Phong Khí Quan Trường

Chương 389: Hùng tâm sắt thép vẫn còn




Rời khỏi Khu chính phủ, Thẩm Hoài đi xe tới vườn Công nghiệp

Lúc đi qua cầu lớn Chử Khê, thấy Hùng Văn Bân đang ngồi ở trong xe jeep cũ Bắc Kinh, Thẩm Hoài liền dừng xe bước xuống, đi tới xe của Hùng Văn Bân, nói;

- Lão Hùng trong thời gian này nhàn rỗi hơn cả cháu đó.

- Quận mới Mai Khê vừa mới đưa ra bản kế hoạch, còn phải từ từ bổ sung nội dung. Bản thảo chính sách đang nằm trong phòng nghiên cứu, tôi nào có thể chạy đi đâu được?

Hùng Văn Bân xòe tay nói:

- Trên nhiều khía cạnh, công tác tái định cư hộ dân đến nơi khác đã ổn thỏa, kiến thiết trấn Tân Thành, trấn Mai Khê đều đã được triển khai một chút rồi. Chính sách nghiên cứu cùng chế định của phương diện này không lấy bản mẫu trấn Mai Khê nghiên cứu triệt để, thì khó nói làm được hay không.

Thẩm Hoài cười cười, hắn cùng Hùng Văn Bân đi lên cầu.

Cầu lớn Chử Khê hiện nay là cột mốc của Mai Khê, đứng giữa cầu, có thể từ xa nhìn được đại bộ phận hai trấn Mai Khê và Hoàng Kiều.

Sau khi công trình cơ sở thép liên doanh làm xong, thiết bị luyện thép cũng liên tục từ KimiuraNhật Bản được chuyển đến, toàn bộ kỳ hạn kiến thiết công trình cũng muộn hơn Mai Cương bốn đến sáu tháng.

Công nghiệp nặng Trung Hoài nằm giữa vườn sản nghiệp Sắt thép, tháng trước cũng đã cho động thổ khởi công rồi, mỗi một công trình đầu tư bốn mươi triệu đô la Mỹ, chiếm diện tích bốn trăm mẫu, nhưng đất chung quanh cấp cho Công nghiệp nặng Trung Hoài kiến thiết hậu bị gần sáu trăm mẫu

Sau khi thu được trái phiếu ba mươi triệu đô la Mỹ, tốc độ kiến thiết nhà máy mới Mai Cương được đẩy nhanh, công trình chủ thể nhà máy mới Mai Cương đã sắp xây dựng xong. Tuy rằng các thiết bị lắt đặt phòng cháy chữa cháy, điện khí cùng với việc vận hành thử sau đó cũng cần phải tiếp tục duy trì liên tục trong thời gian dài, nhưng dàn giáo tuyến đường luyện thép đã được dựng lên, nhìn xa giống như con rồng lớn.

Hùng Văn Bân cũng có tình cảm sâu sắc đối với sản nghiệp sắp thép, nên độ hiểu cũng rất sâu.

Thấy Thẩm Hoài đầy tình cảm hướng về nhà máy mới Mai Cương, Hùng Văn Bân nói:

- Trước đó tôi có đến công trường nhà máy mới để điều tra nghiên cứu, xem tình hình lắp đặt thiết bị tại hiện trường. Triệu Đông, Triệu Trì Dân, Phan Thành bọn họ cũng đều tràn ngập lòng tin sẽ vận hành thành công đối với nhà máy mới. Hơn một năm trước, cậu từng nói với tôi, chỉ cần thời gian ba năm, năng lượng sản xuất sắp thép của Mai Cương có thể đột phát vượt qua 500 nghìn tấn. Khi đó tôi đối với câu nói của cậu là nửa tin nửa ngờ, xem ra tầm nhìn của tôi quá hạn hẹp rồi...

Thẩm Hoài dựa vào lan can cầu, hắn biết Hùng Văn Bân nhắc lại câu nói của mình vào tháng tư tại Anh Hoàng năm ngoái.

Khi đó Mai Cương còn chưa cải chế, sản lượng hàng năm chỉ có thể khôi phục ở mức ban đầu là 100 nghìn tấn theo kế hoạch, tài chính thay đổi kỹ thuật của một xưởng còn chưa có manh mối; Vương Tử Lượng là một nhân vật nổi danh tại Đông Hoa, chưa bị phán tử hình, Dương Lệ Lệ còn là chủ quản của bộ phận Marketing Anh Hoàng; Hùng Văn Bân còn đang được Đảm Khải Bình tín nhiệm; Chu Minh cùng Tô Khải Văn qua lại thân thiết, thì sao coi hắn là gì chứ... Nhưng trong thời gian ngắn ngủi không tới một năm rưỡi, Thẩm Hoài cũng không ngờ sẽ phát sinh ra nhiều chuyện như vậy.

Thẩm Hoài cười nói:

- Nếu chú không nhắc lại, cháu đã cho rằng ba năm trôi qua rồi. Thật sự là thời gian không đợi người, mà đời người cũng chỉ trong nháy mắt mà thay đổi....

- Cậu cảm khái như thế, vậy những người vô dụng như chúng tôi có thể nghĩ được gì?

Hùng Văn Bân cười hỏi.

Thẩm Hoài thấy Hùng Văn Bân đã chớm bạc hai bên mai, rõ ràng là già, biết ông một năm gần đây gặp đủ loại chuyện tạo nên sự đả kích rất lớn, ai có thể nghĩ năm nay ông mới năm mươi thôi?

- Làm sắt thép, sản lượng một triệu tấn là một ngưỡng. Mai Cương bước qua ngưỡng này, đã không còn tồn tại vấn đề gì nữa. Chắc đến lúc đó cậu cũng sẽ không dừng lại chứ?

Hùng Văn Bân hỏi.

- Ừm..

Thẩm Hoài gật đầu, giao lưu với người hiểu công việc thật thoải mái, không cần phải che che đậy đậy, cũng không cần phải phí miệng lưỡi.

Dù là lúc này đây, bên ngoài đối với việc kiến thành nhà máy mới Mai Cương có thể vận hành được hay không, cũng duy trì thái độ hoài nghi rất lớn.

Bọn họ thấy, nhà máy mới nhập vào là "Dây chuyền luyện thép đào thải của nước ngoài", thành viên đoàn đội quản lý cùng lắm chỉ là " Kỹ thuật viên bậc thấp của xưởng thép", mà nhà máy mới sau khi miễn cưỡng kiến thành mà có thể vận hành được, thật sự là kỳ lạ.

Chỉ có người trong nghề là nhìn được vấn đề, sẽ không đi phiền nhiễu, người có thể dùng được hay không, thiết bị có thể dùng được hay không, bọn họ tự có phán đoán khách quan.

Bởi vậy thanh âm nghi kỵ bên ngoài càng lớn, thì nội bộ Mai Cương lại càng đoàn kết.

Thẩm Hoài lúc này căn bản không lo lắng vấn đề sau khi nhà máy mới xây dựng xong có vận hành được hay không, việc hắn lo lắng còn nhiều hơn. Hắn biết Hùng Văn Bân năm xưa tại nhà máy thép thành phố, từng có một kế hoạch phát triển cho nhà máy thép thành phố, nhưng nó đã chết non từ lúc ông rời khỏi nhà máy thép thành phố rồi, chỉ là Thẩm Hoài tin tưởng hùng tâm đối với sắt thép của Hùng Văn Bân vẫn chưa hề bị mai một đi.

Một nàh máy sắt thép, từ lúc đầu năng suất là mười nghìn tấn, phát triển đến quy mô sản lượng trăm nghìn tấn, chỉ cần có thể giành được sự ủng hộ của địa phương, thì sẽ dễ dàng hơn, dù sao hạn mức tổng đầu tư hữu hạn, trên địa phương nhổ một cái răng là có thể chống đỡ được.

Một triệu tấn là một ngưỡng lớn.

Đông Hoa năm 94 toàn bộ hạn mức tổng đầu tư của toàn khu chảy về lĩnh vực công nghiệp và khai thác mỏ cũng chưa tới bốn năm trăm triệu.

Một nhà máy sắp thép sản lượng một triệu tấn, hạn mức đầu tư sấp sỉ một tỉ. Hạn mức đầu tư lớn như thế, thông thường đều phải do tài chính địa phương chống đỡ.

Một nhà máy sắt thép sản lượng một triệu tấn, đối với yêu cầu đoàn thể quản lý cùng với công nhân, tổng thể tố chất cùng với quy mô, đối với các yêu cầu về các phương diện như chuyên chở, cung cấp điện lực trên địa phương, cung ứng nguyên vật liệu..v...v năng lực công nghiệp đồng bộ cùng với năng lực khai thác thị trường cung cấp tiêu thụ đều bị đề cao xoi mói hà khắc ở mức cao nhất.

Một khi đến năng lượng sản xuất vượt qua ngưỡng một triệu tấn, thì có nghĩa là giao thông chuyên chở địa khu, cung ứng điện, cung ứng nguyên vật liệu, thị trường kênh mương cùng với việc bồi dưỡng tầng quản lý, kỹ thuật nhân tài đều đạt được sự đột phá, hình thành quy mô, xí nghiệp có thu hoạch, có khả năng tích lũy được lợi nhuận trên diện rộng.

Mà theo lực ảnh hưởng của xí nghiệp được mở rộng, thì có nghĩa là có thể đột phá hạn chế của địa khu, dễ dàng tìm kiếm nguồn đầu tư từ bên ngoài hơn, có thể đẩy nhanh được tốc độ phát triển.

Đợi nhà máy mới kiến thành, sản lượng của Mai Cương sẽ có thể đột phát trên tám trăm nghìn tấn.

Nhà máy điện Mai Khê cũng gần như chỉ còn một thời gian nữa là xây dựng xong, có thể đem sản lượng điện trấn Mai Khê hàng năm chuyển vận cao từ bốn đến sáu trăm triệu, đảm bảo cho cung ứng điện.

Cảng vận chuyển than đá cùng với sân phụ trợ của nhà máy điện Mai Khê, mỗi năm có thể tiêu thụ sáu trăm nghìn tấn nhiên liệu than đá, đảm bảo tiềm lực của dung lượng trang thiết bị máy móc nhà máy điện tiến thêm một bước mở rộng.

Công trình bến tàu Cảng Mai Khê kỳ thứ nhất, lượng tiêu thụ tuy chỉ có một triệu tấn, nhưng kỳ hai công trình đã động thổ khởi công, đem sử dụng liên vận Giang Hải của cảng Mai Khê đạt đến mức đột phát năm triệu tấn.

Trước khi hạng mục nàh máy mới khởi động, Mai Cương đã hình thành một đội hơn hai trăm người, đều là đội ngũ quản lý nòng cốt đa lĩnh vực và kỹ thuật có năng lực.

Gần một năm trở lại đây, Mai Cương mở rộng việc đào tạo nhân tài, chưa bao giờ ngừng nghỉ.

Để nhà máy mới chính thức đi vào hoạt động cùng với việc thành lập tập đoàn viện nghiên cứu, Mai Cương từ tháng 4 đã đưa ra thông báo tuyển dụng quy mô lớn ở các bộ phận, hàng tháng số công nhân mới tuyển dụng đều trên trăm người.

Một nhà máy Mai Cương, tiền lương của một công nhân dây chuyền một tháng đã đạt trên một ngàn nhân dân tệ, không chỉ có thể từ nông thôn lao động thặng dư lựa chọn được công nhân có tố chất và tiềm lực bồi dưỡng, mà còn thu hút cán bộ kỹ thuật chuyên nghiệp cùng nhân viên quản lý của nhà máy quốc nội có liên quan chảy về Mai Cương

Dưới tình huống nhà máy thép liên doanh không thể kiến thiết tụt hậu nhà máy mới Mai Cương bốn đến sáu tháng, đã triển khai tuyển dụng quy mô lớn trước thời hạn để tránh cho tài nguyên nhân lực của sản nghiệp sắt thép thành phố Đông Hoa đều bị nhà máy mới Mai Cương hấp thu không còn một người.

Mùa hè này, Mai Cương một lần nữa thông báo tuyển dụng sinh viên tốt nghiệp các trường cao đẳng đạt hai trăm người.

Nếu Mai Cương có thể thuận lợi sản xuất vượt ngưỡng trên triệu tấn, đương nhiên sẽ không dừng lại ở đó.

Thẩm Hoài cùng Hùng Văn Bân đơn giản trò chuyện vài câu, rồi lái xe chạy tới công trường nhà máy mới trước. Lúc này Hùng Văn Bân mới lấy ra điếu thuốc, đứng ở đầu cầu, thong thả hút.

Nói tới cũng khéo, xe của Thẩm Hoài vừa mới dọc đường sông đi xuống, xe của Cố Đồng lại từ sau lái lên cầu lớn Chử Khê. Y thấy Hùng Văn Bân hút thuốc ở đầu cầu thì cũng dừng xe lại chào hỏi.

Lúc Hùng Văn Bân ở xưởng thép thành phố, Cố Đồng là Phó xưởng trưởng.

Cao Thiên Hà điều Hùng Văn Vân về thành phố, Cố Đồng tiếp nhận chức xưởng trưởng của Hùng Văn Bân.

Hùng Văn Bân vài năm nay vẫn đứng yên một chỗ, Cố Đồng thì từ phó lên trưởng, lại lên làm ủy viên thành ủy, lại làm thường ủy chính hiệp, có thể nói là con đường làm quan rộng mở.

Đàm Khải Bình đến Đông Hoa, Hùng Văn Bân từng có thời gian huy hoàng ngắn ngủi, Cố Đồng cũng chuyển hướng nhanh như gió, từ nhà máy thép thành phố chuyển sang làm môn hạ của Đàm Khải Bình. Hùng Văn Bân bị Đàm Khải Bình đá sang một bên, Cố Đồng tích cực phối hợp tại nhà máy thép liên doanh, nỗ lực làm việc, được Đàm Khải Bình rất tín nhiệm.

Cố Đồng cũng biết Hùng Văn Bân đã không còn cơ hội để quật khởi nữa, nhưng trong lòng y hiểu, vị chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách này vị trí cũng không kém, nói năng khá có quyền lực tại thành phố

Đặc biệt Hùng Văn Bân là người rất thông minh, đại đa số chính sách văn kiện của thành ủy chính phủ thành phố đều là do phòng nghiên cứu chính sách khởi thảo, nếu như đắc tội người như thế, thì tự làm khó cho mình rồi.

Cả đời này của Hùng Văn Bân đương nhiên không thể nào đi trên cùng một con đường với Cố Đồng, nhưng không có nghĩa là gặp mặt thì lạnh nhạt, hoặc là trực tiếp trở mặt với nhau.

Ông biết thời gian này Cố Đồng cũng chẳng tốt đẹp gì.

Tuy rằng bên ngoài có phán đoán không mấy lạc quan đối với việc vận hành của nhà máy mới Mai Cương vừa mới xây dựng nên, nhưng từ năng lượng sản xuất, hiệu xuất xí nghiệp v..v trên tổng thể áp chế tập đoàn thép thành phố cũng không thành vấn đề.

Tập đoàn thép thành phố những năm gần đây phát triển trì trệ không tiến, sản lượng năm nay đại thể đạt sáu trăm nghìn tấn, ngược lại trong thời gian hai năm ngắn ngủi lại bị một "Xí nghiệp xã trấn" vượt lên trước, khiến cho thành phố cùng với nội bộ tập đoàn thép thành phố có rất nhiều người bất mãn với Cố Đồng.

Nếu không có thành tích của nhà máy thép liên doanh chống đỡ, vị trí của Cố Đồng tại tập đoàn thép thành phố rất khó giữ vững được nữa.

Hiện tại Cố Đồng chỉ một lòng hy vọng nhà máy thép liên doanh có thể sớm ngày đạt được lợi nhuận.

Tập đoàn thép thành phố tại nhà máy thép liên doanh có 35% cổ phần, chỉ cần nhà máy thép liên doanh có lợi nhuận, thì Tập đoàn thép thành phố có thể rút ra tài chính đi chắp vá cho nhà máy cũ.

- Chủ nhiệm Hùng cũng được Tô Khải Văn mời đến Mai Khê để họp ư?

Cố Đồng hỏi.

Hùng Văn Bân biểu thị không rõ Tô Khải Văn tổ chức họp gì tại Mai Khê.

Cố Đồng giải thích:

- Tô Khải Văn muốn cải tạo công trình quốc lộ Hạ Mai, đoạn đường hai trấn Mai Khê và Hoàng Kiều cũng phải làm theo quy cách đạt chuẩn cao. Mà cầu lớn Mai Khê cũng phải làm mới, lấy cái này để mở đầu cho việc kéo mở kiến thiết quận mới. Trước đây xây dựng cơ bản Mai Khê đã được vẽ ra, Thẩm Hoài tận dụng tư nhân, Công ty Kiến Thiết của Tập đoàn thép thành phố cũng có thực lực, trước đó không vào được trấn Mai Khê, lần này dù gì cũng kiếm được một chén canh rồi.

Nhà máy thép thành phố nơi Cố Đồng làm việc luyện thép không tốt, lại làm đa nguyên hóa, tập đoàn thép thành phố phân nhiều công ty con. Công ty Kiến thiết chỉ là một trong hai xí nghiệp của Tập đoàn thép thành phố, xem như là xí nghiệp được xây dựng rất có thực lực tại Đông Hoa.

Hùng Văn Bân không nghĩ ra Tô Khải Văn vừa lên lại muốn cải tạo công trình quốc lộ Hạ Mai, lại còn muốn hợp tác với Công ty Kiến Thiết của tập đoàn thép thành phố nữa.