Phong Lưu Pháp Sư

Chương 616: Ma Linh Thần Cương




 

Một đám mỹ nữ xinh đẹp đều đang ở trên một cỗ xe song mã đang nói cười vui vẻ . Đề tài luôn chạy không thoát khỏi hải tử đang nằm trong bụng của Nam Cung Hương Vân.

Tây Môn Vô Hận tâm trạng vẫn tỏ ra điềm tĩnh mỉm cười lắng nghe . Mặc dù trong chúng nữ, nàng vẫn phải đang cố gắng đóng trọn vai diễn muội muội của mình, nhưng nàng thật sự khát vọng có thể dung nhập vào cùng đám nữ nhân này, có thể chân chính trở thành nữ nhân của Nhị ca . Bất giác , trong đôi mắt nàng đã nổi lên một tia mê ly , tự do theo đuổi khát vọng của mình .

Nhẹ nhàng vén bức rèm cửa sổ sang một bên, Tây Môn Vô Hận nhìn ra ngoài, trên đường thật nhộn nhịp, sôi động, thương nhân nhiều vô số . Bây giờ Đằng Long Thành dân cư dày đặc , có thể nói là thành đông dân nhất của đại lục. Tây Môn Vô Hận sâu kín thở dài. Năm đó mười sáu tuổi, nàng còn là một thiếu nữ xinh đẹp vô tư vô lượng với cuộc đời. Nhưng mười năm đã qua, mười năm có thể để cho một thiếu nữ chưa biết gì chân chính trở thành một nữ nhân. Những kỷ niệm buồn vui giờ đây đều đã trở thành hoài niệm, giờ đây lắng đọng trong trái tim nàng chỉ có tình yêu, và tình yêu sâu lắng và nồng thắm mà thôi. Trước mắt nàng là một bức tranh sơn thủy hữu tình, những người đang đi ngang qua bức tranh vĩnh viễn cũng không biết thưởng thức được ý nghĩa được mô tả trong đó.

Thực ra Tây Môn Vô Hận mang theo cảm giác hoài ức nhàn nhạt , khóe mắt lơ đãng đảo qua hai bóng đen , ý thức đột nhiên trở nên cảnh giác , nàng cám giác một bóng đen trong đó nhìn sao mà thập phần rất quen mắt .

Mộc Hàm Yên cảm ứng được có người đang nhìn chăm chú vào bọn họ , trong lòng biết hành tung đã bị bại lộ, rõ ràng không thể nào che dấu được nữa. Lớp áo choàng bên ngoài đã che khuất đi một dung nhan tuyệt thế, nhưng nếu có thể nhìn kỹ hơn thì sẽ biết đó là một dung nhan kiều diễm.

" Là nàng …." Tây Môn Vô Hận cả kinh trong lòng , lẩm bẩm nói .

Lúc này chúng nữ thấy được vẻ mặt khác thường của Tây Môn Vô Hận , đều thò đầu ra nhìn về hướng Tây Môn Vô Hận đang nhìn .

Bên trong hoàng cung Đằng Long Thành , Đông Phương Uyển toàn thân khoác trường bào được làm bằng ngân bạch tương kim ( Nạm vàng ) đầu đội văn thanh ngọc phát trâm . Khí thế hơn người , nàng trang trọng ngồi trên ghế chủ tọa phía trên, hai nữ tử thanh tú đang đang trang nghiêm đứng ở phía sau.

Mọi người điều biết, Đông Phương Uyển hoàng hậu bình thường đối với ai cũng hòa nhã, điềm đạm, cho tới tận bây giờ cũng không thấy nàng nổi giận lấy một lần. Nhưng mỗi khi nàng vẻ mặt trầm ngưng, mắt phượng hàm uy, là lúc mà tất cả mọi người không ai dám lớn tiếng ở trước mặt nàng .

Lúc này Đông Phương Uyển đang chăm chú nhìn về phía cách đó không xa , ở đó có hai tỷ muội Mộc Hàm Yên và Mộc Tinh Tinh đang đứng. Hai cô gái này bọn hắn cũng đã từng gặp qua , bộ dáng lớn lên vô cùng giống nhay, nhưng khí chất ở mỗi người lại rất khác nhau. Một bên mị hoặc chúng sinh , một bên xin đẹp thoát tục. Đều là những dung mạo tựa như thiên tiên. Đông Phương Uyển đối với chuyện tình của Mộc Hàm Yên hiểu rõ đôi chút. Mặc dù nàng đã từng có lần ám sát Tây Môn Nộ, nhưng dẫu sao thì cũng là cảnh đàn bà nên nàng cũng rất thương cảm. Một nữ nhân nếu không phải vì yêu một người nam nhân, thì lại như thế nào lại chịu cam tâm tình nguyện chết dưới kiếm của hắn chứ.

"Hoàng hậu , chúng ta có chuyện thập phần quan trọng muốn tìm Long ….Thái tử điện hạ. Thỉnh mong hoàng hậu nhất định phải giúp cho chúng ta." Mộc Hàm yên cắn cắn môi dưới. Bịch một tiếng quỳ xuống, nàng cả đời chỉ biết lạy trời, quỳ xuống đất mà lạy cha mẹ. Nhưng đối với người khác nàng chưa bao giờ phải hạ mình mà quỳ xuống cầu xin.

Đông Phương Uyển mặt ngoài cũng chẳng thể hiện chút động lòng, thản nhiên nói: "Chẳng biết Mộc tiểu thư tìm nhi tử của ta có chuyện gì, nếu không ngại thì có thể nói ra. Nếu thấy không thích hợp nói …Quên đi."

Mộc Hàm Yên chấn động, tại Thương Lan Đại Lục chuyện tình của nàng ngoài Long Nhất ra thì không có người thứ ba biết được. Chẳng lẽ nàng phải đem chuyện này nói ra sao?

" Hoàng hậu, chúng ta tìm Thái tử điện hạ quả thật là có chuyện gấp. Nhưng cũng không thể nào tiện nói ra." Mộc Tinh Tinh bên cạnh đã quỳ xuống nói.

Đông Phương Uyển khẽ nhíu đôi mi thanh tú lại, cũng là từ chối ý kiến vừa rồi.

Mộc Hàm Yên thoáng chút do dự, Thanh Phong đế quốc không còn nhiều thời gian nữa. Đông Phương Uyển và chúng nữ tử chung quanh đề là những người chí thân của Long Nhất, nếu các nàng muốn biêt thì cũng nên nói cho các nàng biết.

" Hoàng hậu! Ta nói." Mộc Hàm Yên ngẩng đầu kiên định nói.

"Tỷ tỷ, ngươi như thế nào có thể …." Mộc Tinh Tinh vội la lên. Nhưng lời nói còn chưa dứt thì đã bị ánh mắt nghiêm khắc của Mộc Hàm Yên ngăn lại .

Đang lúc Mộc Hàm Yên muốn đem chuyện tình của nàng tại Thương Nguyệt đại lục nói ra một lần. Thì Đông Phương Uyển lại mỉm cười và đứng dậy, nói :" Tốt lắm, được rồi, các ngươi đều đứng lên đi. Các ngươi có việc gấp nhưng lại khó mở miệng thì ta cũng không ép các ngươi. Bất quá ta có thể xác nhận cho các ngươi một chuyện, tin tức này được truyền đến từ Long đảo. Vũ nhi hôm nay đã rời khỏi Long đảo để đi đến nơi thâm sâu dưới biển để tìm kiếm Hải Đế chi thành trong truyền thuyết. Bây giờ hành tung rất mờ mịt, ai cũng không biết hiện tại Vũ nhi đang ở nơi góc nào dưới biển."

"A" Một tiếng , tỷ muội Mộc Hàm Yên lập túc sửng sờ tại chổ, chẳng lẻ Thanh Phong đế quốc thật sự khó có thể tránh khỏi đại kiếp?

"Bất quá, khi Vũ nhi yên ổn đến nơi sẽ lập tức khởi động ma pháp trận, lúc đó các ngươi sẽ có thể lập tức thấy hắn. Nếu không ngại, không bằng các ngươi lưu lại hoàng cung vài ngày, nói không chừng rất nhanh sẽ có được tin tức của Vũ nhi." Đông Phương Uyển nhìn thấy bộ dạng thất vọng của tỷ muôi Mộc Hàm Yên , nói tiếp.

Tử vong tuyệt địa . Long Nhất cùng các sủng vật của mình tại một trận bạch quang đột ngột xuất hiện khắp các ngỏ ngách trong đó. Long Nhất nhìn ngó xung quanh. Đây là một cái động rất hẹp và dài . Bên trong nhiệt độ rất cao , nhưng lại làm cho người ta có một cảm giác cự kỳ âm trầm , im lặng cực kỳ. Tình cờ một giọt nham thạch nóng chảy từ trên cao rót xuống, rơi xuống mặt đất phía trước lại phát ra một tiếng cực kỳ vang dội .

Long Nhất nóng rực người, thần kinh cực kỳ căng thẳng . Trước mắt chuyện gì cũng không hề biết , nhưng những con sủng vật của hắn bằng trực giác đã cảnh báo hắn có nguy hiểm ở tứ phía. Long Nhị cùng Thiên sứ sáu cánh một tả một hữu, một bước cũng không rời, đứng ngay phía sau Long Nhất . Tiểu Tam , Cuồng Lôi Thú còn có Hỏa Kỳ Lân thì đều đang song hành ở đằng trước.

Bỗng nhiên, Long Nhất cảm giác được một luồng sát khí ba động. Phía trước , thân thể Tiểu Tam run rẩy kịch liệt, giận giữ gầm lên một tiếng, toàn thân phát ra một trận thánh quang .

Một trận hắc khí bắt đầu khởi động , một diện mục trông giống như hình người sinh vật dần dần thành hình . Răng nanh , con mắt hung ác , cơ thể luộn thuộn , vừa nhìn đã biết không phải là thứ tốt .

Đây là một người do ma vật cao cấp biến thành oán linh, so với những oán lình khác thì thật bất đồng. Hắn lại không sợ thánh quang, ngược lại cứ chọn Tiểu Tam có quang minh thể chất mà tấn công.

Đối phó với vong linh loại này mà dùng vật lý công kích thì không khả thi vì đây là vong linh sinh vật. Biện pháp tốt nhất chính là dùng tinh thần ma pháp mà công kích. Không cần Long Nhất hạ lệnh, Long Nhị trong tay cầm Huyết sắc liêm đao mà tiến lên công kích . Hắn vốn là Vong linh chúa tể , huyết sắc liêm đao sát khí tận trời khiến cho ma linh thập phần cố kỵ nhưng lại biến ảo tốc độ cực nhanh. " Ầm ầm …" hắc vụ bàng bạc đã bắt đầu khởi động.

Vồn Tiểu Tam với thánh quang , Hỏa Kỳ Lân với Kỳ Lân thánh hỏa đều có thể hữu hiệu sát thương được oán linh . Nhưng những chiêu công kích này Oán linh đúng là không …chút nào để ý đến . Chỉ chú tâm tránh né sự công kích đến từ Long Nhị . Đối với sự công kích của Tiều Tam và Hỏa Kỳ Lân thì không thèm để ý vào mắt .

Tại một huyệt động nhỏ hẹp mà kịch liệt chiến đấu . Nhưng lại không hề làm một chút thương tổn nào đến huyệt động . Long Nhất bắt đầu lo lắng ,một cỗ năng lượng khổng lồ bao phủ khắp huyệt động , những huyệt động xung quanh cũng bị cỗ năng lượng này bao phủ .

Long Nhất thấy tình huống chiến đấu giằng co, hắn không nghĩ kéo đi xuống, tinh thần lực từ mi tâm bắt đầu di tản ra , từ bốn phương tám hướng mà hướng đến vây quanh Ma Linh kia.

Ma Linh nhận thấy tình huống không được ổn, đúng là thập phần nguy hiểm. Hắn muốn phân tán tinh thần lực của Long Nhất để tạo ra một khẽ hở mà từ đó trốn ra ngoài. Chỉ là Ma linh mới bay quanh một vòng, nhưng lại phát hiện Tinh thần lực của Long Nhất như thiết vạn hùng binh không có mảy may một khe hở nào , bèn ngưng tụ thân hình dừng lại.

Đang lúc Long Nhất nghĩ đã làm cho Ma Linh kia thấm mệt trong lúc tìm đường thoát thân. Ma Linh kia đột nhiên lại kêu to lên một tiếng cực kỳ bén nhọn, lập tức hóa thành một đạo hư ảo như một mũi tên mà tiến đánh về phía vòng vây của tinh thần lực.

Long Nhất cảm thấy mi tâm rung động , Ma linh kia không gây ra một tiếng động mà biến mất trong vòng vây tinh thần lực của hắn. Làm hắn không khỏi chút ngạc nhiên. Nguyên lai thân hình của ma linh này oán lực thập phần cường đại , tập trung công kích sau khi tinh thần lực của Long Nhất trong nháy mắt để lộ ra một khe hở vô cùng nhỏ . Hắn đúng là đã thuận theo khe hỡ này mà đào thoát ra ngoài .

Từng đợt tử khí ba động tại huyệt động nhỏ hẹp này bay toán loạn kịch liệt . Vừa rồi trong huyệt động vô cùng tĩnh lặng nhưng giờ đây lại như một chảo nước đang sôi ùng ục .Trong nhất thời các thanh âm gào thét , các loại hình dạng oán linh lại thoáng hiện ra .Chỉ trong một khoảng khắc mà các cương thi đã như những con kiến tràn ngập khắp cả huyệt động . Phảng phất trong nháy mắt như đã đi đến chín tầng địa ngục .

Long Nhất vẻ mặt co quắp lạ , trong long thầm than không ổn. Trên trán đã bắt đầu chảy ra vài giọt mồ hôi. Nếu mấy con chỉ là những con bình thường như vong linh BOSS, như tà ác cương thi, hắc ám u linh, đối với các loại này mà nói thì bằng vào thực lực ngày hôm nay của hắn thì hắn có thể dễ dàng xử lý hết bọn chúng. Nhưng mấy tên trước mặt đều là ma linh thần cương trong cuộc chiến thần ma hóa thành. Thoáng cái đột nhiên lại xuất hiện nhiều đến như vậy, chỉ riêng nguồn tử khí khổng lồ cũng đã ép cho Long Nhất không thở nổi. Nếu mà thực sự phải động thủ thì hẳn phải gặp rất nhiều khó khăn, Long Nhất cho dù là ngưu B cũng chỉ là uổng công. Trừ khi có một ngày hắn một mình có thể đánh lại cả thế giới .

Long Nhất thở thật sâu, hai chân như mộc rễ trụ vững một chỗ, khí thế so với đối phương còn kém xa. Trước kia dù đối mặt với hoàn cảnh nào hắn cũng không chịu lùi một bước, huống chi đối mặt với hắn vốn chỉ là một đám quái vật thực lực cao cường nhưng đã chết.

Trong lúc đó , tâm niệm thay đổi thật nhanh , con người của Long Nhất cũng nhanh chóng chuyển động. Nghĩ thầm Thủy Không Dị Thú kia có thể trực tiếp đưa đến chỗ Bích hải thần phách. Tình huống này nếu mà liều mạng thì thật không tốt, nhưng nếu không liều mạng thì chỉ có thiệt mà thôi.

Nghĩ đến Thủy Không Dị Thú , Long Nhất dường như vừa mới giác ngộ. Vì thế hắn hoàn toàn cố ý chế tạo một loạt không gian ma pháp quyển trục , không thể tưỡng tượng được trong lúc này lại có tác dụng.

Long Nhất đem Long Nhị cùng tất cả thần thú và thiên sứ sáu cánh thu hồi hắc ám không gian. Khi mà linh thần cương sắp tới gần công kích , trong sát na đó hắn đã dùng không gian ma pháp quyển trục mà rời đi.