Phong Lưu Chân Tiên

Chương 128: Đại trận hấp thu sinh mệnh




Từng cái mỹ nữ lần lượt bước lên, Lý Bàn đứng bên cạnh cầm một cái khay đựng nhẫn cưới. Dương Thiên lần lượt đeo cho từng người, không quên thề thốt những câu sến súa. Trao nhẫn kết thúc, cả lễ đường vỗ tay ầm ầm, chúc cho bọn họ hạnh phúc. Dương Thiên cũng nở nụ cười mãn nguyện:

- Xem như là tập luyện trước cho tương lai đi. Tên kia cũng thật kỳ lạ, trận pháp này tốn rất nhiều kỳ công kết hợp với mộng cảnh nhưng lại không bố trí sát trận. Chẳng lẽ hắn chỉ muốn vây khốn người vào thôi sao.

Trong các loại huyễn trận, mộng cảnh là một trong những loại khó đối phó nhất. Một người đang nằm mơ thường không biết, mãi cho đến khi họ tỉnh dậy. Tên kia đã mất công một huyễn trận cao cấp như vậy, lại không thêm vào sát trận để diệt sát người vào. Việc này không phù hợp với tính cách của hắn a.

Nói đi cũng phải nói lại, nếu hắn thêm vào sát trận, Vương Vận sớm đã mất mạng. Khí tức của nàng hỗn loạn như vậy, chắc hẳn loại huyễn cảnh nàng và hắn gặp phải là khác nhau.

Nhẹ nhàng phất tay một cái, huyễn trận lập tức tan biến. Vương Vận lúc này vẫn còn đang nằm trên mặt đất, tuy huyễn trận đã bị phá nhưng nàng vẫn còn ở trong mộng cảnh. Gương mặt của nàng khó coi, đoán chừng là gặp phải ác mộng.

Một đạo khí màu xanh từ tay Dương Thiên phóng thẳng vào trán nàng. Vương Vận dần bình thường trở lại, hai mắt dần mở ra. Nhìn thấy Dương Thiên đang đứng kế bên, nàng không khỏi ngẩn ngơ, nhỏ giọng:

- Thì ra nãy giờ chỉ là một giấc mơ thôi sao. Vậy nơi đây hẳn là một huyễn trận, không biết vị tu sĩ nào thiết kế.

Vương Vận được Dương Thiên truyền lại không ít thông tin về Tu Chân giả nên cũng có biết qua huyễn trận. Tuy lúc vừa bước vào nàng đã rất cảnh giác, nhưng huyễn trận cao cấp như vậy, chỉ bằng tu vị Kim Đan kỳ của nàng căn bản không có hi vọng gì.

Dương Thiên nghe Vương Vận nói không khỏi bật E9IEbgX cười:

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta là thật, không phải là do huyễn cảnh dựng lên a.

- Đúng vậy, Dương Thiên thật sao lại có mặt ở đây được. Khoan đã, ngươi nói ngươi không phải do huyễn cảnh tạo nên.

Dương Thiên gật đầu:

- Đúng vậy. Ta theo địa chỉ Vương lão đưa cho đến đây để tìm ngươi. May mắn đến kịp lúc, nếu không ngươi có thể bị huyễn trận này vây khốn.

Nghe được Dương Thiên xác nhận, Vương Vận hai mắt lóe sáng nhưng rất nhanh lấy lại vẻ lạnh lùng. Đây cũng không phải do tính cách của nàng mà là ảnh hưởng của Hàn Băng Chi thể. Vương Vận nhìn khắp nơi một lượt rồi mới hỏi Dương Thiên:

- Từ lúc ngươi bước vào đây còn phát hiện người nào khác hay không?

- Không có, ta chỉ cảm thấy khí tức của ngươi hỗn loạn nên lập tức tìm đến đây.

- Vậy ngươi thay ta dùng thần thức kiểm tra chung quanh đây xem có người nào không?

Nếu Vương Vận đã nhờ vả, Dương Thiên sẽ không từ chối. Thần thức của Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ mạnh mẽ phát ra. Cả dãy núi như hiện ra ngay trong tầm mắt hắn. Quan sát kĩ càng một hồi, Dương Thiên lắc đầu:

- Người sống thì không có, người chết thì lại có không ít.

- Vậy sao?

Dù đã sớm đoán được kết quả, Vương Vận cũng không khỏi cảm thấy bi thương. Những người này đều cùng nàng đến đây, không ngờ lại bị chết oan như vậy. Nhanh chóng lấy lại tinh thần, nàng nhìn qua Dương Thiên:

- Ngươi có biết gì về động phủ này hay không?

- Cái này cần phải điều tra thêm một lần nữa. Ta kiến nghị ngươi nên rời khỏi đây, nơi này đối với ngươi quá nguy hiểm.

- Không được, những người kia đã hi sinh tính mạng. Ta sẽ không để mạng sống của họ mất đi một cách vô ích.

- Nếu ngươi tiếp tục ở lại thì chính bản thân ngươi cũng sẽ gặp nguy hiểm. Bí mật nơi này, để ta thay ngươi tìm hiểu.

Tuy vẫn không muốn rời đi, bất quá Vương Vận vẫn phải chấp nhận thuyết pháp của Dương Thiên. Chỉ một cái huyễn trận ở cửa vào đã khiến nàng không qua được, tiếp tục đi vào trong chỉ có thể trở thành gánh nặng cho hắn mà thôi.

- Nơi này nguy hiểm như vậy, ngươi một mình đi vào không có vấn đề gì chứ.

Thấy Vương Vận quan tâm mình, nội tâm Dương Thiên rất vui vẻ:

- Không vấn đề gì, ta tuy không chắc có thể vượt qua toàn bộ, nhưng giữ mạng thì vẫn có niềm tin.

- Tốt lắm, vậy ta ở dưới chân núi đợi ngươi.

Vương Vận cũng không tiếp tục nhiều lời mà xoay người rời đi. Dương Thiên chờ bóng nàng đi khuất mới quay đầu lại nhìn về phía động phủ phía xa:

- Để ta xem thử ngươi rốt cuộc muốn giở trò gì.

Huyễn trận vừa rồi Dương Thiên đã hiểu được mục đích chính của nó. Đơn giản chỉ là muốn khiến cho Tu Chân giả mất hết toàn bộ tu vị. Ở trong huyễn trận, từng chút từng chút lực lượng của ngươi sẽ bị huyễn trận thâu tóm. Đây chính là lý do mà Vương Vận bị giam lại mà những người bình thường kia lại có thể tiếp tục đi vào trong.

Xác của bọn họ đều nằm ở sau núi, như vậy hẳn là bọn họ đều đã đi vào động phủ rồi mới bị giết chết, ném ra sau núi. Điểm kỳ lạ nhất chính là trên người bọn họ hoàn toàn không có vết thương, da dẻ máu huyết vẫn bình thường. Cứ như là sinh mệnh lực bị hút cạn mà chết.

Dương Thiên cũng không vội vã mà từ từ bước vào trong. Bên trong động phủ đơn giản hơn những gì hắn tưởng tượng. Một chiếc giường đá, một chiếc bàn, cùng một bình hoa làm bằng ngọc quý. Một người bình thường bước vào đây, chắc hẳn sẽ chú ý đến bình ngọc trước tiên. Dương Thiên cũng không ngoại lệ, hắn biết giường cùng bàn chỉ là để phân tán lực chú ý mà thôi. Nó khiến mọi người cảm thấy hang động này không có gì nguy hiểm. Nếu ngươi chỉ đặt một chiếc bình duy nhất trong một hang động mới là chuyện kỳ lạ.

Đặt một tay lên chiếc bình, trận pháp đột nhiên khởi động. Từ bình ngọc, một vòng tròn sáng hình ngôi sao lục giác đột nhiên phóng ra bao phủ lấy cả động phủ. Dương Thiên lập tức chỉ tay hô nhỏ một tiếng:

- Tĩnh.

Trận pháp đang chuyển động liền dừng lại, Dương Thiên bắt đầu quan sát hết một lượt:

- Truyền tống trận, xem ra đám người kia sau khi bị giết đã bị trận pháp này truyền tống ra sau núi. Cửu Tượng trận, đây là một loại trận pháp phòng ngự cao cấp. Còn đây là…

Trận pháp này Dương Thiên mới nhìn thấy lần đầu, là một loại hợp trận. Bao gồm nhiều loại trận pháp với nhau. Truyền tống trận, Cửu Tượng trận Dương Thiên có thể hiểu, nhưng phần còn lại cần phải nghiên cứu một lúc.

Trận pháp còn lại này rất phức tạp, Dương Thiên tiêu tốn gần một giờ mới có thể suy diễn ra hoàn toàn. Hắn cảm thấy rất không hài lòng, đường đường một Chân Tiên như hắn lại bị một cái tiểu trận pháp làm khó. Dương Thiên cũng không biết, đây là bản giản lược một đại trận của Sinh Mệnh Chân Tiên. Hắn có thể hiểu được trong vòng một giờ đã là rất giỏi rồi.

- Không ngờ trận pháp này lại được dùng để hút sinh mệnh lực từ trong cơ thể người sống, sau đó thông qua truyền tống trận chuyển đến một nơi khác. Còn xác người sẽ được chuyển đi qua một truyền tống trận khác.

- Nói như vậy, mục đích chính của hắn là hấp thu sinh mệnh lực. Tuy loại sinh mệnh lực này so với Sinh Mệnh Tiên Lực còn thua kém rất nhiều nhưng để thu được cũng sẽ tốn không ít công sức. Việc này càng lúc càng khó hiểu, trước khi đi hắn còn tốn nhiều công sức thiết lập một đại trận như vậy để làm gì?

Nghĩ mãi cũng không ra, Dương Thiên quyết định mặc kệ. Dù tên kia có mục đích gì, hắn cũng đã sớm thần hồn câu diệt, cũng không phải là vấn đề lớn. Bước ra khỏi động phủ, một đạo kiếm khí khổng lồ từ trên không bất ngờ trảm xuống. Động phủ được trận pháp bảo vệ cũng không chịu được vỡ tan. Nếu không có trận pháp thừa nhận phần lớn uy lực, cả đỉnh núi cũng sẽ bị một kiếm kia phá vỡ hoàn toàn.

Dương Thiên phủi tay, xoay người rời đi. Vương Vận vẫn giữ lời hứa đợi Dương Thiên dưới chân núi. Vừa thấy hắn bước xuống liền hỏi:

- Mọi chuyện thế nào?

- Bên trong động phủ là một loại trận pháp đặc biệt chuyên dùng để hấp thu sinh mạng người tiến vào. Huyễn trận lúc trước mục đích chỉ để phân tán tu vị của Tu Chân giả, giúp cho trận pháp nhanh chóng hấp thu hơn mà thôi. Sinh mệnh lực sau khi hấp thu được chuyển đến nơi nào ta cũng không rõ.

Vương Vận nghe Dương Thiên nói xong, gương mặt vốn lạnh như băng càng thêm giá rét, có thể cảm thấy từng đợt hàn khí do nàng phát ra.

- Rốt cuộc là kẻ nào mà lại độc ác như vậy?