"Boss, tài liệu hôm trước ngài kêu tôi điều tra về Nam Triệu Đình đã có rồi đây!"- Tôn Minh mang vào văn phòng cho Phong Hàn Thần một tập hồ sơ.
Phong Hàn Thần đang đau đầu vì một loạt những sự việc gần đây. Anh cầm lấy tập hồ sơ mở ra xem, đầu mày cũng theo từng thông tin mà nhăn lại.
Tại một nơi tối tăm ẩm thấp, Cố Hạ Mẫn tay chân bị cột chặt, mắt cũng bị bịt bằng một dải băng màu đen. Chính cô cũng không biết thời gian đã qua bao lâu.
Nhớ lại hôm đó cô ở bên bờ sông đột nhiên bị một đám người chụp thuốc mê. Lúc đầu cô cũng phản kháng quyết liệt, chỉ là thuốc mê ngấm quá nhanh khiến cô bất tỉnh. Sau khi cô tỉnh dậy thì bản thân đã trong tình trạng như hiện giờ.
Đột nhiên từ phía cánh cửa mục nát truyền đến thanh âm như có ai đó mở ra. Tiếng dày da nện xuống sàn nhà chậm rãi đi đến chỗ của Cố Hạ Mẫn bị chói.
Một người đàn ông ngồi xuống cái ghế đối diện cô. Ông ta không nói cũng chẳng có hành động gì, chỉ là ngồi ở đó quan sát cô.
Cố Hạ Mẫn cuối cùng nhịn không được cất giọng hỏi: "Vì sao các người bắt tôi?"
"...." ông ta cũng không vội trả lời.
"Các người muốn gì?"- Cố Hạ Mẫn cũng rất kiên nhẫn hỏi tiếp.
Ông ta lần này khó nhịn liền nhếch lên một nụ cười đầy hứng thú. Một đứa con gái mà ở trong loại hoàn cảnh thế này không có lấy một chút run sợ. Thú vị!
"Nếu một người cô yêu thương nhất bị kẻ khác phản bội cô sẽ làm thế nào?"- đột nhiên người đàn ông đó hỏi Cố Hạ Mẫn.
Cố Hạ Mẫn nhíu mày khó hiểu, nghĩ một lát cô liền nói: "Vì sao tôi phải trả lời câu hỏi này của ông?"
"Cô không trả lời cũng được, phải để ba cô trả lời mới thích hợp nhỉ."- ông ta cười nhạt.
"Ông có ý gì?"- Cố Hạ Mẫn nghe ông ta nhắc về ba mình liền hỏi.
"Màn kịch lớn còn chưa có bắt đầu! Cho tới lúc đó phải phiền cô ở lại chỗ này rồi!"- Ông ta cười lớn rồi bỏ đi.
Cô Hạ Mẫn cũng không hỏi nữa, cô đang chìm trong suy nghĩ của chính
mình. Ông ta bắt cô để đối phó cha cô? Rốt cuộc ông ta muốn cái gì chứ? Nhất định phải tìm cách liên lạc với Phong Hàn Thần hay anh hai. Không thể để kế hoạch của ông ta được thực hiện dù nó có là gì!
Tại văn phòng của Cố Hạ Nghiệp, Phong Hàn Thần ngồi trên sofa đưa ra một tập tài liệu: "Cậu xem cái này đi!"
"Cái này?"- Cố Hạ Nghiệp nhíu mày khó hiểu nhưng vẫn cầm lên xem.
Đó là thông tin Phong Hàn Thần điều tra được về Nam Triệu Đình. Em gái của ông ta qua đời một năm sau khi Cố Trường Trung kết hôn. Thời gian sau đó ông ta rất ít khi xuất hiện. Mọi hoạt động giao dịch của tập đoàn Nam thị đều làm theo chỉ thị từ xa của ông ta.
Nói là chủ tịch tập đoàn lớn nhưng thực chất ông ta là lão đại một tổ chức khét tiếng trong hắc đạo. Nghe nói tổ chức này là tự ông ta thành lập nhưng chỉ sau một năm đã là cái tên khiến thế giới ngầm phải dè chừng.
Gần đây tổ chức của ông ta đột nhiên có một số hành động khác lạ. Bọn chúng không tập trung chế tạo vũ khí, mở rộng địa bàn hay đối đầu với những kẻ có âm mưu lật đổ chúng nữa. Một đám người được cử đi theo dõi và thâu tóm toàn bộ hành tung của người trên kẻ dưới trong Cố gia trong một thời gian dài.
Thực ra Cố Hạ Nghiệp có biết một số chuyện của trước kia. Cũng sớm đã dè chừng Nam Triệu Đình. Hôm trước nói chuyện riêng với Phong Hàn Thần chính là nhờ anh phải chú ý đến Cố Hạ Mẫn nhiều hơn. Thật không ngờ là chưa kịp phòng bị ông ta đã ra tay trước.
"Có lẽ đúng như cậu dự liệu! Ông ta lần này muốn chơi một ván quyết định rồi!"- Phong Hàn Thần cầm lấy tách cafe trên bàn nhấp một ngụm rồi từ tốn nói.
"Theo ý cậu... chẳng lẽ Mẫn nhi thật sự đang trong tay ông ta?"- Cố Hạ Nghiệp nhìn Phong Hàn Thần.
Phong Hàn Thần khẽ gật đầu sau đó từ tốn nói tiếp: " 90%! Ông ta bắt người nhưng không vội liên lạc, ít nhất có thể cho rằng cô ấy chưa có gì nguy hiểm. Nhưng vẫn phải nhanh chóng tìm cho ra cô ấy."
"Mấy ngày này tôi đã cho người tra toàn bộ hệ thống camera trong thành phố. Chỉ có thể biết hôm ấy Mẫn nhi lái xe hướng ra ngoại thành nhưng không hề quay lại. Xe của con bé được tìm thấy ở công viên gần một dòng sông. Đó là toàn bộ những thông tin hiện tại chúng ta có được."- Cố Hạ Nghiệp thở dài.
"Không phải tất cả! Tôi vừa biết chuyện này còn có một kẻ khác nhúng tay vào. Tôi sẽ giải quyết phần này."- Phong Hàn Thần đặt tách cafe xuống rồi đứng dậy rời đi.
Phong Hàn Thần vừa đi vào thang máy vừa bấm điện thoại rồi đặt lên tai: "Tôn Minh, làm đi!"