Phong Lưu Thánh Vương

Chương 220: Mập mờ!




- Lý, Lý Hàn....

Ngay lúc Lý Hàn đi tới cửa, tay đặt lên chốt cửa, tâm tình không còn hy vọng định mở cửa đi ra thì Lý Hồng Ngọc đột nhiên gọi tên hắn.

Lúc này, tâm tình vô vọng của Lý Hàn liền kích động phấn khởi, cảm giác như vừa rơi vào địa ngục địa thất vọng lại trong nháy mắt ngắn ngủn thoáng đã được bay lên thiên đường, có thể nói chính là biến hóa từ buồn thành vui mừng!

Tuy vậy, sắc mặt Lý Hàn vẫn như trước cực kỳ bình tĩnh, hắn chậm rãi quay đầu lại nhìn về phía Lý Hồng Ngọc, thản nhiên hỏi:

- Sư nương, còn có việc gì sao?

- Ưm... vừa rồi, vừa rồi là ta có chút phản ứng không phải, kỳ thật… cởi, cởi quần áo cũng không có việc gì, là ta suy nghĩ nhiều. Nếu như người không ngại thì nhân tiện giúp ta xoa bóp lưng một chút, nếu như tốn nhiều thời gian của ngươi thì không cần cũng được.

Lý Hồng Ngọc vừa ngập ngừng vừa nhẹ nhàng nói, ngữ khí thẹn thùng của nàng giờ phút này trong tai Lý Hàn đúng là rất hấp dẫn lòng người.

- Ha hả, làm gì mà mất nhiều thời gian chứ, ta rất vui vì giúp được sư nương. Như vậy, sư nương đồng ý rồi?

Lý Hàn cười cười, hỏi.

Lý Hồng Ngọc khẽ cắn môi dưới, gật đầu, trong cặp mắt hoa đào xinh đẹp rõ ràng chớp động một tia nhộn nhạo thẹn thùng phong tình.

Lý Hàn sau khi nghe vậy vội vàng đi về tới bên giường, sợ nàng lại đột nhiên lại đổi ý.

- Vậy, vậy ta cởi váy ngủ trên người ra nha?

Lý Hồng Ngọc chớp mắt hỏi, ngữ khí cùng nét mặt hấp dẫn mê người.

Đổi lại là người khác chỉ sợ không thể chờ đợi được nhưng Lý Hàn biết phải tạo ấn tượng tốt trong lòng nàng trước đã nên mặc dù hắn thích sư nương cởi hết ra nhưng ngoài mặt hắn lại nói:

- Không cần, không cần hoàn toàn cởi ra. Như vậy đi, sư nương người nằm ở trên giường, chỉ cần đem váy ngủ kéo xuống đến thắt lưng là được.

- Oh, được, làm phiền ngươi rồi!

Lý Hồng Ngọc nhẹ nhàng cười.

Vốn là, nếu như Lý Hàn yêu cầu nàng cởi váy ngủ ra nàng cũng sẽ cởi, nhưng là không nghĩ tới hắn chỉ yêu cầu nàng đem váy ngủ kéo xuống đến thắt lưng mà thôi, chính là nàng chỉ để lộ cái lưng mà thôi, nói cách khác, nàng cảm giác hắn cũng không muốn nhân cơ hội này chiếm tiện nghi của nàng.

Lúc sau mặt trước của Lý Hồng Ngọc úp xuống giường, trên người nàng mặc chính là váy ngủ, khiến chiếc lưng với đường cong mê người liền xuất hiện, đặc biệt cặp mông đầy đặn cong vểnh của nàng, được váy ngủ ôm trọn khiến nó càng thêm to tròn. Lý Hàn nhìn thoáng qua chợt có cảm giác không nhịn được muốn hung hăng vồ lấy sờ mó, tuy nhiên trong lòng hắn biết ham muốn là ma quỷ, giờ khắc này nếu như không thể khống chế được chính mình như vậy hình tượng lúc trước sẽ không còn chút gì, bản tính hắn cũng sẽ bị bại lộ hoàn toàn, hắn đương nhiên không sẽ vì lợi ích nhất thời mà phá hủy đại sự ngày sau, bởi vậy hắn ngồi ở bên cạnh, nói:

- Sư nương, như vậy, ta cởi áo nơi vai người ra nha?

- Được, không sao, ngươi mát xa xoa bóp cho ta, nếu ta không chịu đựng 1 chút thì cũng khó nói a.

Lý Hồng Ngọc hào phóng cười cười, nói.

Lý Hàn nghe vậy liền đưa tay đặt lên trên đầu vai nhẵn nhụi của sư nương nhẹ nhàng nhấc váy ngủ lên, sau đó chậm rãi đem váy ngủ của sư nương kéo xuống tới thắt lưng, theo tay hắn đi, phía sau lưng Tiêu di bóng loáng như ngọc, mềm mại nhẵn nhụi chậm rãi lộ ra!

Trên người sư nương mang 1 chiếc yếm tơ tằm màu trắng, lại nhớ đến vừa rồi không cẩn thận nhìn thấy sư nương mặc nội khố màu trắng, hắn liền biết trên người sư nương là một bộ nội y màu trắng.

Nói đi cũng phải nói lại, lưng Tiêu di trắng như tuyết bóng loáng thật là xinh đẹp đến cực điểm, thêm những đường cong mềm mại, da thịt trắng phau, nhìn giống như chiếc bàn bạch ngọc đẹp đẽ!

Lý Hàn hít 1 hơi thật sâu, ngăn chặn kích động trong lòng, như vậy có thể làm cho hai tay của hắn trở nên vững vàng hơn một ít, bớt run rẩy, sau đó, hai tay của hắn bắt đầu trên lưng sư nương bắt đầu xoa bóp lên mấy huyệt vị kiên trung du, kiên ngoại du, kiên tỉnh, thừa phong, đại chuy, phong môn, phế du.

Ngay lúc hai tay Lý Hàn vừa chạm được vào phía sau lưng mềm mại nhẵn nhụi của mình, Lý Hồng Ngọc rõ ràng có thể cảm giác được thân thể mình run nhè nhẹ lên, nhất thời, một cổ cảm giác khác thường giống như sóng triều dâng lên trong cơ thể, đánh vào sâu trong thâm tâm nhạy cảm của nàng, trong khoảnh khắc, nàng không được nhịn được khẽ nhếch môi, nhẹ nhàng thở gấp.

Lại nói, thân thể đã nhiều năm không có người đàn ông nào chạm đến, bởi vậy không thể không khiến cho lòng nàng nổi lên chút nhè nhẹ rung động. Hơn nữa, lúc trước Lý Hàn xoa bóp huyệt Dũng Tuyền của nàng cũng làm cho sâu trong lòng làng xuất hiện 1 luồng dục vọng mãnh liệt, giờ phút này, hai tay hắn lại ở trên lưng nàng nhẹ nhàng xoa bóp, điều này lại càng làm tăng thêm dục vọng mãnh liệt ấy!

Chỉ có điều, với sự xoa bóp của hắn, nàng cũng cảm giác thấy có chút hiệu quả, thân thể càng lúc càng dễ chịu, mấy ngày qua chịu đủ loại buồn bực tâm tình tựa hồ cũng tan thành mây khói, thật sự rất thần kỳ!

Hai tay Lý Hàn trên lưng Tiêu di lúc nặng lúc nhẹ, lực đạo xoa bóp không đồng nhất, giờ phút này trong lòng hắn có thể vô cùng kích thích, mỗi một bộ vị phải nói là đã kiềm chế hết sức!

Nói đùa, phụ nữ xinh đẹp gợi cảm như sư nương, chỉ cần tùy tiện liếc mắt một cái cũng đã không chịu nổi rồi, chứ đừng nói có thể đem váy ngủ của nàng cởi ra một nửa, sau đó tùy ý xoa bóp lưng của nàng, ngoài ra, Lý Hàn trong quá trình mát xa xoa bóp hoàn lại thông qua vuốt ve để cảm thụ được da thịt mềm mại sau lưng sư nương, điều này làm cho hắn phải nhiệt huyết sôi trào!

Lại nói da thịt trên thân thể sư nương mềm mại, nhẵn nhụi, trắng nõn, mà lại co dãn, trong lòng Lý Hàn thầm hô phụ nữ ở đại lục này được thiên địa ưu đãi, chứ nếu ở trái đất mà muốn được một làn da như sư nương thì phải tốn rất nhiều tiền tài và công sức.

Lý Hàn nhẹ nhàng vuốt ve, xoa bóp, theo thời gian dần trôi qua, da lưng của sư nương trở nên đỏ dần, nhìn qua càng thêm mê người, hơn nữa từ trên người sư nương lại tản mát ra mùi thơm nhè nhẹ của cơ thể, hắn cảm giác như đang được hưởng thụ.

Mà Lý Hồng Ngọc lại nhẹ nhàng nhắm hai mắt, trên mặt ửng hồng, có chút thở khó khăn, hưởng thụ cảm giác dễ chịu mà Lý Hàn đang xoa bóp, đồng thời dục vọng nàng đã áp chế trong lòng càng thêm mãnh liệt ham muốn!

Nàng đột nhiên cảm giác chính mình thật sự muốn một nam nhân rồi, dù sao, ở tuổi này phụ nữ giống như hổ báo mạnh mẽ a! Nghĩ đến vấn đề này, mặt nàng nhất thời nóng lên, trên người cũng nổi lên một cổ cảm giác cực kỳ khác thường.

- Sư nương, vóc dáng thân thể của người thật đẹp!

Lý Hàn một bên mát xa một bên mở miệng đột nhiên khen ngợi nàng.

Khi nghe được những lời này của Lý Hàn, thân thể mềm mại của Lý Hồng không nhịn được mà thoáng chút run rẩy, ngọn lửa trong bụng kia bất ngờ cháy càng thêm mãnh liệt, khuôn mặt nàng ửng đỏ, trong mắt nàng hiện lên vẻ thẹn thùng nhè nhẹ, càng nhìn càng yêu, càng trông càng nhìn càng động lòng!

Lập tức, Lý Hàn liền xấu hổ cười, nói:

- Sư nương, người đừng hiểu lầm, ta, ta chỉ tức cảnh mà sinh tình mà thôi, không hề có ý gì khác đâu!

Lý Hồng Ngọc lấy lại tinh thần, cười nhẹ tựa như một đóa hoa bách hoa nở rộ, đời này nào có người phụ nữ nào không muốn được nghe người khác tán thưởng chứ?

Đối với một người phụ nữ có thể nói là cực phẩm như Lý Hồng Ngọc thì những lời ca ngợi nàng từ miệng đàn ông, phải nói là nàng đã được nghe hàng vô số lần, nhưng chẳng biết sao mà giờ khi nghe một câu khen lẫn chút ngả ngớn của Lý Hàn thì trong lòng nàng không tự chủ được mà rất vui vẻ. Đối với nàng mà nói, việc này thật có chút gì đó không thể tưởng tượng nổi!

Nàng liền nao nao, sau đó dùng một đôi mắt ướt át, phong phú đầy thâm ý nhìn Lý Hàn, trong lòng cũng tràn ngập cảm giác ngọt ngào vui sướng. Nàng đột nhiên cảm thấy Lý Hàn cũng những người đàn ông nàng gặp trước kia hoàn toàn khác biết.

Lý Hàn vẫn còn đang nhẹ nhàng mát xa trên tấm lưng mềm mại, trơn bóng của sư nương. Phần lưng nhẵn nhụi, trơn bóng của sư nương đã bị hai tay của hắn thám hiểm gần như là toàn bộ nên ánh mắt của hắn liền chuyển tới vùng eo của nàng. Hắn nhìn vòng eo thon nhỏ đã bày ra hơn nửa kia mà trong lòng không khỏi thầm than, vòng eo sư nương thật đúng là tinh tế hết sức, đẫy đà mà không béo, mềm mại mảnh dẻ như một chiếc lá liễu trong gió, nếu..... nếu có thể duỗi tay nắm lấy thì cảm giác chắc chắn là rất sảng khoái!

Lý Hồng Ngọc toàn tâm toàn ý cảm thụ kỹ thuật mát xa dịu dàng như gió của Lý Hàn. Trong lúc bất tri bất giác cô đã hoàn toàn đắm chìm vào đó. Cái cảm giác nhẹ nhàng, mềm mại này không ngừng làm rung động dây lòng nằm sâu trong nội tâm kia của nàng, châm ngòi dục vọng mãnh liệt trong đó, từng có lúc, cô thậm chí còn hy vọng hai tay của hắn có thể thuận thế xuống dưới, vuốt ve vòng eo của nàng, mông của nàng, đùi nàng, thậm chí là vuốt ve tiểu cô nương.... của nàng.

Nhưng cái ý niệm này vẻn vẹn chỉ lóe lên trong đầu Lý Hồng Ngọc mà thôi. Tuy là thế nhưng khi ý thức được cái suy nghĩ này thì thân thể của nàng vẫn không nén nổi mà nóng bừng cả lên, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ dị. Những biến hóa của thân thể khiến nàng ngay lúc đó rất muốn phóng túng một lần, nhưng lý trí nói cho cô biết rằng không thể như vậy. Dưới những mâu thuẫn chết tiệt đó làm nàng chỉ biết thở dốc, cố nén cỗ dục vọng mãnh liệt đang dấy lên trong lòng kia!

Đúng lúc này, từ bên ngoài phòng vang lên tiếng bước chân hướng về phòng nàng mà đi tới.

Cả hai đều nghe được nghe được động tĩnh bên ngoài, thân thể của Lý Hồng Ngọc nhất thời bỗng trở nên cứng ngắc. Chưa kịp để cho hai người trong đầu suy nghĩ thì tiếng gõ của liền vang lên cộng với thanh âm của Lý Hồng Vân truyền vào trong.

- Mẫu thân, mẫu thân....

Giờ khắc này, Lý Hàn cũng có chút cứng ngắc thẫn thờ. Hiển nhiên, Lý Hồng Vân đến đây để tìm sư nương, nhưng giờ nếu để nàng thấy được cảnh này thì hắn dù có trăm cái mồm cũng không thể giải thích nổi!

- Tiểu....tiểu Vân đến!

Nghe thấy tiếng nói ở bên ngoài, Lý Hồng Ngọc theo phản ứng bật người ngồi dậy. Khuôn mặt xinh đẹp mang theo vẻ bối rối, trong lòng nàng cũng rất lo lắng nếu bị con gái thấy Lý Hàn trong phòng mình với tình cảnh này sẽ xảy ra thiên đại hiểu lầm.

Nhưng, lúc này ánh mắt Lý Hàn như ngừng lại trên người sư nương, toàn thân hắn giờ không thể nhúc nhích!

Đừng quên, hai dây cầu vai trên váy ngủ của sư nương đã bị Lý Hàn cởi xuống, sau đó do nàng cuống quít ngồi dậy nên chiếc váy đã không còn sự chống đỡ của hai cái dây nữa mà tuột thẳng xuống dưới xuống tận eo nàng!

Với lại, sau khi ngồi dậy sư nương lại đối mặt với Lý Hàn, và kết quả là nửa người trên của nàng cứ như vậy " trần như nhộng" phơi bày trước mắt mặt Lý Hàn. Tuy rằng trên người nàng còn một nửa cái "quang treo" nhưng vẫn là trần như nhộng ha!

Da thịt nhẵn nhụi trắng như tuyết kia, đặc biệt là đôi núi cực lớn trước ngực, trên hai cái lồng để lộ ra đôi phấn nhục cao ngất chắc nịch rồi cứ như vậy rung rung, rung rung, rung rung, rung thành một cơn sóng nhũ mãnh liệt, phập phồng không ngừng!

Hơn nữa, khi Lý Hồng Ngọc cuống quít ngồi dậy thì trước ngực lên xuống nhấp nhô càng trở nên dữ dội. Ánh mắt Lý Hàn đờ ra nhìn, trong đầu chỉ còn có một câu — sinh động muốn chết!

Đúng vậy, biên độ rung đó tuyệt đối là sinh động muốn giết người!

Lúc này, không khí mập mờ đã phát triển tới cực điểm!