Phong Khí Quan Trường

Chương 313: Quan hệ nợ nần




Thẩm Hoài mới chỉ nghe được tên Thành Di một lần từ chỗ tiểu Ngũ với Tạ Chỉ, ngoài ra, những tin tức khác về cô gái kia hẳn không biết chút nào.

Nhưng mà lần về này mới chỉ là gặp mặt, cho hai bên tiếp xúc thử mà thôi, Thẩm Hoài cũng không quá coi trọng, chắc gì hôn nhân tương lai của hắn đã nhất định phải cột lấy người con gái mà hắn chỉ nghe tên chứ chưa thấy mặt ấy.

Gia tộc có cường thế đến mấy thường thường cũng sẽ không cưỡng bách con cháu trong nhà kết hôn với đối tượng nhất định, phần lớn chỉ là yêu cầu con cháu chọn ra đối tượng kết hôn thích hợp từ vòng tròn đặc định nào đó, chủ yếu là chú trọng môn đăng hộ đối.

Lúc đó, sự lựa chọn của phía đàn ông lớn hơn nhiều. Như Tống Hồng Quân chẳng hạn, dù đến 33-34 tuổi vẫn chưa kết hôn, trong đám thái tử đảng đó không phải là điều hiếm thấy; Tống Hồng Kỳ cũng sắp đến 30 tuổi mới xác định Tạ Chỉ là đối tượng kết hôn, những chuyện phong lưu ong bướm trước đây không ai quản, cũng chẳng ai hỏi.

Tiểu cô đã nhiệt tình sắp xếp chuyện tương thân thế này, Thẩm Hoài không thể phụ lòng nàng, hơn nữa đợt này còn có thể nói chuyện với lão gia về Mai thép, cơ hội là rất khó được, bèn đáp ứng cuối tuần sẽ từ Đông Hoa bay về BK đón Tết.

Buổi chiều, cục trưởng phân cục Viên Hùng cũng gọi điện tới.

Tuy hệ thống công an, chính pháp không thuộc quyền Thẩm Hoài được phân quản, nhưng chuyện đêm qua có liên quan trực tiếp đến hắn, kết luận xử lý hành vi lạm dụng chức quyền, vi phạm điều lệ cảnh sát của Triệu Phong tất phải thông báo với hắn một tiếng.

Xế chiều hôm nay đảng tổ phân cục đã họp bàn chuyện này, trực tiếp triệt đi chức phó phòng trị an của Triệu Phong, khai trừ công chức, khai trừ Đảng tịch… Từ chuyện đêm qua, đây là một quyết định xử phạt tương đối nghiêm khắc.

Con trai Phan Thạch Hoa, Phan Kiến Quốc bị xử phạt hành chính, câu lưu 15 ngày… Bởi không có tài liệu hay chứng cứ, cả chuyện này cứ thế tạm thời kết thúc ở đây.

Triệu Ích Thành biết sáng nay Thẩm Hoài mới được về nhà ngủ, giữa trưa không sang quấy rấy, đến chiều mới cầm phương án cải chế sơ thảo của xưởng, kéo cả Dương Hải Bằng nữa cùng chạy đến Mai Khê tìm Thẩm Hoài.

Người ta thường bảo trong thiên hạ, chiến hữu vào sinh ra tử có bốn dạng: Cùng ăn cơm tù, cùng đỡ đạn cho nhau, cùng nhau chơi gái, cái cuối cùng là cùng nhau chia của (một, đồng qua song; hai, giang qua thương; ba, phiêu qua xướng; bốn, phân qua tang).

“Đồng qua song” ở đây chỉ có thể là cùng qua “song sắt”.

Qua bữa rượu hôm qua, lại thêm một đêm giày vò trong phân cục khu, thái độ của Triệu Ích Thành với Thẩm Hoài so với hôm qua thì nhiệt tình, thân thiết hơn nhiều.

Triệu Ích Thành cũng không còn cách nào khác.

Đêm qua chuyện Thẩm Hoài đạp Phan Kiến Quốc ngay trước mặt Phan Thạch Hoa mà không lộ ra ngoài mới lạ.

Có lẽ người dân bình thường không có nguồn tin đáng tin cậy, cũng sẽ không quan tâm đến chuyện này, có lẽ sẽ chẳng có ai ăn no căng đi chạy đến trước mặt Đàm Khải Bình hỏi chuyện… Có điều, nhiều người tận mắt chứng kiến như thế, chuyện vừa lớn lại vừa lý thú như thế, đến xế nhiều, ở giai tầng nhất định nào đó của Đông Hoa, chuyện này đã không còn là bí mật gì nữa rồi.

Hồi trưa Triệu Ích Thành có việc phải đến kế ủy thành phố, hắn cần bàn cụ thể hơn về vấn đề trái vụ của xưởng cơ khí.

Phó thị trưởng thường vụ Lương Tiểu Lâm và Hùng Văn Bân, Tô Khải Văn đều không lộ mặt, chỉ có phó chủ nhiệm kế ủy Mã Tam ra mặt nghe Triệu Ích Thành báo cáo.

Mặt Mã Tam nhìn lúc Triệu Ích Thành lạnh như băng, ngữ khí nói chuyện cũng lãnh đạm hơn hôm qua, lúc ở xưởng cơ khí nhiều; Chẳng qua, phần ngôn ngữ Mã Tam lại che giấu rất tốt, không hề quở mắng gì quá phận, không giống như hôm qua, vừa gặp đã mắng đến cẩu huyết dầm đầu, bộ dạng việc công cứ thế mà làm, lạnh nhạt vô cùng

Triệu Ích Thành biết sau khi chuyện đêm qua truyền ra sẽ mang lại ảnh hưởng gì, có lẽ trong tâm lý Lương Tiểu Lâm, Hùng Văn Bân, Tô Khải Văn và quan viên kế ủy như Mã Tam đều cho rằng phong ba trái vụ ở xưởng cơ khí hoàn toàn là vở kịch do hắn và Thẩm Hoài thông đồng bày ra.

Triệu Ích Thành vẫn không hiểu nổi kẻ được xem là đại tướng tiên phong của Đàm hệ, nhờ ô dù của Đàm bí thư mới đứng vững chân ở Mai Khê như Thẩm Hoài, vì sao lại có quan hệ ác liệt với các quan viên trong Đàm hệ đến thế, gần như đã đến mức công khai quyết liệt, thủy hỏa bất dung….

Triệu Ích Thành chỉ biết bản thân mình đã không còn nhiều lựa chọn.

Vấn đề giải quyết trái vụ của xưởng, đêm hôm qua mới chỉ đưa ra được phương án đại khái.

Tình hình phía đám chủ nợ thì phức tạp hơn nhiều.

Có người là bởi xưởng thiếu tiền hàng và tiền công trình, thiếu mãi đến giờ vẫn chưa trả hết.

Có người là cho xưởng vay vốn để duy trì sản xuất kinh doanh, trường kỳ tích lại đến nay.

Có người tiền bạc trong tay rất túng bấn, cần phải đến xưởng cơ khí đòi nợ ngay để chi trả các khoản nợ, trái vụ của bản thân, chỉ với trái vụ của ba kỳ đầu còn lâu mới giúp bọn họ giải khát.

Có người tiền bạc trong tay dư dả chút, mặc dù không tín nhiệm vào tiền cảnh của xưởng, nhưng tình hình đến nước này đành phải tiếp nhận phương án, không thì tình hình sẽ càng hỏng bét.

Có người thấy Mai thép nhúng tay vào giải quyết trái vụ và vận hành cải chế giúp xưởng, thấy phủ thị chính đứng ra nhận trách nhiệm, đối với tiền cảnh của xưởng khá an tâm, cũng đồng ý với phương án trả nợ sơ bộ mà xưởng đưa ra, thậm chí còn đồng ý xuất tiền, mua lại một bộ phận trái quyền từ các chủ nợ khác, mong đến sau sẽ nhận được hồi báo xứng đáng.

Nếu làm rõ những quan hệ đan chéo nhằng nhịt này, trên thực chất phương án nói trên có thể khiến quan hệ trái quyền càng dễ xử lý… Trong khi uy tín của xưởng còn chưa được khôi phục, chuyện này tất phải nhờ Mai thép đứng ra tổ chức điều hòa, hoãn giải quan hệ căng thẳng giữa các bên.

Kinh doanh khi còn gánh trên lưng món nợ khổng lồ không phải vấn đề lớn, then chốt là ở quan hệ trái quyền có ổn định hay không, điều này mới liên quan trực tiếp đến chuyện doanh nghiệp có thể tổ chức sản xuất kinh doanh bình thường. Không thì ai sẽ dám giao đơn hàng cho xí nghiệp cả ngày bị chủ nợ bức đến đi đầu không lối.

Không kể đến dự án sắp sửa triển khai, quy mô số nợ mà Mai thép đang gánh đã cao tới 120 triệu. Có điều số trái quyền này chủ yếu do ngân hàng thương nghiệp sở hữu, sẽ không ảnh hưởng chút nào đến sức khỏe tài chính cũng như độ ổn định trong sản xuất kinh doanh của Mai thép cả.

Chỉ cần quan hệ trái quyền ổn định, vấn đề trái vụ liền sẽ không còn là vấn đề.

Có điều Thẩm Hoài không có quá nhiều tinh lực để đi quản nhiều sự vụ cụ thể thế.

Giá trị sản lượng mỗi năm của xưởng cơ khí mới xấp xỉ 10 triệu, trong khi đó giá trị sản lượng tính theo tháng của Mai thép đã lên tới con số 50 triệu, sản lượng của dự án mới có thể còn khếch đại lên hai đến ba lần… Thẩm Hoài không khả năng dùng tinh lực có hạn của bản thân để đi quan tâm “chút chuyện nhỏ” của xưởng cơ khí được.

Sự vụ tài chính trong Mai thép trước nay chủ yếu do phó tổng giám đốc Tiền Văn Huệ phụ trách.

Thẩm Hoài trực tiếp dẫn Triệu Ích Thành, Dương Hải Bằng đến phòng làm việc của Tiền Văn Huệ, chuyện này cứ thế giao cho nàng toàn quyền đại diện Mai thép xử lý… Đương nhiên hắn sẽ không ném việc này xuống, phát tay mà đi, vẫn ở lại nghe bọn hắn thảo luận cụ thể.

Lần này số vốn Mai thép phải cầm ra không nhiều, cũng không có ý giành được lợi ích gì trong quá trình trùng tổ trái quyền, tổng cộng là 1,2 triệu, dùng để chi trả số trái vụ trong ba giai đoạn đầu… đây là điều kiện tiền đề trong phương án giải quyết trái vụ đã đưa ra.

Đối với Mai thép, tham gia vào phương án này trừ muốn mượn chuyện để thâm nhập vào hệ thống các sản nghiệp nhà nước, khuếch đại sức ảnh hưởng bản thân, còn là bởi xem trúng năng lực sản xuất của xưởng cơ khí trong việc rèn dập sản phẩm thép…

Trừ một ít thiết bị chuyên nghiệp tương đối tinh mật, yêu cầu khá cao thì toàn bộ dây chuyền có rất nhiều chi tiết hàm lượng kỹ thuật không hề cao, sử dụng lại cần cấu kiện máy móc rất lớn, giao cho xưởng cơ khí tổ chức sản xuất có thể tiết kiệm được một bộ phận chi phí.

Đương nhiên rồi, chẳng thương nhân nào không gian. Như Dương Hải Bằng chẳng hạn, thời gian này hắn chen ra được 400 ngàn tiền vốn, thu mua lại trái quyền từ các chủ nợ.

Bởi một số chủ nợ quá kẹt tiền, thông qua Triệu Ích Thành, hắn liên hệ với mấy chủ nợ nhỏ, đưa ra điều kiện giảm giá 60%, cũng tức là cầm ra 40 ngàn mà muốn mua lại số trái quyền tổng giá trị 600 ngàn.

Có điều điều kiện này khá hà khắc, cách xuân tiết đã chẳng còn mấy ngày nhưng các chủ nợ nhỏ kia vẫn không lỏng miệng.

Lúc sắp tối, Quách Toàn cầm tài liệu của công ty dịch vụ thị trấn sang tìm Thẩm Hoài ký, bị Thẩm Hoài giữ lại, cùng thảo luận vấn đề trái vụ của xưởng cơ khí luôn… Ở phương diện này Quách Toàn cũng là chuyên gia.

Nếu vấn đề trái vụ của xưởng cơ khí được giải quyết tốt, không chỉ khiến khốn cảnh kinh doanh được hoãn giải, đồng thời có thể khiến một số xí nghiệp nhỏ không bởi vấn đề tam giác nợ của xưởng mà sa vào vũng lầy tài chính.

Hoàn cảnh kinh tế của Đông Hoa đương thời không hấp dẫn mấy đối với các nhà đầu tư bên ngoài. Chính bởi như thế chính phủ địa phương càng dụng tâm gấp bội nâng đỡ xí nghiệp bản địa… Những xí nghiệp dân doanh vừa và nhỏ này nhìn qua quy mô không lớn, nhưng kinh doanh linh hoạt, chỉ cần giành được sự nâng đỡ nhất định, rất dễ dàng hình thành tập quần quy mô lớn, có thể sáng tạo thêm càng nhiều việc làm, đóng góp càng nhiều giá trị cho xã hội.

Trong khu công nghiệp cảng Mai Khê, Thẩm Hoài có ý định vạch ra một khu vực riêng cho các xí nghiệp vừa và nhỏ. Xây sẵn một nhóm nhà xưởng, cho các doanh nghiệp chưa có năng lực tự xây nhà xưởng thuê sử dụng.

Làm vậy một mặt là để khếch đại quy mô chỉnh thể khu công nghiệp, mặt khác có thể nâng đỡ xí nghiệp địa phương hiệu quả hơn… Thế nên Thẩm Hoài hy vọng lúc chính phủ Mai Khê ra mặt điều hòa giải quyết vấn đề trái vụ của những xí nghiệp này sẽ có thái độ càng chủ động, càng tích cực càng tốt.

Đến tối, Tôn Á Lâm gọi điện tới, hẹn Thẩm Hoài sang.

Tôn Á Lâm đã chính thức từ chức khỏi ngân hàng thương nghiệp, chuyên tâm lo lắng cho công ty bản thân, cũng là chiếc cầu nối để Mai thép thu hút được nhiều vốn hơn từ hải ngoại.

Giờ súng chim đổi thành pháo lớn, Tôn Á Lâm cần một hệ thống cơ cấu chuyên môn thuộc về tự mình nàng ở Mai Khê.

Trước đây nàng đã ủy thác Chu Lập nhờ tìm địa điểm thích hợp đặt văn phòng, lần này về Mai Khê cũng là bởi việc này mà bận rộn không thôi. Giờ gọi điện hẹn Thẩm Hoài sang là muốn hắn ra ý kiến tham mưu, bố trí văn phòng sao cho thích hợp.