Phong Du Lạc One Piece

Chương 66: Mục tiêu tiếp theo, alabasta!!




Mệnh lệnh vừa ra, đội xây dựng lập tức được điều động thi công, ngọn hải đăng cũng không cần làm quá lớn cho nên nguyên vật liệu cũng tiết kiệm được kha khá, số lượng vật liệu mà hôm trước Hina cho người chuyển đến sau khi tính toán công trình hải đăng thì vẫn còn dư lại một ít. Thời điểm khan hiếm, làm gì cũng phải tiết kiệm, với lại Phong đã quen tận dụng tất cả những gì mình có cho nên đã hạ lệnh cấm tiệt chuyện phung phí, ai vi phạm đều bị trừng trị như nhau.

Đối với vị thủ lĩnh, thuyền trưởng tàn khốc bất cập nhân tình này, mọi người trong hội đều tràn ngập kính sợ cùng tôn sùng, lời hắn nói chính là thánh chỉ, hoặc là răm rắp nghe theo thì có thưởng hoặc là phớt lờ để rồi nhận lại kết cục bi thảm, chả có tên điên nào lại đi chọn cách làm hắn tức giận cả, đâu ai muốn chết sớm...

Chuyện ở Amazon Lily đã xong, giờ chỉ cần chờ bọn người Hancock, Layla thiết kế vành đai ngăn cách khu vực để dễ xác định vị trí nữa là xong. Phong tự nhiên không thể nán lại lâu hơn, hắn quyết định xuất phát đến Alabasta, nơi đó có một thứ mà hắn bắt buộc phải đến xem xét.

Xuất phát cùng Phong có Death, Surudoi và Shinai, ngoài ra Phong còn trực tiếp sử dụng chiến hạm tới Alabasta với thân phận Đô đốc hải quân.

...

Alabasta, một vương quốc trù phú, hưng vượng bậc nhất đại hải trình đột nhiên bị hạn hán cách đây mấy năm, từ một quốc gia giàu có thoáng chốc biến thành nghèo nàn, không một thương nhân hay một tay buôn lậu nào để ý tới vùng đất này nữa.

Tuy nhiên tất cả chỉ là như vậy cho tới khi Crocodile, một trong Thất Vũ Hải chân chính hiện diện ở nơi này.

Thành phố cảng Nanohana, tại quán trà ven đường...

- Thuyền trưởng, ngài nói ở cái nơi khỉ ho cò gáy XIT6vvg toàn cát là cát thế này thì có gì cho chúng ta tìm kiếm chứ??

Người nói được giọng điệu vừa rồi cũng chỉ có Surudoi, Shinai là người ít nói tự nhiên sẽ không tùy tiện mở miệng, Death thì lại càng không, lời Phong nói luôn là chân lý trong lòng gã, Phong nói ở đây có đồ vật trọng yếu thì chắc chắn sẽ có.

Đối với câu hỏi của Surudoi, Phong không trả lời mà chỉ khẽ lắc đầu nhấp một ngụm trà mát lạnh, lý do Phong dẫn Surudoi theo chính là để cu cậu học thêm nhiều kinh nghiệm, cho nên sẽ không vì mấy câu hỏi thừa thải của Surudoi mà nổi giận mắng chửi hắn.

- Làm chuyện gì cũng phải bình tĩnh, không nên nóng vội, chỉ có bình tĩnh mới xử lý được vấn đề ổn thỏa nhất. Chẳng lẽ cậu nghĩ tôi hết việc để làm đi tới nơi này chỉ để chơi à, cậu cũng đã nói rồi đấy, nơi khỉ ho cò gáy nhàm chán như vậy, vừa không có rượu, vừa không có những cô gái xinh đẹp, tôi có ấm đầu mới vô duyên vô cớ tốn mấy ngày tới đây.

Lời Phong vừa nói, Death và Shinai nhịn không được nhếch miệng cười cười, vị thủ lĩnh hùng mạnh của họ cũng biết đùa đấy chứ. Nhìn nụ cười hiếm có trên mặt Shinai, Surudoi cứ ngỡ bọn họ đang cười mình, khuôn mặt bất giác đỏ bừng trong lòng thầm mắng "sao mình có thể hỏi một câu ngu xuẩn như vậy được nhỉ??"

Tính ra Phong và ba người Death, Shinai, Surudoi đã tới Alabasta được nửa ngày, bọn họ bị kẹt lại ở đảo Drum hai ngày liền mới tìm được kim nam châm vĩnh cửu để đi đến Alabasta.

Tại vương quốc Sakura, Phong vô tình nhìn thấy một tiểu nhân vật đáng yêu trong băng hải tặc Mũ Rơm, vốn có ý định chào hỏi một phen, nhưng nghĩ lại bên cạnh mang theo tên nào cũng băng lạnh hơn cả núi tuyết, chưa kịp tới gần thì Chopper đã bị dọa sợ bỏ chạy mất dép, vì vậy chỉ đành cười khổ đợi cơ hội khác vậy.

Ngồi nhâm nhi tách trà giá 300$, Phong khẽ liếc mắt nhìn về một hướng, bất chợt đôi đồng tử khẽ phóng đại lên một chút, một tia kinh ngạc xẹt qua trong khoảnh khắc.

- Buồn ngủ gặp chiếu manh, thú vị rồi đây!

Lầm bầm một câu khó hiểu, Phong quay đầu mỉm cười nhìn Surudoi.

- Nhóc!! Có cơ hội cho cậu lập công đấy.

- Thật ạ??

Surudoi lập tức quên hết buồn bực khi nãy, vẻ mặt hưng phấn chờ đợi nhiệm vụ từ Phong, không để Surudoi thất vọng, Phong bí mật dùng ngón cái chỉ về một hướng bên tay phải.

- 100m, hai cặp nam nữ đang ngồi bên kia, đem bọn họ về đây, nhớ đừng gây thương tổn.

- Rõ!!

Surudoi cười khì khì đứng dậy chậm rãi từ tốn đi về phía căn nhà đối diện, ở đó có bốn người, hai nam hai nữ đang ngồi nói chuyện với nhau.

- Miss Wednesday! Cô xác định kế hoạch ổn chứ, con cá voi đó không phải đơn giản nói giết là giết được đâu??

Một gã đàn ông to con có mái tóc cuộn lên như chả giò lo lắng dò hỏi cô gái đối diện, đó là một thiếu nữ thanh xuân động lòng người, mái tóc lam nhạt dài mượt cột đuôi cá, khuôn mặt còn một chút non nớt chứng tỏ niên kỷ của nàng còn khá nhỏ, tầm 15 16 tuổi.

Nàng tự tin vỗ vỗ vào khẩu rocket trên tay.

- Ông yên tâm đi, tôi và Mr. 9 dư sức hạ gục nó, nếu làm được thì lương thực trong vài tháng của dân làng sẽ không gặp vấn đề nữa.

- Đúng vậy!! Ông không nên xem thường sức mạnh của tổ đội bọn tôi chứ, Mr. 8!!

Một gã thanh niên trên mặt vẽ hai số 9 trông cực kỳ quái dị tiếp lời cô gái.

- Rất tiếc, trước khi các vị bắt cá voi cá viểng gì đấy thì nên theo tôi một chuyến.

Bất thình lình, một giọng nói vang lên từ bên cạnh cắt đứt cuộc hội thoại của bốn người, bọn họ bị kinh động giật mình quay đầu nhìn vị khách không mời mà tới.

- Hải quân??

Trước mặt họ là một thanh niên mặc đồng phục hải quân, trên vai khoác áo choàng xem ra thân phận chắc không nhỏ, trước ngực gã còn ôm một thanh trường kiếm dài 1m3.

- Xin hỏi ngài đây là sao?? Bọn tôi hình như không có phạm tội thì phải??

Miss Wednesday xinh đẹp nheo mắt có chút bối rối nhìn Surudoi, ba người còn lại cầm lấy vũ khí đứng dậy, ở Alabasta không phải không có hải quân lui tới nhưng hai bên không có can hệ gì với nhau cho nên rất ít khi tiếp xúc. Surudoi tới đòi bắt bọn họ đi, vì vậy nhất định phải có một cái lý do chính đáng nào đó.

Surudoi khẽ cười gật đầu, tay hắn rung nhẹ, chiếc bàn lập tức bị một thứ lực lượng vô hình chẻ ra làm đôi trong ánh mắt kinh hãi của bốn người. Không một ai thấy rõ tốc độ ra đòn của Surudoi cả, chỉ kịp nhìn một bóng mờ lóe lên sau đó chiếc bàn đã bị chia hai rồi.

- Các người không phạm tội nhưng Đô đốc của chúng tôi muốn gặp các người một lát, tốt nhất là đừng nên hỏi nhiều, cứ việc đi theo tôi là được rồi, an toàn của các người sẽ được đảm bảo tuyệt đối.

Đô đốc??? Là một vương quốc từng hưng thịnh nhất nhì Đại Hải Trình, người dân ở đây không thể không biết Đô đốc hải quân là ai. Bốn người đưa mắt nhìn nhau, vì chuyện gì lại có một vị cường nhân như vậy đến tận nơi này??

Biết không thể kháng cự, Mr. 8 có vẻ như là người có quyền lực cao nhất đứng ra gật đầu đồng ý, đồng thời hướng đồng bọn nháy mắt tỏ ý "đừng manh động".

- Chúng tôi sẽ theo ngài!! Nhưng tốt nhất là Đô đốc đại nhân nên cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý, chúng tôi là người dân lương thiện có điều không phải loại dễ dàng bắt nạt đâu.

- Hy vọng lát nữa gặp ngài ấy, các người còn có thể cứng miệng nói ra được lời này, đương nhiên với thân phận của ngài sẽ không làm gì các người đâu.

Để lại một nụ cười khinh khỉnh, Surudoi xoay người dẫn đường đi trước.