Phong Lưu Pháp Sư

Chương 531: Chốt thí, chữa thương




 

Lúc này, Long Nhất cùng Ngân Kiếm vội vã chạy tới, đại viện của Phượng Hoàng gia tộc vốn được canh giữ sâm nghiêm giờ khắp nơi đều vang lên tiếng đánh nhau, rồi rất nhanh lại trở về im ắng, chắc hẳn bên trong Phượng Hoàng gia tộc đã có một bên hoàn toàn bị diệt.

-"Thiếu chủ, Phượng Hoàng gia tộc vốn độc lập với chính quyền bên ngoài, chuyện lần này chắc chắn có kẻ bên trong đã quay đầu về hướng Long Chiến rồi" Ngân Kiếm nhẹ giọng nói với Long Nhất mà cũng không dám nhìn vào đôi mắt đen láy đang phát tán hàn quang, hiển nhiên là vị thiếu chủ lần này thật sự tức giận rồi.

Long Nhất lạnh nhạt hừ một tiếng, thân hình đột nhiên phóng vút tới, cả một vùng trời đất đột nhiên như bị ngưng kết lại, sức ép bao trùm khiền mọi người không dám thở mạnh.

Bỗng nhiên, giữa không trung xuất hiện một đoàn ma dấu khí 7 màu tạo thành hình một mũi chùy như tia chớp đánh về phía góc tường.

Tư đích một tiếng vang lên, cả bầu trời lẫn trên dưới đại viện của Phượng Hoàng gia tộc bừng lên một màn khói bụi, ngay chỗ ma đấu khí 7 màu của Long Nhất toàn lực điên cuồng đánh tới bắt đầu rung động, đột nhiên nơi bị ma đấu khí 7 màu đánh tới sinh ra vô số tia lửa điện, ngay sau đó kết giới bao quanh đã tan thành mây khói.

-"Tấn công" Long Nhất bay ngược lại chỗ cũ, lạnh lùng ra lệnh.

Tiếng reo hò rung trời tức khắc vang lên, quân đội như nước thủy triều cuồn cuộn tiến vào Phượng Hoàng gia tộc. Quân canh cửa bên ngoài cũng không một chút kháng cự, đơn giản vì khi Long Nhất phá vỡ kết giới thì bọn cung nõ thủ đã chấn động đến hôn mê.

-"Thiếu chủ, xem ra bên trong Phượng Hoàng gia tộc có người làm phản, Ngu Phượng cô nương có thể gặp nguy hiểm tồi" Ngân Kiếm quay sang nói với Long Nhất.

-"Không có việc gì, đã có Lệ Thanh bên người nàng thì không ai có thể làm nàng bị thương được" Long Nhất thản nhiên đáp.

-"Thiếu chủ, ta còn có chút chuyện không rõ, đám phản nghịch bên trong Phượng Hoàng gia tộc sao lại chọn lúc này để khởi sự, chẳng lẽ chúng tưởng rằng với khoảng 400 tên là có thể binh biến thành công?" Ngân Kiếm nói ra nghi hoặc trong lòng mình

Ln hơi trầm ngâm một chút, hắn cũng vừa nghĩ đến vấn đề này, có thể là bọn phản nghịch bên trong Phượng Hoàng gia tộc muốn nhân cơ hội Phượng Hoàng gia chủ vừa trở về liền ra tay đoạt quyền, chỉ là thời cơ chưa đến mà làm vậy có quá miễn cưỡng không, nếu vậy thì tại sao chứ? Có lẽ…. Long Nhất đột nhiên nghĩ đến một khả năng, trong đôi mắt đen liền hiện lên một lũ u quang.

-"Ta đoán những kẻ này là những con chốt thí đã bị Long Chiến bán đứng" Long Nhất hắc hắc cười lạnh hai tiếng.

-"Chốt thí?" Ngân Kiếm có chút khó hiểu không giải thích được.

-"Ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao? Chỉ với 400 binh mà muốn binh biến đoạt quyền, não bọn chúng bị cháy hết rồi sao? Thế lực Phượng Hoàng gia tộc mặc dù trải rộng khắp Quang minh thành, nhưng trừ khi toàn bộ quân binh đồn trú ngoài thành bị khống chế, nếu không bọn họ mặc dù có thể khiến cho Quang minh thành đại loạn,nhưng cuối cùng cũng tránh không được cảnh quân đội dùng máu tanh mà trấn áp. Cho nên ta đoán bọn họ bị Long Chiến mê hoặc trở thành con chốt thí mà còn không biết nguyên do" Long Nhất vừa nhìn vào cảnh hỗn loạn bên trong đại viện Phượng Hoàng gia tộc vừa chậm rãi nói.

-"Thiếu chủ nói vậy là trong Quang minh thành vẫn chưa xong việc, mấy kẻ phản nghịch thực thụ vẫn còn ẩn nấp phía sau, bọn chúng diễn vở tuồng này, làm chúng ta tưởng là toàn bộ phản nghịch đã bị thanh trừ sau đó sẽ giảm bớt sự đề phòng, đến lúc đó bọn chúng sẽ thừa dịp chúng ta chưa kịp chuẩn bị mà chơi trò đâm sau lưng chiến sĩ" Ngân Kiếm đầu óc linh hoạt, chỉ một chút đã nghĩ ra điểm mấu chốt.

-"Không sai, chỉ cần ngày nào ta còn ở lại Quang minh thành, bọn chúng vẫn có điểm cố kỵ" Long Nhất hắc hắc cười nói, hắn nói vậy cũng không phải là khoa trương, thực lực của hắn bây giờ có thể tung hoành ngang dọc Thương Lan Đại lục, huống hồ những nữ nhân bên cạnh hắn cũng không phải hạng lá ngọc cành vàng yếu ớt gì, tên Quân sư kia đối với thực lực thật sự của hắn cũng phải kiêng kị mười phần

-"A a, vậy là tốt rồi, chỉ cần thiếu chủ ở đây, Quang minh thành còn sợ gì nữa" Ngân Kiếm cười nói.

-"Tốt cái con khỉ, ngươi trong vòng một tuần phải moi cho được mấy tên phản nghịch đó ra cho ta, nếu không ngươi dọn đến Hoành đoạn sơn mạch ở luôn đi, khỏi nghĩ đến ngày trở về" Long Nhất giận quát. Đôi mắt đen của hắn nhíu lại thành một đường nguy hiểm, hắn căn bản không thể ở lâu trong Quang minh thành này được, Mộc Hàm Yên tuyệt đối không thể chết được. Mà trong thiên hạ này kẻ có thể giải trừ cấm thần ma pháp trận chỉ có một mình Long Nhất hắn, hơn nữa nhìn hình dạng Bạch Vũ cũng biết tình hình của Mộc Hàm Yên không mấy khả quan rồi. Hắn nội trong ngày hôm nay phải quay về Đằng Long Thành, nếu không sợ rằng không còn kịp nữa.

-"Rõ rồi, Thiếu chủ" Ngân Kiếm vẻ mặt đau khổ đáp.

Lúc này sự chống cự trong Phượng Hoàng gia tộc càng lúc càng mạnh. Những nguyên tố ma pháp đậm đặc giữa không trung chấn động kịch liệt, mấy đòn tấn công của đại ma pháp sư đã làm quân đội chết không ít người. Mà ma pháp sư đóng quân trong Quang minh thành cấp bậc cũng không cao lắm nên trong lúc nhất thời cũng không làm được gì.

-"Đi hỗ trợ" Long Nhất vừa nói vừa lắc mình bay vào vòng chiến, một đạo ma đấu khí 7 màu xuất ra, chém luôn mấy tên ma pháp sư lẫn mấy tên kiếm sư đang bảo hộ chúng thành hai đoạn.

Chính lúc này, trong hậu viện đột nhiên truyền đến một tiếng Oanh đích, ba đạo nhân ảnh bắn nhanh ra. Hỏa diễm của Phượng Hoàng đấu khí cùng với hàn băng đấu khí đông kết thành băng lóe lên như cắt đứt không khí, trong lúc nhất thời vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Lúc đầu mấy người trong Phượng Hoàng gia tộc bị buộc phải đi vào hậu viện, là nơi tốt nhất để tập trung mọi người, đột nhiên bị đấu khí cường đại đi ngang là đoạt mệnh, chỉ trong nháy mắt đã có hơn nửa số kẻ địch đã ngã lăn ra, mà theo sau 2 luồng đấu khí đó chính là Lệ Thanh, Ngu Phượng cùng với Phượng Hoàng gia chủ sắc mặt tái nhợt.

Cuộc chiến kế tiếp coi như khỏi cần kể, kẻ chết kẻ đầu hàng, khắp nơi tử thi la liệt, mùi máu tanh tràn ngập cả Quang minh thành khiến ngày hôm nay trở thành ngày vĩnh viễn khắc sâu trong trí nhớ của dân chúng Quang minh thành.

-------------------------

Trong Phượng hoàng lữ điếm, Phượng Hoàng gia chủ nằm mê man trên giường, hiển nhiên bị thương không nhẹ, mà đám người Long Nhất tập trung trong phòng khác để nghe Ngu Phượng kể lại toàn bộ sự việc xảy ra sau khi nàng rời khỏi Long Nhất.

Nguyên là hôm qua Ngu Phượng vừa về thì Phượng Hoàng gia tộc đã bị tập kích, bằng vào uy lực cấp 3 của Phượng Hoàng đấu khí thì nàng có muốn trốn ra được cũng không quá khó khăn, chỉ là khi bọn chúng đem Phượng Hoàng gia chủ ra uy hiếp thì nàng đành thúc thủ chịu trói. Rồi sau đó bị Lệ Thanh lúc này được Long Nhất phái tới thăm dò phát hiện ra trong phủ đệ của Phượng Hoàng gia tộc có điểm không đúng, sau khi hắn bắt được một kẻ rồi ép hỏi ra được nơi giam giữ của Ngu Phượng liền lặng lẽ tiến vào địa lao cứu nàng, sau đó thì Quang minh thành xảy ra chuyện.

-"Oa, có chuyện hay như vậy mà cũng không báo cho chúng ta, thật không đúng chút nào" Lúc này, Liễu Nhứ dẫn theo Sa Mạn cùng Thủy Tinh đi đến, kẻ hô to gọi nhỏ chính là từ cô nàng hoạt bát sáng sủa Thủy Tinh kia vậy.

Long Nhất nhìn qua Sa Mạn một chút thì thấy sắc mặt nàng đã trở nên hồng nhuận, ánh mắt có thần liền biết Liễu Nhứ đã chữa trị gần hết vết thương của nàng.

-"Thuỷ Tinh, không được vô lễ" Sa Mạn nhẹ giọng quát.

Sa Mạn cùng Thủy Tinh là Ma long nhất tộc thì mọi người đều đã biết, chỉ có điều chưa biết hết tên họ. Vì vậy mọi người lần lượt giới thiệu lại một phen, tiện thể làm quen luôn (ND: Ừ thì làm quen, sớm muộn gì cũng ….  )

-"Long Nhất, mẫu thân thiếp bị mấy tên trưởng lão hèn hạ kia dùng huyền âm khí truyền vào thân, thiếp hóa giải không được, chàng có thể hóa giải huyền âm khí trong thân của người được không" lúc này Ngu Phượng có chút hoảng hốt kêu lên.

Long Nhất nhìn nhìn sắc trời một chút, hắn cảm giác được Bạch vũ mặc dù được hắn đưa vào hắc ám thứ nguyên không gian nhưng khí tức mỗi lúc một suy yếu, nói vậy Mộc Hàm Yên có lẽ không cầm cự được bao lâu nữa rồi, hắn phải mau chóng quay ngược lại Đằng Long Thành để cứu nàng ra. Nhưng còn Phượng Hoàng gia chủ cũng không thể không cứu, cũng may hóa giải huyền âm khí cũng không mất nhiều thời gian cho lắm.

-"Không cần lo lắng, ta bây giờ lập tức đi hóa giải huyền âm khí trên người mẹ nàng, đại khái cỡ một canh giờ sau là xong" Long Nhất vừa nói vừa tiến vào phòng ngủ rồi tạo ra một kết giới để tránh bị quấy rầy.

Long Nhất ngồi xuống bên mép giường, nhìn sắc mặt tái nhợt của Phượng Hoàng gia chủ, rồi bỗng nhiên xốc cái áo ngủ bằng gấm lên, bàn tay to hướng tới bộ ngực cao vút của nàng mà thăm dò.

Đột nhiên, Phượng Hoàng gia chủ mở bừng mắt, bàn tay ngọc lạnh như băng nắm lấy bàn tay to của Long Nhất, thẹn thùng quát: "Ngươi muốn làm gì"

-"Thì để hóa giải hết huyền âm khí trong cơ thể ngươi, thể chất ngươi mang tính chất hỏa, bị âm khí áp chế càng lâu càng ảnh hưởng nhiều đến nguyên khí, ta sẽ đem toán bộ huyền âm khí bức ra theo đường chân lông quanh thân, nếu không cởi quần áo thì làm sao tán xuất được huyền âm khí?" Long Nhất mặt không đổi sắc giải thích, kỳ thật không cởi quần áo cũng được, có thể đem huyền âm khí bức ra theo đường bách hội huyệt trên đỉnh đầu, chỉ là làm vậy hao phí gấp đôi thời gian mà hắn hiện thời không có thời gian để lãng phí nữa, tự nhiên là dùng phương pháp đơn giản mà mang lại hiệu suất cao nhất.

Phượng Hoàng gia chủ buông bàn tay to của Long Nhất ra, đôi mắt quay qua nhìn hướng khác, tim đập trong lồng ngực cũng đã bắt đầu gia tốc.

Long Nhất vừa thấy Phượng Hoàng gia chủ buông tay, bàn tay to nhanh nhẹn cởi bỏ hết quần áo trên người nàng, không thể không nói, đối với việc cởi quần áo của nữ nhân thì Long Nhất đã luyện món cầm nã thủ này đến thượng thừa, chỉ trong một lúc Phượng Hoàng gia chủ đã hầu như không còn gì, trên người chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ che dấu địa phương bí ẩn cuối cùng.

Long Nhất nuốt vội một ngụm nước bọt, hai mắt không thể dời khỏi đôi ngọc thỏ cao vút của nàng, vừa cao vút vừa tròn trịa, không thua gì con gái Ngu Phượng của nàng, hai hạt anh đào trên đó cũng vẫn còn màu hồng đỏ, tuy không phải màu phấn hồng như thiếu nữ nhưng vẻ thành thục hấp dẫn thì hơn nhiều. Nghĩ đến mỹ phụ này chính là mẫu thân của Ngu Phượng, nội tâm Long Nhất mơ hồ có chút kích động khác thường làm hắn không nhịn được phải tự xấu hổ về mình, nội tâm con người quả nhiên âm u cỡ nào thì không ai có thể biết hết được

-"ngươi xem đủ chưa" Phượng Hoàng gia chủ cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Long Nhất trên người mình, không nhịn được yêu kiều quát lên, khuôn mặt đang tái xanh cũng đã chuyển thành màu đỏ bừng.

Long Nhất xấu hổ cười khan hai tiếng, thân thể thành thục mềm mại này so với lần trước trong cảnh mờ mờ ảo ảo nhìn được thì càng thêm kinh tâm động phách, nhưng thật ra hắn cũng biết mình có chút thất thố rồi.

Không do dự nữa, Long Nhất đỡ Phượng Hoàng gia chủ dậy rồi ngồi xếp bằng trên giường, mà hắn thì ngồi phai đối diện, hai tay vươn ra áp lên đôi ngọc thỏ của nàng rồi bắt đầu dùng nội lực Ngạo thiên quyết bức huyền âm khí trong cơ thể nàng ra.

Theo đường vận công của Long Nhất, hàn khí màu xanh nhè nhẹ theo lỗ chân lông trên cơ thể Phượng Hoàng gia chủ xuất ra, đem hai người trên giường ẩn vào một màn hơi sương mờ mờ

Một tiếng sau, Long Nhất thu hồi công lực, mà huyền âm khí trên cơ thể Phượng Hoàng gia chủ cũng đã bức hết ra ngoài.

-"Tiểu tử thúi, lần này cho qua, lần sau đối với ta vô lễ như vậy nữa thì xem ta làm sao thu thập ngươi" Phượng Hoàng gia chủ cầm lấy chiếc áo ngủ bằng gấm quấn quanh thân thể mềm mại lồ lộ của mình, nhìn chằm chằm vào Long Nhất mà hận hận nói.

-"Sự tình quá khẩn cấp cũng đành làm vậy thôi, hơn nữa ta cũng không phải chưa hề nhìn qua" Long Nhất cười hắc hắc, vừa bước xuống giường liền xông ra ngoài.

Phượng Hoàng gia chủ nghiến răng, trong đôi mắt phượng lóe lên một tia phức tạp, hồi lâu sau nàng nhẹ nhàng thở dài, đem một tia khác thường trong lòng kia chôn ở nơi sâu nhất.