Phong Lưu Thánh Vương

Chương 197: Cơ Nhã tái hiện!




Trong lúc đó, ở một sơn mạch cách Lý Hàn vô cùng xa xôi thì có nhóm người đang phối hợp cùng nhau để giết hai con linh thú tam giai trung kỳ đỉnh. Đó là một nhóm toàn là những mỹ nhân vô cùng xinh đẹp, ngoài ra ở phía xa có một mỹ nhân mang theo vẻ diêm dúa đang đứng trên không trung quanh tay quan sát cuộc chiến của nhóm, đồng thời trên mặt mang theo vẻ cảnh giác, chỉ cần nhóm có chút nguy hiểm nào thì nàng lập tức ra tay.

Nhóm người này hiển nhiên là các nữ nhân của Lý Hàn, sau khi tách khỏi Lý Hàn thì các nàng quyết định lập nên một dong binh đoàn có tên là " Nương Tử Quân ", hôm nay các nàng phát hiện được tung tích hai gốc tam giai linh thảo Tử Hỏa Thảo. Nhưng hai gốc linh thảo này lại bị một cặp Tử Quang Hỏa Diễm Thú canh giữ nên các nàng buộc phải đại chiến nếu muốn giành được Tử Hỏa Thảo.

Oành! Oành!

Các nàng phối hợp với nhau vô cùng nhuẫn nhuyễn khiến cho toàn thân Tử Quang Hỏa Diễm Thú tràn đầy vết thương và vất vả chống đỡ. Cuối cùng, Hàn Vũ Liên và Bạch Ngọc Sương bắt được sơ hở tung ra đòn tuyệt kích, thành công giết chết cặp Tử Quang Hỏa Diễm Thú này. Sau khi giết chết hai linh thú này thì các nàng liền thở ra một hơi, tuy rằng bên các nàng đông hơn nhưng thực lực của cặp linh thú này hơn hẳn các nàng nên cũng khiến các nàng bị thương ít nhiều nhưng cũng may là không ai bị thương nặng.

Sau khi hái xong Tử Hỏa Thảo thì các nàng bắt đầu thu lấy tài liệu trên người Tử Quang Hỏa Diễm Thú. Sau khi thu xong thì các nàng rời đi, các nàng vừa đi vừa nghe Đỗ Ngọc Trang chỉ ra những khiếm khuyết trong cách đánh của các nàng để từ đó các nàng có thể rút ra những yếu điểm của mình.

Khi cả nhóm đi ngang qua một sơn mạch thì nghe thấy những tiếng la hét và mùi tươi phiêu tán trong không khí, các nàng nhìn nhau rồi nhanh chóng đi đến xem thử. Lúc các nàng đi đến thì trước mặt các nàng không xa là một cuộc chiến giữa một nữ nhân với Xích Hồng Đại Xà. Đầu linh thú này có thực lực tam giai sơ kỳ, thuộc về linh thú Hỏa thuộc tính, cực kỳ hung mãnh háo chiến, bất quá nó cũng là sẽ rất ít khi chủ động công kích nhân loại. Chỉ là không biết nhóm người kia có phải là trộm linh thảo mà nó thủ hộ hay không mới chọc cho nó tức giận như thế.

Còn về phía nữ nhân kia thì nàng có thực lực là Tụ Linh tầng tám, xung quanh đó có vài xác chết cháy, hiển nhiên là chết dưới tay linh thú này. Bây giờ nếu không có ai cứu nàng thì việc nàng chết dưới tay Xích Hồng Đại Xà là chuyện sớm muộn. Đương nhiên các nàng sẽ không thấy chết mà không cứu nên liền dồn dập ra tay. Ngay cả hai đầu linh thú tam giai trung kỳ các nàng còn giết được thì đầuXích Hồng Đại Xà này có là gì.

Liễu Mị Nương, Lý Đại Nhi và Lý Hồng Nhi liền rút vũ khí xông lên, còn các nàng khác thì đứng yên vì đây cơ hội lịch lãm của tam nữ. Nữ nhân kia thấy có người tương trợ thì nàng lộ thần sắc vui mừng, nàng liền xụi lơ ngồi trên mặt đất, sắc mặt của nàng trắng bệch đến đáng sợ, hiển nhiên nhóm Mị Nương đến trễ vài phút nữa thì kết cục của nàng đã đoán trước được.

Nàng nhanh chóng lấy đan dược ra nuốt vào rồi nàng cầm kiếm lao tới, hỗ trợ cho nhóm Mị Nương. Đỗ Ngọc Trang thấy vậy liền để tay xuống, nếu nữ nhân kia dám bỏ chạy thì kết cục của nàng sẽ không khác đồng bọn là mấy. Sau khi giết chết được Xích Hồng Đại Xà thì nữ nhân kia liền chấp tay về phía nhóm tam nữ, nói:

- Cảm ơn các vị đã ra tay tương trợ. Đây là gốc linh thảo mà Xích Hồng Đại Xà bảo hộ, mong các vị nhận lấy.

Nói rồi nàng đưa ra một gốc linh thảo, chỉ thấy gốc linh thảo này chỉ có thân, không có cành, không có lá, thân cây cũng không phải thẳng tắp, mà hơi uốn lượn, phảng phất một con Thần Long muốn bay lên trời. Các nàng nhìn qua liền biết vì sao Xích Hồng Đại Xà lại nổi giận như vậy vì gốc linh thảo này là Địa Long thảo.

Địa Long Thảo là chủ dược để chế tạo ra Siêu Nguyên Đan, ăn vào một liền có thể để Tụ Linh Cảnh trực tiếp tăng lên một cảnh giới nhỏ nhưng hạn mức tối đa là Tụ Linh tầng chín đỉnh cao. Mặt khác, Địa Long Thảo có thả ra một tia Long khí vô cùng yêu ớt và Xích Hồng Đại Xà sẽ hấp thu Long khí yêu ớt này để tiến hóa bản thân, từ rắn đến giao, hoàn thành một lần lột xác về bản chất nên khi Địa Long Thảo bị hái mất thì bảo sao nó không tức giận.

Liễu Mị Nương không khách khí nhận lấy Địa Long Thảo, còn Lý Đại Nhi và Lý Hồng Nhi bắt đầu thu lấy tài liệu trên người Xích Hồng Đại Xà. Sau khi thu xong thì các nàng liền quay đầu hương về nhóm Hàn Vũ Liên bước đi nhưng các nàng đi chưa vài bước thì nữ nhân kia lại lên tiếng:

- Các vị nữ hiệp, không biết ta có thể gia nhập với mọi người không?

Liễu Mị Nương và nhị nữ nghe vậy thì quăng ánh mắt về phía Hàn Vũ Liên để xin ý kiến của nàng. Hàn Vũ Liên thấy vậy thì ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:

- Dù sao chúng ta cũng là một dong binh đoàn nên chúng ta cũng cần phải thu thêm người vì vậy thu thêm nàng chắc cũng không có vấn gì. Mọi người thấy sao?

Nghe Hàn Vũ Liên hỏi vậy thì các nàng đưa mắt nhìn nhau rồi gật đầu, biểu thị đồng ý với quyết định của Hàn Vũ Liên. Hàn Vũ Liên thấy mọi người đã đồng ý thì nàng quay qua nhìn nữ nhân kia, nói:

- Chúng ta đồng ý cho cô nhập hội. Cô tên gì?

Nữ nhân kia nghe vậy thì nhanh chóng đáp lại:

- Ta tên là Bạch Mai.

Hàn Vũ Liên nghe xong thì gật đầu, nói:

- Được rồi, Bạch Mai. Chào mừng cô đến với dong binh đoàn " Nương Tử Quân ".

Thấy đã thành công gia nhập vào Nương Tử Quân, trong lòng nữ nhân kia liền nở nụ cười vì đã thành công trót lọt. Nếu Lý Hàn có mặt ở đây sẽ nhận ra nữ nhân kia chính là Cơ Nhã, phu nhân của tộc trưởng Cao gia mà lúc trước bị hắn diệt.

Cơ Nhã không ngờ người cứu mình lại là những nữ nhân của kẻ đó nên nàng nhanh trí tìm cách gia nhập vào trong hội của các nàng rồi từ đó tìm cách giết Lý Hàn để trả thù cho phu quân và Cao gia.

................

Lý Hàn không biết ở nơi cách xa cũng có người đang tìm cách để giết hắn. Lúc này hắn đang cùng mọi người tiến vào trong Thập Linh Thành.

Thập Linh thành là thành trì trực thuộc Thập Linh tông, có cao thủ của Thập Linh tông trấn giữ ở chỗ này, không người dám ở chỗ này gây chuyện sinh sự.

Diện tích của nơi này cơ hồ là gấp mười lần Thiên Long thành, dòng người lui tới không dứt, cửa hàng chỗ nào cũng có, những thứ mà Thiên LOng thành có nơi này đều có, mà những thứ ở trong này có chưa chắc Thiên Long thành đã có.

Lúc mọi người đi đến cửa thành, hai gã hán tử thân mặc võ phục đi ra nghênh đón.

- Mạc chấp sự, Nhâm chấp sự các ngươi đã trở lại rồi, Lữ chấp sự bọn họ đều đã trở lại trước một bước từ ba ngày trước.

Một gã hán tử tiến lên nói.

- Ngô, biết rồi, ngươi đi an bài chỗ ở cho bọn hắn, những người quán quân theo chúng ta trở về Thập Linh tông.

Mạc Khắc gật đầu nói.

Vì vậy Mạc Khắc cùng Nhâm Phú Hoa hai người không cần phải nhiều lời nửa câu nữa, đem đám người mà mình mang đến giao cho hai người hán tử tiếp đãi, dẫn theo quan quân các thành rời đi trước.

- Tất cả các ngươi đi theo ta.

Một gã hán tử hướng mọi người vẫy vẫy tay, dẫn đầu hướng một nhà tửu lâu đi tới.

Tửu lâu này tự nhiên là sản nghiệp trực thuộc Thập Linh tông, bình thường đều sẽ đối ngoại mở ra, chẳng qua là hôm nay lại đến đại hội chọn lựa ngoại môn đệ tử bốn năm một lần, cho nên tửu lâu này liền toàn bộ dùng để tiếp đãi những thanh niên nhân tài kiệt xuất từ các nơi khác đến.

Sau khi đi vào tửu lâu, nơi này đã tụ tập không ít thanh niên nam nữ, hiển nhiên những người này cũng sớm đã đi tới nơi này, nhìn dáng dấp có vẻ rất quen thuộc, tin tưởng là thanh thiếu niên do đám chấp sự khác của Thập Linh tông mang tới để cạnh tranh ngoại môn đệ tử rồi.

Đám thanh niên đang nhàn rỗi ở bên trong nhìn đám người mới tiến vào nghị luận rối rít.

- Ơ, lại có một nhóm người tới, xem ra hẳn là một nhóm cuối cùng đi, thật là đủ náo nhiệt.

- Nghe nói Thập Linh tông năm nay sẽ lấy 200 người, từ ban đầu cho tới hiện tại đã có hơn 400 người, vậy sau khi tranh cử kết thúc có một nửa số người phải rời đi rồi.

- Ai biết nhưng chắc chắn không phải là ta.

Mặc kệ đối thoại của những thiếu niên khác, đám người Lý Hàn ở dưới sự hướng dẫn của hai gã hán tử đều được phân phối xong phòng ốc.

Mọi người một đường phong trần đã lâu như vậy, ai cũng cảm thấy mệt mỏi, đều vào gian phòng của mình nghỉ ngơi.

- Hô, ba tháng, mệt chết đi được.

Lý Hàn thở nhẹ một tiếng, sau đó ngã vào trên giường gỗ liền lăn ra ngủ.