Phong Hành Thiên Hạ

Quyển 2 - Chương 63: Lệnh bài tạo hội






  • Edit: Thiên 
  • Beta: Thiên  

“Xếp hạng có chưa?” Công Tử Không Vờ Ngầu đi tới đi lui trong phòng.

“Đừng vội, chúng ta không có vấn đề gì.” Thiên Khiếu Hàn nhàn nhã uống trà.

“Cũng đúng.” Công Tử Không Vờ Ngầu xấu hổ gãi đầu, “Không có khả năng có người nhanh hơn chúng ta phải không?”

“Thành tích ra rồi.” Ảnh Cô Nguyệt bình thản nói. “Xếp thứ nhất là chúng ta, chín mươi bảy điểm; ‘Cửa Hàng Bánh Mật’ thứ hai, chín mươi điểm; ‘Thánh Vực’ thứ ba, tám mươi lăm. Chấn Thiên Bang đứng thứ sáu, xem ra bị cản đường rất thảm.”

“Ta còn tưởng bọn họ chắc chắn không vào được tốp mười nữa kìa, chậc chậc, biết thế nghịch thêm một chút.” Dực Yêu tiếc nuối.

“Được rồi, thỏ ép quá cũng sẽ cắn người, huống chi bọn họ là một đám chó điên.” Thiên Khiếu Hàn tốt bụng khuyên.

“Ha ha, vậy chúng ta có thể đi nhận phần thưởng thần bí rồi chứ?” Công Tử Không Vờ Ngầu hưng phấn xoa tay.

“Nguyệt, ta có chuyện cần nói với ngươi.” Lưu Tinh Trư đột nhiên nói riêng.

“Sao?

“Khi ngươi chọn phần thưởng, đừng chọn điểm danh dự và lệnh bài thăng cấp, hãy chọn cái còn lại, lệnh bài tạo hội.”

Ảnh Cô Nguyệt kinh ngạc. Lệnh bài tạo hội không phải cũng tương tự lệnh bài tạo bang? Hay nó thuộc dạng xây dựng thành thị cỡ nhỏ? Thứ này tuy khó có nhưng Phong Hành Thiên Hạ đã thành lập bang, mà họ cũng không có ý định xây thành, dù sao thành viên còn ít, Nguyệt và Hàn sau khi trọng sinh cũng không muốn trói mình vào việc quản lý thành thị rối rắm. Như vậy nhìn qua, điểm danh dự và lệnh bài thăng cấp mới đáng giá hơn, danh dự cao bang hội có thể nhận thêm nhiều nhiệm vụ, lệnh bài thăng cấp có thể trực tiếp giúp Phong Hành Thiên Hạ tăng thêm một cấp, cũng có cơ hội nhận được nhiều nhiệm vụ hơn.

“Tin ta.” Giọng Lưu Tinh Trư vẫn bình tĩnh như trước.

“Được.” Ảnh Cô Nguyệt cười nhẹ, trao đổi với Hàn, Thiên Khiếu Hàn cũng gật đầu với Lưu Tinh Trư.

Lưu Tinh Trư sửng sốt. Vốn nghĩ bọn họ chắc chắn sẽ bắt mình nói nguyên do, không ngờ chỉ thế thôi.

Đây là sự tín nhiệm bạn bè mà mọi người vẫn nói? Hóa ra bọn họ đã xem mình là bạn bè. Không định giải thích, tâm Lưu Tinh Trư không hiểu sao thật vui vẻ và ấm áp, xấu xa nghĩ, cho bọn họ một kinh hỉ vậy.

“Đừng để người khác biết, cho bọn họ một kinh hỉ đi.” Lưu Tinh Trư cười thần bí.

Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn hiểu rõ, cười xấu xa. Nghe Lưu Tinh Trư nói vậy, bọn họ càng không hoài nghi “Lệnh bài tạo hội” kia là thứ tốt.

…………..

“… Ta nói nhiều quá rồi, xin mời đội trưởng ba thứ hạng đầu lên đài nhận phần thường, đội xếp thứ tư đến thứ mười phần thưởng sẽ tự động gửi vào kho bang hội.” Bô bô nói một tràng vô nghĩa, đại khái khoảng hai giờ sau, một đám đợi cho hoa nở rồi hoa tàn, cánh hoa cuối cùng lung lay sắp rụng, NPC nhìn qua như đang giữ chức minh chủ võ lâm hiện tại mới tiến vào chủ đề, mà chủ đề thì chỉ ngắn gọn một câu như vậy, người chơi phía dưới rất muốn giết hắn, nhưng người ta là minh chủ võ lâm đó, nếu PK chẳng khác gì tự sát T^T, NPC Mộng Hồi rất khủng!

Người lên đài nhận thưởng là Thiên Khiếu Hàn, Nguyệt không xuất hiện, nguyên nhân rất đơn giản, vì người đến rất nhiều, Hàn tâm tính gà mái không muốn đưa tới thêm mấy tình địch.

Ngươi hỏi Nguyệt chịu à? Hô hô, nguyên văn lời Nguyệt, “Cũng chỉ mỗi ta chịu được hắn.”

Đội trưởng “Cửa Hàng Bánh Mật” tên Bánh Mật Phúc Hắc, tên này nhại theo tên cửa hàng người ta lấy đặt cho bang mình, nhóm nguyên lão dựng bang trong tên đều có chữ “Bánh Mật”, ví dụ như “Bánh Mật Thuần Khiết”, “Bánh Mật Tà Ác”, “Bánh Mật Vờ Tốt”, “Bánh Mật Hắc Ám”, “Bánh Mật Âm Hiểm”, “Bánh Mật Phong Lưu”…, chỉ có một thành viên cấp cao tên hơi kỳ, “Ta Không Phải Bánh Mật” ——

Lại nói tiếp, Bánh Mật Phúc Hắc trước kia từng gặp Nguyệt Ảnh Mê Mộng vài lần, giờ không thấy Nguyệt Ảnh đến, tiến đến kề vai Thiên Khiếu Hàn: “Này anh bạn, Nguyệt mỹ nhân chạy đâu rồi?”

Thiên Khiếu Hàn vừa nghe thấy liền xanh mặt, Nguyệt mà gã cũng dám trêu ghẹo?

“Ta nói này, có phải ngươi rất thân với Nguyệt không?” Bánh Mật Phúc Hắc cười bỉ ổi.

“Ồ? Thì sao?” Thiên Khiếu Hàn lạnh như băng nói.

“Có thể giúp ta chút không,” Bánh Mật Phúc Hắc nháy mắt, “Nói ta nghe y thích gì đi, tốt nhất trước mặt y nói tốt giúp ta vài câu.”

Mặt Thiên Khiếu Hàn từ xanh biến thành đen.

“Nhớ lúc trước có một Truy Nhật, ta không có cơ hội, hô hô, hiện tại ta đã có thể lợi dụng thành không phòng trống, ôm mỹ nhân vào lòng, a ha ha ha!” Bánh Mật Phúc Hắc bày ra bộ dáng ‘phải thế thôi’, cười càn rỡ.

“Hiện! Tại! Ngươi! Cũng! Không! Có! Cơ! Hội!” Thiên Khiếu Hàn “bốp” một cái đánh bay bàn tay Bánh Mật Phúc Hắc đang để trên vai mình, “Nguyệt là của ta, ngươi đừng mơ!”

“Ơ?” Bánh Mật Phúc Hắc nhìn khuôn mặt thối của Thiên Khiếu Hàn, thấy hắn đi theo NPC, vội đuổi tới, “Đừng vậy chứ! Dù là tình địch cũng phải cạnh tranh công bằng!”

“…” Thiên Khiếu Hàn thật muốn quay đầu cho gã một kiếm, ngu ngốc! Ai muốn cạnh tranh công bằng với ngươi!

Mỗi người vào một phòng riêng nhận thưởng, ba hạng đầu có được lựa chọn phần thưởng, vật phẩm được chọn mới công bố ra ngoài, vật phẩm không được chọn sẽ được giữ bí mật. Làm thế cũng tốt, dù người phụ trách chọn trúng phần thưởng không phải tốt nhất cũng sẽ không có người biết, như vậy có thể giảm bớt mức độ hối hận ——

“Ngươi là Thiên Khiếu Hàn?” Mộng Dịch Di tay phải chống đầu, hứng thú nhìn hắn.

“Đúng vậy.” Mí mắt Thiên Khiếu Hàn nhướng lên, gì đây.

“Hồng Liên đặc biệt đến tìm ngươi?” Mộng Dịch Di đứng lên, đi quanh hắn hai vòng, cẩn thận đánh giá, “Chà chà, tuy kém xa ta, nhưng so đám người chơi cũng không tệ.”

“…” Đồ khổng tước đực siêu cấp tự kỷ, Thiên Khiếu Hàn oán thầm.

“Hô hô, tiểu tử, ta thấy ngươi thuận mắt, bái ta làm sư đi, thế nào?” Mộng Dịch Di tự đắc gật đầu, “Chiến Thần một đời ta vẫn chưa có đồ đệ.”

“Lôi Đình tướng quân Mộng Dịch Di?” Cái tên luyến muội cuồng? Thiên Khiếu Hàn kinh ngạc hỏi, nhưng lập tức bình thường lại, nghe nói đại hội võ lâm lần này Liệt Diễm tướng quân và Lôi Đình tướng quân cùng tới, vậy người trao giải quán quân đấu đội là Lôi Đình tướng quân cũng không có gì kỳ quái.

“Đúng vậy đúng vậy, thế nào?” Mộng Dịch Di ngồi về vị trí, lại dùng tay chống đầu.

“Ta đã có sư phụ, không muốn phải bội sư môn.” Không chút suy nghĩ lập tức từ chối, chưa nói tới việc hắn rất hài lòng với chức nghiệp Kiếm Tiên này, ngoại trừ tên chiêu thức ra, chỉ nghĩ tới chuyện bọn họ phải giúp Hồng Liên đã khiến hắn không muốn có bất kỳ quan hệ gì với Mộng Dịch Di.

“Dù gì ta cũng là Dịch thân vương đấy, ngươi có phản bội sư môn cũng sẽ không có hậu quả gì.” Trong lời Mộng Dịch Di không có ý muốn níu kéo.

“Đây là vấn đề nhân cách.” Thiên Khiếu Hàn cười nói.

May mà những lời này không bị người trong Phong Hành Thiên Hạ nghe thấy, nếu không sẽ đồng loạt nôn mửa.

“Thế à, vậy thôi.” Mộng Dịch Di duỗi lưng, chỉ hai cái hộp trên bàn, “Một cái là điểm danh dự và lệnh bài thăng cấp, còn lại là lệnh bài tạo hội, chọn một đi.”

Thiên Khiếu Hàn không chút do dự chọn lệnh bài tạo hội.

Trong mắt Mộng Dịch Di lóe lên quang mang nghiền ngẫm, cười cười: “Ngươi rất chắc chắn, có biết lệnh bài tạo hội là gì không?”

Thiên Khiếu Hàn sửng sốt, không phải dùng thành lập bang hội à?

“Không biết à, không biết mới đúng.” Mộng Dịch Di không đợi Thiên Khiếu Hàn trả lời liền lầm bầm, “Vật này mới xuất hiện lần đầu.”

“Bỏ đi, ngươi đã chọn rồi, vậy ta chúc mừng ngươi. Lệnh bài tạo hội muốn dùng liền không?” Mộng Dịch Di hỏi.

“Ta thương lượng với bọn họ một chút.” Thiên Khiếu Hàn lập tức thông báo trong kênh đội.

“Dùng đi.” Lưu Tinh Trư đắc ý nói. Nàng không đoán sai, quả nhiên là lệnh bài tạo hội.

“Theo lời Tiểu Trư đi.” Nếu Tiểu Trư đã biết đây là gì, vậy cũng biết nó dùng làm gì. Ảnh Cô Nguyệt trả lời.

“Kệ nó, thứ dùng để dùng thì cứ dùng đi, không lẽ bắt mua nữa?” Công Tử Không Vờ Ngầu luôn suy nghĩ đơn giản, vậy tại sao thứ không dễ có được này lại không mang bán?

“Lôi Đình tướng quân đã nói là vật xuất hiện lần đầu, ta thấy có thể là ra được thứ quý hiếm.” Nhược Thủy U Lam suy tính chu đáo.

Ý kiến những người khác đại khái cũng vậy. Thiên Khiếu Hàn tắt kênh đội: “Dùng đi.”

“Ngươi chắc không? Sau khi dùng các ngươi sẽ không thể như bang hội bình thường thăng cấp xây thành nha.” Mộng Dịch Di cười nhắc nhở.

Không thể như bang hội bình thường? Thật thú vị. Những lời này ngược lại khiến Thiên Khiếu Hàn quyết tâm hơn.

“Không sao, dùng đi.”

“Được.” Mộng Dịch Di tán thưởng gật đầu, sau đó hệ thống thông báo.

“Đội xếp hạng nhất chọn lệnh bài tạo hội!”

Người trên bên ngoài xôn xao, không biết Phong Hành Thiên Hạ đã tạo bang còn muốn lệnh bài tạo hội làm gì. Song vẫn có ít người chơi đang chuẩn bị dựng bang hưng phấn, đã định liên lạc mua lệnh bài từ Phong Hành.

“Phong Hành Thiên Hạ đã sử dụng lệnh bài tạo hội, nghiệp đoàn đánh thuê đầu tiên ở Mộng Hồi Cổ Triều được thành lập!”

Lúc này càng huyên náo hơn. Nghiệp đoàn đánh thuê? Trước kia trong trò chơi bối cảnh Tây Âu có thấy qua, nhưng Mộng Hồi chưa từng xuất hiện, nghiệp đoàn đánh thuê này để làm gì? Nhất thời có nhiều luồng suy đoán.

Người trong Phong Hành Thiên Hạ cũng sôi trào. Tên trong bảng bang hội của bọn họ đã đổi thành “Nghiệp đoàn đánh thuê Phong Hành Thiên Hạ”, cấp bậc là “Nghiệp đoàn đánh thuê cấp E”.

“Lệnh bài tạo hội không tặng danh dự, chỉ tặng điểm kinh nghiệm đánh thuê đủ cho các ngươi thăng lên cấp D. Về sau mỗi lần các ngươi được điểm kinh nghiệm sẽ tự động phục chế 1% thành kinh nghiệm cho nghiệp đoàn, phục chế tức điểm kinh nghiệm sẽ không mất khi chết. Làm nhiệm vụ đánh thuê cũng có thể tăng điểm kinh nghiệm đánh thuê.” Mộng Dịch Di giải thích, hệ thống lập tức thông báo, Phong Hành Thiên Hạ thăng lên nghiệp đoàn đánh thuê cấp D, chẳng qua lần này chỉ người trong Phong Hành Thiên Hạ mới nghe thấy.

“Nghiệp đoàn đánh thuê có thể làm nhiệm vụ gì?” Đã không giống bang hội bình thường, vậy nhiệm vụ bang bình thường, như đào khoáng vân vân hẳn không thể làm được.

“Từ người chơi, NPC như các ngươi gọi, hoặc quái vật muốn thuê các ngươi sẽ gửi tin đến, vì hiện tại trong Mộng Hồi chỉ có một nghiệp đoàn đánh thuê các ngươi nên nhiệm vụ hẳn sẽ rất nhiều, ngươi thấy thích nhiệm vụ nào thì nhận thôi. Mà tiểu tử ngươi thật tốt số, vốn lệnh bài tạo hội này chỉ là vật phẩm dùng thử, việc thành lập nghiệp đoàn đánh thuê phải đợi tiến độ Mộng Hồi đạt C, giờ chỉ mới E. Nhưng bang hội các ngươi đã đủ tiêu chuẩn rồi, cho các ngươi cũng không sao.” Mộng Dịch Di cười nói, “Về sau triều đình chắc cũng sẽ giao nhiệm vụ cho các ngươi, đến lúc đó nhớ giảm giá cho chúng ta.”

“Việc đó chắc chắn không thành vấn đề.” Cả Thiên Khiếu Hàn cũng có chút kích động, thế này nghĩa là gì? Nghĩa là bọn họ có thể giúp người chơi đánh quái, giúp người chơi đánh người chơi, giúp NPC đánh người chơi, giúp NPC đánh NPC, giúp quái đánh người chơi, giúp quái đánh quái, không giới hạn trong hình thức truyền thống, đây mới là thật sự là sáp nhập vào thế giới Mộng Hồi!

Ý kiến của Lưu Tinh Trư quả chính xác, không lẽ Chủ Thần trước đó đã tiết lộ với nàng? Rất có khả năng.

Thản nhiên trở về, trong Phong Hành Thiên Hả quá nhiên ồn ào náo động.

“Hô hô, nghiệp đoàn đánh thuê, thật tốt, đây mới là Phong Hành chân chính!” Công Tử Không Vờ Ngầu cao hứng hét lớn.

“Đúng vậy.” Ta Rất Ngây Thơ mắt lóe hưng phấn.

“Vận khí các ngươi thật tốt.” Kiêu Tử Minh cảm thán.

“Phải nói là chúng ta,” Tử Huyễn Nguyệt sửa, “Chẳn lẽ ngươi muốn rời bang?”

“Ta không nghĩ tới đó.” Kiêu Tử Minh liếc nhìn Nhược Thủy U Lam, cười ôn nhu.

“Được rồi, các ngươi cao hứng cũng đã cao hứng, nên giúp ta rồi chứ?” Một giọng nữ thanh lệ vang lên.

“Hồng Liên?” Ngừng ôn ào, Thiên Khiếu Hàn nghênh đón.

“Ta đã chọn được chỗ.” Viêm Hồng Liên nghiêm túc nói, “Hai người các ngươi là được, nhiều người ngược lại không tiện.”

“Biết rồi.” Ảnh Cô Nguyệt phân phó Yêu Hồ Chín Đuôi mấy câu, “Hàn, chúng ta đi thôi.”