu hiện một tia rũ xuống, phía trên bầu ngực trắng chính là hai núm vú đỏ tươi nho nhỏ xinh xắn vì kích tình mà ngạo nhiên đứng thẳng.

Lý Hàn nhìn mấy lần liền cảm giác không thú vị, mắt nhìn mũi, mũi hướng tâm, tiến nhập tầng sâu suy tưởng, hắn muốn nhanh chóng linh ngỗ thức thứ năm của Diệt Nhân Kiếm Pháp!

Mà ở phía bên kia, Mạc Ái Liên đem ngón tay trượt xuống dưới, trong cái miệng nhỏ nhắn đỏ au lại lần nữa nhả ra rên rỉ phóng đãng mê người, mái tóc mất trật tự rung đến điên cuồng. Phải đến một lúc lâu sau thì hai người mới lại trang phục, rời khỏi nơi này.

Hai người rời đi khiến Lý Hàn thở nhẹ ra, nhìn một hồi xuân cung sống động, khiến hắn khó tránh khỏi có một chút tâm phù khí táo nhưng hắn vẫn còn chịu đựng được. Thấy hai người đã đi thì hắn liền nhảy xuống từ trên cây xuống, đi về phía hội quân của Thập Linh Tông.