Phong Lưu Chân Tiên

Chương 69: Tiến hóa




Người kia vẻ mặt hoảng sợ:

- Ta cũng không biết. Lúc đưa nàng vào phòng vẫn rất bình thường. Nhưng lúc đem nàng đến đây lại thành ra như vậy.

Nữ sát thủ nhìn Dương Thiên cười lạnh:

- Ngươi cũng biết ta sở trường là dùng độc, những thứ không độc nhưng nếu kết hợp đúng cách có thể tạo ra kịch độc.

- Là ngươi. Tại sao ngươi lại muốn tự sát?

- Như vậy ta mới có thể tự mình định đoạt số mệnh của mình.

Dương Thiên lắc đầu, đưa tay lên đỉnh đầu nàng. Nữ sát thủ thấy vậy cũng khinh thường:

- Không cần hao tâm phí sức, chất độc đã lan đến tim, nếu ta không phải Tu Chân giả thì đã sớm mất mạng. Nhưng bây giờ dù là Kim Đan kỳ cao thủ cũng không có cách nào cứu được.

- Vậy ngươi có dám cùng ta đánh cược một lần không?

- Đánh cược?

- Phải. Nếu ta có thể cứu sống ngươi. Từ nay mạng của ngươi sẽ thuộc về ta.

Nữ sát thủ lắc đầu:

- Nếu ta thắng thì ta sẽ chết. Rốt cuộc dù cứu được hay không ta vẫn chẳng có gì. Ngươi cảm thấy ta là kẻ ngốc hay sao?

Dương Thiên câm nín. Nàng dù sao cũng là sát thủ, quả nhiên không dễ dụ dỗ như Diệp Linh. Dương Thiên không tiếp tục cùng nàng tranh luận. Một đạo khí nóng tiến vào cơ thể nữ sát thủ.

Một đạo khói đen từ cơ thể nàng bay ra, nữ sát thủ không nhịn được hét to. Cảm giác từng bộ phận bị lửa thiêu cháy khiến nàng không thể nào chịu được. Một hồi sau, Dương Thiên rút tay lại, độc dược đã trừ được hết, nữ sát thủ đã sớm không chịu đựng được mà ngất đi.

Dương Thiên dìu nàng lên phi cơ. Diệp Vấn Thiên từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, trực tiếp lái phi cơ đưa hắn trở về.

Đặt nữ sát thủ nằm ở ghế đối diện, Dương Thiên tiếp tục mở máy lên chơi game. Hôm qua hắn đã làm được một nữa số nhiệm vụ tấn cấp, hiện tại thời gian bay cũng sẽ hơn 10 tiếng, có thể may mắn hoàn thành hết sô còn lại.

Nếu có game thủ nào biết được nhất định sẽ trợn mắt há mồm. Các nhiệm vụ thăng lên tứ cấp rất khó vì có những nơi không cho sử dụng chức năng tổ đội hoặc chỉ quan tâm đến kĩ năng mà bỏ qua chiến lực. Những điểm này lại vừa vặn phù hợp với Dương Thiên, cả cụm máy chủ chỉ có mình hắn đạt đến tam cấp, cho nên mỗi nhiệm vụ chỉ có thể tự mình vượt qua. Còn về phần kĩ năng, có ai có thể có tốc độ phản xạ và thao tác tay nhanh hơn hắn?

Dương Thiên miệt mài làm nhiệm vụ. May mắn, trước khi về đến nơi hắn cũng đã thành công tấn cấp. Hiện tại chỉ còn chờ trang bị về đến là có thể đăng kí tham gia sự kiện tranh giành Thần vị.

Đến nơi, Dương Thiên từ biệt Diệp Vấn Thiên xong liền mang theo nữ sát thủ trở về nhà. Đặt nàng vào một căn phòng xong, Dương Thiên cũng quay về phòng ngủ một giấc.

Vừa mới chợp mắt được một lát, Dương Thiên liền nhận được điện thoại gọi đến:

- Bộ trang bị đã được chuyển đến nhân vật của ngươi. Chỉ cần đạt đến tứ cấp là có thể mặc vào được.

- Tốt. Ta sẽ chuyển tiền cho ngươi ngay lập tức.

Dương Thiên thông qua ngân hàng chuyển nốt khoản tiền còn lại, bên kia gọi điện lại xác nhận:

- Ta đã nhận được, hi vọng lần sau tiếp tục hợp tác vui vẻ.

Dương Thiên tắt máy, mở máy tính lên. Hắn đã hoàn thành hết nhiệm vụ cần thiết, hiện tại chỉ cần tìm Tiến Hóa Thạch cấp 4 là có thể đạt đến tứ cấp. Đây cũng là nhiệm vụ khó khăn nhất. Cần tiến vào Vạn Vương Quật giết boss nhặt được. Nhưng để đạt được tứ cấp cần tiến vào tầng 4, trong đó mỗi con boss chiến lực đều mạnh hơn hắn, lại không được mua buff. Xác suất rơi ra Tiến Hóa Thạch lại chưa đến một phần ngàn.

Dương Thiên dựa vào kĩ năng chơi một mạch từ sáng đến gần 7h tối. Cuối cùng may mắn tại con boss thứ 131 rơi ra Tiến Hóa Thạch cấp 4. Đây là do hắn vận may bạo phát, thông thường đều phải đánh đến con thư 700 đến 800. Xui xẻo hơn, đánh hơn 1000 con chưa chắc đã rơi ra.

Dương Thiên lập tức truyền tống trở về thành trung tâm, bắt đầu tiến hóa. Hơn 10 phút sau, hệ thống cảnh báo tiến hóa thành công, Dương Thiên liền mở hộp thư, mặc lên một bộ trang bị. Thiết kế vô cùng bắt mắt cùng với chỉ số rất cao. Đồng thời, thay thế cho cặp cánh là một vòng sáng, bên trong là một ngôi sao 10 cánh cùng rất nhiều hoa văn lạ dưới chân nhân vật. Tốc độ di chuyển tăng lên so với cặp cánh phải gần gấp đôi.

Chuyển hóa lên tứ cấp Dương Thiên đồng thời nhận được một kĩ năng random của hệ thống. Vì hắn là người E3FmCaz đầu tiên đạt đến tứ cấp nên được ưu tiên cho phép lựa chọn kĩ năng này. Lướt qua bảng kĩ năng hơn 1000 kĩ năng khác nhau, cuối cùng Dương Thiên lựa chọn một kĩ năng gọi là Thời Gian Tĩnh Lặng.

Đây là một kĩ năng rất đặc biệt, nó cho phép Dương Thiên dừng thời gian trong một khu vực chỉ định trong 15 giây, thời gian hồi kĩ năng là 5 phút. 15 giây nghe thì có vẻ rất ngắn nhưng Dương Thiên tin tưởng, chỉ trong 3 giây hắn có thể đưa đối thủ vào chuỗi combo.

Dù đã tiến hóa thành tứ cấp Thánh Hiền nhưng class ban đầu của Dương Thiên vẫn là Kiếm Sĩ, sát thương chỉ ở tầm trung. Nhưng nếu hoàn thành đầy đủ chuỗi combo, đối thủ dù không chết cũng sẽ tàn phế, thời gian còn lại sẽ đủ để kết liễu đối thủ. Hơn nữa kĩ năng này không có bất kì cách nào hóa giải, vừa vặn phù hợp với sở thích của hắn.

Đeo đầy đủ trang bị, Dương Thiên lại lên xem bảng xếp hạng chiến lực trên toàn thế giới. Cái tên Đế Vương đã leo lên top 1, hơn nữa vượt xa người đứng top 2 gần gấp đôi. Dương Thiên gật đầu hài lòng, bây giờ chỉ cần mở chiến trường tranh giành Thần vị, hắn tin những tên kia dù có đạt đến tứ cấp cũng không phải đối thủ của hắn.

Hắn cũng không định thông báo cho Diệp Linh, nàng cũng sẽ sớm biết và truy hỏi hắn. Thời gian cũng không còn sớm, Dương Thiên mở cửa đi ra ngoài ăn tối liền nhận được Truyền Âm Phù của Tô Nguyệt Nhi. Nội dung rất ngắn gọn, lập tức đến gặp nàng.

Dương Thiên bật cười, vừa nãy hắn đi vào phòng đã dựng trận pháp ngăn cản khiến nàng không tiến vào được nên phải làm thế này. Tiêu tốn Truyền Âm Phù, xem ra nàng đang có việc gấp muốn tìm hắn. Dương Thiên đi xuống dưới lầu, Tô Nguyệt Nhi đang ngồi chờ hắn, vẻ mặt của nàng rất nghiêm túc.

- Dương Thiên, Liễu Mị đã rời đi.

- Ta biết.

- Nghe nói khi nàng rời đi còn cầm theo một thanh kiếm.

- Không ngờ tình báo của các ngươi lợi hại như vậy.

Tô Nguyệt Nhi tức muốn nổ phổi, từ ngày nàng và Liễu Mị đến đây, Ma môn cùng Thiên Sơn Thánh phong một mực vẫn cho người quan sát nơi này. Lúc Liễu Mị rời đi lập tức bị phát hiện, hơn nữa trên tay nàng cầm một thanh kiếm màu đen không chút che dấu. Thông tin này lập tức được chuyển đến cho Tô Nguyệt Nhi, nàng liền đi tìm Dương Thiên nhưng không thấy.

Ai ngờ tên kia vừa trở về còn mang theo một nữ nhân, không nói lời nào đã tiến vào phòng kích hoạt trận pháp. Nàng chỉ còn cách ngồi ở ngoài đợi hắn. Tô Nguyệt Nhi lớn tiếng:

- Nàng rốt cuộc đã cho ngươi lợi ích gì. Tại sao ngươi lại đưa Huyết Ma kiếm cho nàng.

Dương Thiên lắc đầu:

- Không có gì cả. Nàng nói bằng mọi giá phải có được Huyết Ma kiếm. Ta liền đưa nó cho nàng.

- Ngươi…

Tô Nguyệt Nhi tức giận không nói nổi một lời. Tên này cho rằng Huyết Ma kiếm là đồ chơi sao, ai muốn cũng có thể tự tiện cho. Không nói đến uy lực kinh khủng của nó, nghe nói trong đó còn ẩn giấu con bài bí mật của Ma môn. Ma môn nếu tái xuất, thiên hạ sẽ đại loạn, không chỉ Ẩn Thế đại lục mà địa cầu cũng sẽ bị cuốn vào. Đến khi đó không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết.

Nếu không phải biết rõ Dương Thiên lợi hại, nàng đã sớm cho hắn một trận. Trong lúc Tô Nguyệt Nhi còn chưa bình tĩnh lại, bên ngoài liền có một tấm Truyền Âm Phù bay vào. Tô Nguyệt Nhi xem xong, vẻ mặt từ kinh ngạc chuyển hoảng sợ và không thể tin được nhìn Dương Thiên:

- Dương Thiên, chuyện của Liễu Mị tạm thời không nhắc đến. Ngươi nhất định phải nghiêm túc trả lời ta chuyện này.

- Được rồi.

Tô Nguyệt Nhi ném Truyền Âm Phù cho Dương Thiên, lạnh giọng:

- Việc này có phải sự thật hay không.

Dương Thiên xem qua Truyền Âm Phù, là nói về thân thế của hắn:

- Các ngươi đến bây giờ mới biết những chuyện này. Ám tổ đã biết từ cách đây 3 ngày rồi a.

Dương Thiên cũng không biết. Ma môn hận nhất là Thiên Sơn Thánh phong nên không chịu bán tin tức này cho bọn hắn. Thiên Sơn Thánh phong phải tìm đến mua lại từ các thế lực khác, vì vậy nên bị chậm trễ vài ngày.

- Việc đó ngươi không cần bận tâm. Mau trả lời câu hỏi của ta.

Dương Thiên sảng khoái thừa nhận:

- Đúng vậy. Tin tức này là do ta cố ý để lộ ra. Không phải các ngươi vẫn luôn muốn biết về thân thế của ta hay sao.

Tô Nguyệt Nhi hai mắt nhìn chằm chằm Dương Thiên, không biết là đang nghĩ cái gì. Hồi lâu mới lên tiếng:

- Nói như vậy. Ngươi hẳn là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ?