Phong Lưu Pháp Sư

Chương 584: Có thù tất báo




 

Nữu Nhi thấy nước mắt trên khuôn mặt Cự Long lau thế nào cũng không khô, lại nghe thấy một tiếng hô hoán cào xé tâm can, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu, cuối cùng cũng khóc "oa oa", mặc dù nó không biết mình vì sao lại khóc, chỉ là bởi vì muốn khóc mà khóc thôi, vì loại tình thân huyết mạch tương liến đó từ khi nó được nương thân sinh ra đã liền khắc sâu vào xương tủy.

"Thiếu gia." Lưu Ly nắm lấy tay áo Long Nhất, ánh mắt thủy vụ mông lung, nỗi đau cốt nhục phân ly nàng có nhận thức rất rõ, bời vì nàng từ khi hiểu chuyện liền chưa từng gặp qua nương thân mình, lúc này con tim lại càng cảm giác được, trong lòng chua xót không thôi.

Long Nhất an ủi vỗ lên bờ vai của Lưu Ly, cùng nhau tiến tới trước mặt Cự Long màu đen là Phạm Đế, Phạm Đế so với Tát Liên Á lại càng hư nhược hơn, như thể vừa rồi sau khi cảm nhận được khí tức của Nữu Nhi bèn giãy dụa một lúc sau đó liền không có động tĩnh, ông nhắm hai mắt lại, Long lân màu đen toàn thân sớm đã ảm đảm không còn hào quang, nếu không phải là còn chút hơi thở yếu ớt, còn tưởng là ông đã chết lâu rồi.

Long Nhất điểm một chỉ lên mi tâm Phạm Đế, nội lực cường đại và tinh thần lực cuồn cuộn truyền vào thể nội ông ta, bồi dưỡng cho lục phủ ngũ tạng và tâm mạch đã khô héo, điều hắn nghĩ bây giờ là phải thay mặt Liễu Nhứ mà trị liệu cho cha mẹ nàng một chút, ít nhất hình dạng bây giờ hắn tuyệt đối không dám để Liễu Nhứ nhìn thấy, nếu không nàng không phải sẽ thương tâm tới chết đi sống lại sao.

Mặc dù mấy năm nay nàng đều lặng lẽ tu luyện, tính tình tựa hồ bình tĩnh lạnh lùng, nhưng Long Nhất hiểu rất rõ nàng một khi bạo phát lên thì quật cường tới mức nào, cho dù là bản thân hắn cũng không nắm chắc là khuyên giải được nàng.

Việc tới nước này, thống khổ mà Phạm Đế và Tát Liên Á phải chịu đựng rốt cuộc nên tính lên đầu ai đây? Người ra lệnh là Thần Long vương tiền nhiệm sớm đã trở thành thủ hộ Long thần trong Long tộc cấm khu, thêm nữa đây là quy định của tộc quy, phủ định tộc quy là tương đương với phủ định sự tuân thủ của toàn bộ thành viên của Thần Long tộc đối với quy tắc này, lẽ nào thật sự phải giết sạch Thần Long và Ma Long hay sao?

Một lúc lâu, Phạm Đế mở mắt, nhưng khiến Long Nhất cảm thấy kinh ngạc chính là mắt ông lại chỉ là một phiến trắng bệch bi thảm, không thấy bóng dáng hai con mắt.

"Bá phụ, chuyện gì xảy ra với mắt của người vậy?" Long Nhất kinh ngạc nói, chỉ dựa vào việc Phạm Đế bị mù, hắn có thể đoán rằng Liễu Nhứ tuyệt đối không chịu bỏ qua.

"Bá phụ? Cảm ơn ngươi mang con ta tới đấy. Bất quá ta muốn hỏi thân phận của ngươi trước, đừng trách ta vô lễ nhé." giọng nói của Phạm Đế mặc duf không có lực độ gì, nhưng lại mơ hồ lộ ra một cỗ uy nghiêm cứng cỏi.

"Kỳ thật ta cùng với con gái lớn Liễu Nhứ của người là.hảo bằng hữu, mà Nữu Nhi, cũng chính là con gái nhỏ của người là con gái nuôi của ta. Thân phận cụ thể của ta là hoàng tử của cả Thương Lan đại lục." Long Nhất giải thích.

"Thân phận ngươi không chỉ đơn giản như vậy, chỉ bằng vào một đạo năng lượng kỳ quái mà ngươi truyền vào thể nội ta, thực lực của ngươi đã vượt xa ta rồi." Phạm Đế nói.

"Hic.kỳ thật ta còn có một thân phận khác, đó là Lôi thần truyền thừa giả." Long Nhất nghĩ một chút rồi nói, thuần túy là để làm yên lòng ông ta.

"Khó trách, đa tạ ngươi đã chiếu cố cho hai đứa con gái của ta, đôi mắt này của ta sớm đã bị thiêu hỏng bởi lửa địa ngục khi bị giam ở đây rồi." Phạm Đế thở dài một tiếng bất đắc dĩ.

Long Nhất vội nhíu mày, trước tiên không nói đến mắt của Phạm Đế. Mà mười sợi huyền thiết liên xuyên qua xương sống trên lưng đã cực kỳ khó giải quyết rồi.

Long Nhất trầm ngâm, sSuy nghĩ phải làm sao mới có thể đánh tan những sợi huyền thiết liên này đồng thời không làm tổn thương tới dây thần kinh ở xương sống, nhưng bên đó Nữu Nhi đang khóc dữ dội. Khiến hắn trong nhất thời không thể tập trung được tinh thần, vì vậy hắn lắc mình tới ôm Nữu Nhi lên, đánh lừa nói:" Nữu Nhi ngoan. Đừng khóc, con mà khóc nương thân của con càng khó qua khỏi."

Nữu Nhi nghẹn ngào, để cho bàn tay ấm áp của Long Nhất lau đi nước mắt của nó, cánh tay ôm chặt cổ Long Nhất không chịu buông.

"Nữu Nhi thật ngoan, mau gọi một tiếng nương thân." Long Nhất xoa xoa mái tóc của Nữu Nhi dịu dàng nói.

Nữu Nhi sợ hãi nhìn Tát Liên Á. Lúc này Tát Liên Á đã nghe thấy lời của Long Nhất. Ánh mắt vô thần bỗng nhiên phát sáng.

"Nương.nương thân." Nữu Nhi khẽ gọi, còn chưa quen với cách gọi này. Nó lại quen với kiểu dựa vào lòng Long Nhất làm nũng mà gọi phụ thân.

"Ngoan, ngoan, con.con của ta." Tát Liên Á có chút kích động, vui mừng nói ra mấy chữ liền không gắng được nữa là chìm vào hôn mê.

Mà lúc này, Man Ngưu, Lệ Thanh và tỷ đệ Mễ Đế Nhĩ từ hai hướng khác không tìm thấy người liền dựa theo tiêu ký của Long Nhất để lại mà tìm tới, khi bọn họ nhìn thấy bộ dạng bi tham của hai con Cự Long, trong lòng không khỏi trào dâng một sự phẫn nộ. "Tát Liên Á cô cô." Mễ Đế Nhĩ tỷ để mừng rỡ trong lòng gọi, nhưng cô cô của bọn họ đã chìm sâu vào trạng thái hôn mê, nào có nghe thấy tiếng gọi của bọn họ, nếu như bà còn tỉnh, có lẽ sẽ rất cao hứng khi thấy hai đứa cháu này, dù sao bà cũng đã từng yêu thương bọn chúng.

Long Nhất chuyển Nữu Nhi cho Lưu Ly, cùng Man Ngưu và Lệ Thanh thương lương đối sách để làm sao rút được mấy sợi huyền thiết liên ra khỏi Long thể.

"Nếu mà nói là huyền thiết liên này móc vào toàn bộ xương sống, vậy thì nhất định phải có một cỗ lực lượng cường đại trước tiên bảo hộ trên xương sống, sau đó dùng ngoại lực đánh gãy, nhưng xương sống quá yếu ớt, chỉ cần làm tổn thương một chút sợ rằng sau này hối hận không kịp." Long Nhất nói.

"Thiếu gia, thuộc hạ thấy trừ người có thể có năng lực bảo vệ để xương sống không chịu tổn thương ra, bọn thuộc hạ không làm được." Lệ Thanh nói.

"Việc này ta hiểu được, chỉ là ta cũng không nắm chắc trăm phần trăm, hơn nữa còn huyền thiết liên xuyên một đoạn vào trong Long thể, trải qua nhiều năm như vậy sớm đã cùng máu thịt quyện vào nhau, có lẽ móc vào xương sống cũng như vậy, muốn ở bên ngoài đánh gẫy thì không có khả năng, duy chỉ có thể rạch một đoạn da để tách ra, điểm quan trọng nhất là Long thể nhất định phải bảo trì đủ năng lượng sống, cho nên không thể để bọn họ hôn mê, loại thống khổ này ước chừng so với chín tầng u minh cũng không kém, vạn nhất nửa đường ngất đi, vậy có thể sẽ rất phiền phức." Long Nhất lắc đầu, nhíu mày lại, nhiệm vụ này không chỉ yêu cầu bọn họ phải cẩn thận, mà con yêu cầu Phạm Đế và Tát Liên Á có đủ kiên trì. Đương nhiên, bọn họ có thể sống tới bây giờ là đã chứng minh sự kiên trì của bọn họ rồi, nhưng bọn họ hiện tại thể chất sớm đã rất hư nhược, sinh mệnh yếu ớt, mà loại thống khổ này lại phải chịu đựng đủ mười lần, bởi vì trên lưng bọn họ có móc mười sợi huyền thiết liên, rất có khả năng trong lúc đang tiến hành chịu không được mà chết.

Mấy người thương lượng tới lui, làm thế nào cũng không nghĩ ra biện phát tốt hơn, thực hiện thế nào cũng có tính nguy hiểm rất lớn.

Chính lúc này, phương xa đột nhiên truyền tới mấy tiếng rồng gầm hùng hậu, không nghi ngờ gì nữa, khẳng định là thất đại trưởng lão của Long tộc.

Quả nhiên, mấy đạo kim quang lóe lên, Long tộc thất đại trưởng lão hóa thành hình người cùng nhau đáp xuống sơn cốc.

Nhìn đám người Long Nhất, thất đại trưởng lão không nói câu nào. Bọn họ không thể nào ngờ rằng mấy tên này lại có thể triệt để hủy đi Long tộc cấm địa, nói như vậy thì thủ hộ Long thần trong cấm địa cũng đã tan thành mây khói rồi.

"Công chúa Mễ Đế Nhĩ, hoàng tử Cách Lỗ Tây Á, hai ngươi dẫn người ngoài sâm nhập cấm địa, tội không thể tha. Bọn ngươi còn không mau tới đây nhận tội." Trưởng lão A Lạc Tư tướng mạo bị che lại, mặt dài râu vàng quát lớn phá vỡ sự yên lặng.

Hai con mắt sắc bén của Long Nhất quét sang, ha ha cười lạnh một tiếng, hắn còn tưởng ai, hóa là chính là lão trưởng lão lúc trước ở Ma Huyễn sâm lâm đánh hắn tới mức thổ huyết, nếu đã gặp nhau, không tới hành lễ một cái thì hình như không phải đạo.

Long Nhất tiến lên chắn trước người tỷ để Mễ Đế Nhĩ đang có chút co rúm lại, cười nói:" Ngươi tính làm cái quái gì đấy, dám ở trước mặt ta la hét."

A Lặc Tư tức giận tới mức hàm râu run rẩy, ánh mắt nhìn Long Nhất càng thêm tàn nhẫn. Lão tức giận nói:" Long tộc cấm địa ta còn chưa tới phiên ngươi làm càn, lúc trước nếu không phải ta nhân từ thả cho ngươi một con đường sống, ngươi có thể đứng ở đây mà nói chuyện với ta sao?"

"Trưởng lão nhớ tốt quá. Sự từ bi của ông Long Nhất ta luôn luôn ghi nhớ, lúc đó ông làm ta phun hai bụm máu, ta thề phải trả lại ông vạn lần ngàn lân, uhm, cho dù một ngàn lần cũng được. Đó chính là hai nghìn bụm máu của ông. Ha ha, không biết cái lão xương cốt già cỗi nhà ông có nhiều máu như vậy để mà thổ không." Long Nhất cười tới mức cực kỳ xán lạn. Con mắt lại nhắm hờ một cách nguy hiểm, toát ra sát khí lạnh lẽo.

"Cuồng vọng." Khuôn mặt A Lạc Tư trở nên trắng bệch, cũng không nhịn được nữa liền bay lên, tay làm dáng long trảo, nhanh như chớp hướng cái cổ Long Nhất mà đánh tới.

Long Nhất ha ha cười lạnh hai tiếng, không thèm né tránh đứng nguyên tại chỗ vung quyền, dùng mười phần nội lực Ngạo Thiên quyết.

Bùm một tiếng, mắt đất chung quanh hai người mấy chục mét bị lún sâu một mét, Long Nhất lùi lại hai bước, nắm đấm có chút tê dại, mà A Lạc Tư trưởng lão lại bị đánh bay đi, bị đẩy về phía sau mười bước mới ổn định được thân thể, hữu trảo co giật một trận, gan bàn tay đã rướm máu.

"Sao? Còn cho rằng ta giống như con giun cái kiến hồi trước mặc lão đánh đập sao?" Long Nhất thổi lên bàn tay mấy hơi, cười lạnh ép tới.

"Không thể nào.không thể nào.mấy năm ngắn ngủi thực lực ngươi sao có khả năng đạt tới mức này." A Lạc Tư trưởng lão không dám tin lắc đầu nói, một tên nhân loại cho dù đạt tới cảnh giới kiếm thần cũng không có khả năng đánh bại lão, trước đó những con rồng mà Đồ Long dũng sĩ giết bất quá cũng chỉ là mấy con Cự Long cấp thấp nhất mà thôi, gặp phải Cự Long cấp trưởng lão thì chỉ có đường chết.

"Hiện tại có phải rất hối hận là lúc trước đã không giết ta có phải không, lão nên hối hận đấy, ta đây trời sinh có thù tất báo, người kính ta một xích, ta kính lại người một trượng, nếu người làm ta thổ một bụm máu, ta sẽ khiến hắn thổ một nghìn bụm để hoàn lại." Long Nhất cười ha ha nói.

"Như vậy cũng phải xem ngươi có bản lĩnh này không." A Lạc Tư nghiến răng nghiến lợi nói, mặc dù biết tiểu tử này xưa không bằng nay, nhưng sao có thể để mặc cho hắn làm nhục thanh danh Long tộc trưởng lão.

"Lão lập tức sẽ có thể thấy thôi." Long Nhất ý niệm vừa động, một luồng quang mang màu tím từ mi tâm phát ra, không trung đang thanh thiên bạch nhật lại có mấy đạo sấm chớp, toàn thân Long Nhất bị một đạo tử mang bao phủ, Lôi thần giáp đầu tiên bảo vệ ngoài thân, tiếp sau đó là Lôi thần hộ tí (bao tay) và Lôi thần chiến ngoa (giày), rồi Lôi thần đầu khôi (mũ trụ) chụp lên đầu, một đạo sấm sét từ không trung đánh vào tay phải của hắn, gọi Lôi thần chùy trong thể nội ra.

Long Nhất hét dài một tiếng, sự uy áp của chủ thần khiến cho tất cả mọi người đều phải lùi lại mấy bước, bộ đồ Lôi thần rất nặng kia khiến cho người ta sợ hãi trong lòng.

"Kinh Thiên Cuồng Lôi." Long Nhất gào to một tiếng, Lôi thần chùy trong tay biến thành cự đại, mang theo uy nghiêm diệt thế hướng Á Lạc Tư trưởng lão bổ tới.

Long Nhất mặc dù còn chưa hoàn toàn kế thừa sức mạnh của Lôi thần, nhưng đối phó với A Lạc Tư thì không thành vấn đề, cho cù là Thần Long đạt tới Long Thần cảnh giới cũng có thể đánh một trận, nếu hắn chân chính kế thừa sức mạnh của Lôi thần, cho dù là Long Thần có thôn phệ long thể cũng không phải là đối thủ, đây là lực lượng của bẩy vị chủ thần.

Lôi thần chùy cự đại như thể kèm theo côn trùng ăn thấu xương tủy theo sát thân hình không ngừng lay động của A Lạc Tư, không gian xung quanh tất cả đều là là điện lưu cường đại.

"Bùm" một tiếng, A Lạc Tư la thảm một tiếng bị Lôi thần chùy mạnh mẽ đánh trúng cổ tay, phun một bụm máu bay ngược lại đập vào một ngọn núi không xa, toàn thân bị điện lưu cường đại đánh cho cháy đen, râu tóc dựng đứng.

Sáu vị trưởng lão còn lại thấy tình hình không ổn đều cùng nhau chắn trước mặt A Lạc Tư, nghiến răng đối mặt với Long Nhất uy phong lẫm liệt.

Lúc này, Nữu Nhi đang được Lưu Ly ôm lấy không biết vì sao lại có chút táo bạo, nó dùng lực giãy ra khỏi ngực Lưu Ly, thân hóa thành một con Hắc Long dài hơn hai mười mét, tim của Thần Long đeo trên cổ chiếu xạ dưới ánh nắng trở nên chói lọi.

Một tiếng rồng gầm vang, Nữu Nhi há mồm. Lực hút bàng đại bao phủ thất đại trưởng lão, trong lòng nó, phàm là địch thủ của Long Nhất thì đều là bại hoại, hồi trước Long Nhất không cho nó động thủ nó liền ngoan ngoãn nghe lời, lần này không biết vì sao lại chủ động tấn công.

"Thôn phệ long thể!" Mấy vị trưởng lão kinh ngạc thét lên. Liên thủ để cản lại lục hút cường đại của Nữu Nhi, nhưng năng lượng trái lại từ từ bị tiết ra ngoài.

Nữu Nhi mặc dù là thôn phệ long thể, nhưng nó còn chưa tới gian đoạn trưởng thành, thực lực chân chính không bằng một phần mười thủ hộ long thần, vốn khi bảy vị trưởng lão liên thủ lại với nhau Nữu Nhi cũng tuyệt đối không có khả năng hấp thụ được năng lượng trên người mấy lão, tim Long thần đeo trên cổ nó lại ngưng tự toàn bộ tinh thần của thủ hộ Long thần, được nó tăng cường lực hút bỗng nhiên tăng cường lên rất nhiều. "Ngừng tay." Đúng lúc này, trên không trung lóe lên một đạo kim mang. Một cỗ long lực cường đại cách ly lực hút của Nữu Nhi ra. Thân hình bàng đại của Long vương hiện ở trên không, là Cự Long sắp đột phá cảnh giới Thần Long. Thực lực của ông ta tất nhiên là thâm bất khả trắc.

"Nữu Nhi, quay về." Long Nhất thu bộ đồ Lôi thần lại rồi hướng Nữu Nhi vẫy vẫy tay.

Nữu Nhi nghe lời liền đình chỉ công kích, không cam tấm nhìn Long vương trên không trung một cái bèn hóa thành hình người sà vào ngực Long Nhất.

Long vương thấy hai bên ngừng tay, cũng hóa thành một trung niên nhân uy võ thân mặc giáp vàng hạ xuống.

"Phụ vương." Mễ Đế Nhĩ cùng Cách Lỗ Tây Á nhìn thấy Long vương, tránh cũng không thể, bất chấp khó khắn tiến lên hành lễ.

Nhưng không ngờ Long vương lại vẫy tay, cũng không có trách phạt giống như bọn họ tưởng tượng.

"Lôi thần truyền thừa giả, việc ngươi thừa lúc ta bế quan ăn trộm Long vương ấn và bảo vật của ta tạm thời không truy cứu. Chỉ là ngươi có thể nói cho ta biết thủ hộ Long thần cuối cùng có nói gì hay không. Ta không tin bằng năng lực của ngươi lại có thể phá được thí thần trận trong Long tộc cấm địa." ánh mắt của Long vương nhìn Long Nhất cực kỳ bình thản, nhưng trên thân ông ta lại bộc lộ ra uy thế vô hình không thể chống đỡ.

"Vậy thì đa tạ Long vương đại nhân đại lượng." Long Nhất cảm thấy rất hứng thú đối diện với Long vương. Ai ai cũng lộ ra một nụ cười mỉm, rất rõ ràng, Long vương cố ý để cho Long Nhất ăn trộm Long vương ấn, nhưng không nên ăn cắp luôn cả bảo vật trong đó, bất quá đồ Long Nhất xơi rồi thì tuyệt đối không có khả năng nôn trả lại. "Chính xác, thí thần trận do thủ hộ Long thần bố trí không phải là khả năng ta có thể phá được, ông nhìn trái tim Long thần trên cổ Nữu Nhi, ta nghĩ ông cũng nên hiểu ý tứ của ông ấy mới phải, lực lượng của ông ấy hơn phân nửa đã truyền lại cho nó rồi." Long Nhất nghịch sợi dây chuyền đang phát tán kim quang trên cổ Nữu Nhi nói.

Long vương khẽ thở dài, nói:" quả nhiên là vậy, Long tộc có tổ huấn, thôn phệ long thể hiện thế nhất định sẽ trở thành lãnh tụ của cả Long tộc, hành động này của Thủ Hộ Long Thần cũng nói rõ ý này, Thần Long tộc ta nhất định sẽ tuân theo." nói xong, liền chuyển đầu đối mặt với thất đại trưởng lão, nói:" không biết bảy vị trưởng lão có dị nghị gì không."

"Bọn ta không có dị nghị gì, tự nhiên là tuân theo tổ huấn." Thất đại trưởng lão cung kính nói, mấy lão ngoan cố là bởi vì mấy lão bảo thủ, đối với tộc quy của Long tộc tất nhiên là nghiêm chỉnh chấp hành, cho nên đối với tổ huấn này không có dị nghị gì, huống hồ, còn có tên Lôi thần truyền thửa giả Long Nhất ở đây, là người sau này sẽ trở thành một trong thất đại chủ thần, tại thần giới cũng có quyền uy chí cao vô thượng.

"Kỳ thật Ma Long tộc cũng coi là một phần tử của Long tộc, vậy bọn họ có nên tuân theo tổ huấn hay không?" Long Nhất đột nhiên hỏi, hắn không ngờ thể chất thôn phệ long thể của Nữu Nhi lại có lợi như vậy, sớm biết thì khi bắt đầu đã mang nó ra rồi, như vậy cũng không cần phải cố sâm nhập vào Long tộc cấm địa, bất quá nghĩ thì là vậy, tất cả việc này đều đã định trước, không sâm nhập vào Long tộc cấm địa, sao gặp được Thủ Hộ Long Thần, sao mà thấy được thí thần trận uy lực tuyệt luân, cũng không hiểu hết được sự vĩ đại của một vị lãnh tụ Long tộc xả thân vì nghĩa, nhưng gì đã trải qua ở đây quý báu biết bao. "Ma Long tộc tự ruồng bỏ Quang Minh thần, cam lòng đọa lạc, chúng ta sớm đã không thừa nhận bọn chúng là đồng loại rồi." Phỉ Lực trưởng lão mập mạp nói.

"Lão thừa nhận hay không thì cũng làm quái có tác dụng gì, bọn họ là một phần tử của Long tộc tự nhiên là cần phải quy tụ cùng các lão dưới một vị lãnh tụ, sự vĩ đại nhất trên thế gian này không phải là bài xích mà là dung hợp." Long Nhất lườm Phỉ Lực trưởng lão một cái lạnh nhạt nói, nếu có thể dùng uy tín của thôn phệ long thể của Nữu Nhi trong Long tộc để hợp lại Thần Long tộc và Ma Long tộc thì tốt nhất. Thủ Hộ Long Thần đã từng nói, thôn phệ long thể hiện thế thì kiếp nạn tất sẽ bắt đầu, vậy kiếp nạn đó tuyệt đối không phải là kiếp nạn nhỏ, thêm một phần lực lượng là thêm một phần hy vọng.

"Ngươi nói không sai, sự vĩ đại nhất trên thế gian này là dung hợp chứ không phải bài xích, Ma Long tộc cùng với Thần Long tộc ta có chung nguồn cội, mặc dù tín ngưỡng bất đông, nhưng cũng là một phần tử trong Long tộc ta, tự nhiên là nên quy về dưới cùng một lãnh tụ." Long vương nói tiếp cho lời Long Nhất, con mắt màu vàng lóe lên một sự thích thú.

Long Nhất nhìn Long vương, mi mắt dựt dựt, cười nói:" đã vậy thì chúng ta thống nhất ý kiến, vậy thì cái tội danh thần phạt gì đó cũng không còn tồn tại nữa, huống hồ từ tội nhân thần phạt trong tay các ông mà sinh ra lãnh tụ thôn phệ long thể của Long tộc, hiện tại Long vương có phải nên thả Phạm Đế và Tát Liên Á ra hay không đây?"

Long vương để cho A Lạc Tư về nhà dưỡng thương, và ông ấy cùng với sau lão trưởng lão còn lại thì bước tới trước mặt Phạm Đế và Tát Liên Á đang bị xích trói.

"Tiểu muội, muội chịu khổ rồi." Tâm tình của Long vương đột nhiên xao động một cách không bình thường, ông tới trước mắt Tát Liên Á đang hôn mê, vuốt ve cái đầu rồng của bà thở dài nói, khóe mắt có chút ươn ướt, muội muội thân sinh của ông bị cầm tù tra tấn tai cậm địa, lòng ông lúc nào cũng đau như dao cắt, luôn cảm thấy có lỗi với bà, không bảo vệ bà, lại còn từng tham gia quá trình truy bắt bà, ông từng lén thả bọn họ mấy lần, nhưng cuối cùng bọn họ lại bị trưởng lão tìm thấy.

"Lúc trước là linh thể của Thủ Hộ Long Thân tự thân dùng xích khốn bọn họ ở đây, bọn ta căn bản không biết làm sao để kéo ra." Phỉ Lực trưởng lão ở một bên nói với Long Nhất.

Long Nhất khóe miệng run rẩy, nếu Long vương cũng không có biện pháp để kéo xích ra, vậy chỉ có thể biện pháp mạo hiểm của hắn thôi, nếu vật nhất xảy ra vất đề, hắn làm sao dám nhìn mặt Nữu Nhi và Liễu Nhứ chứ, Liễu Nhứ đã nhiều năm như vậy vì trả thù mà khổ công tu luyện, sau đó lại từ Mễ Đế Nhĩ mà biết cha mẹ còn sống, việc này cho nàng một tia hy vọng, vạn nhất mà biết được bọn họ chết rồi, thì đó sẽ là việc tàn khốc nhất trên đời, như thể sắp tới chân trời lại đột nhiên rơi xuống, tổn thương phải chịu so với lúc trước còn nhiều hơn, hoặc có lẽ nàng sẽ phát điên, hoặc cả đời nàng sẽ bị nhấn chìm trong sự dày vò.

"Phỉ Lực trưởng lão nói không sai, không biết ngươi có biện pháp để vừa không tồn thương tới họ vừa có thể kéo xích ra không?" Long vương mong chờ nhìn Long Nhất.

Long Nhất liền đem biện pháp hắn nghĩ lúc trước ra nói một lượt, có khả năng xuất hiện nguy hiểm cũng nói luôn.

Long vương trầm ngâm một hồi lâu, ánh mắt biến đổi mấy lần, cuối cùng mới thở dài mà nói:" cũng chỉ còn cách này thôi, chết hay sống thì đành coi vào thiên mệnh vậy."

Lúc này, Lưu Ly kéo tay áo Long Nhất, khẽ nói:" thiếu gia, hay là chúng ta gọi Liễu tỷ tỷ tới, nếu thiếp là tỷ ấy, thiếp thà nguyện ở đây nhìn cha mẹ lần cuối chứ tuyệt đối không nguyện hối hận cả đời."

Long Nhất nghe xong gật gật đầu, vạn nhất phát sinh ngoài ý muốn, Liễu Nhứ cũng nên gặp mặt cha mẹ lần cuối, huống hồ nếu có nàng và Nữu Nhi ở đây, Phạm Đế và Tát Liên Á nói không chừng sẽ nhờ vào thâm tình nồng nàn này mà qua khỏi.