Phong Du Lạc One Piece

Chương 62: Sáng tỏ




Trong lúc sinh tử quan đầu, Phong đẩy năng lực trái ác quỷ lên tới cực hạn, dùng tốc độ gấp 10 lần bình thường để tránh thoát viên đạn chí mạng, tuy nhiên chỉ tránh được cái chết còn thương tích vẫn phải có.

Viên đạn kéo theo một mảng da thịt bên hông Phong đâm sầm xuống đất, khoan thủng một lỗ to đùng sâu không thấy đáy. Cái áo khoác da màu nâu cũng rách te tua như khất cái, lộ ra thân hình lực lưỡng bị máu tươi nhuộm đỏ.

Phong từ dưới đất đứng thẳng người lên, hắn quyết định nghiêm túc chơi thật với Death, ánh mắt xanh thẳm phát ra quang mang nguy hiểm bức người.

Cảm nhận khí tức trên người Phong đột ngột thay đổi, Death một kích không thành vừa rơi xuống nóc nhà liền xoay người chạy nhanh, đổi vị trí khác.

Nhưng...

Rầm!!!

Nóc nhà dưới chân Death đột nhiên vỡ ra tung tóe, ở bên dưới một thân ảnh cao lớn nửa thân trên gần như để trần phóng vọt lên đứng chặn ngay trước mặt Death.

- Mày chết được rồi!!

Giọng nói âm lãnh kèm theo sát khí dày đặt bức Death lùi về phía sau nửa bước, không dám do dự hắn quay nòng súng nã một phát sau đó xoay đầu điên cuồng bỏ chạy.

- Muốn chạy???

Phong cười lạnh cách không vung nắm đấm toàn lực, hiệu ứng tăng tốc x10 biến quyền phong thành thực chất, lực lượng như lôi đình oanh tạc đánh thẳng vào lưng Death. Có trái ác quỷ phụ trợ Phong không cần phải dùng Tứ Đoạn cũng có thể tấn công tầm xa.

Oành!!!

Death phun máu tươi như vòi phun nước, thân hình chệch khỏi mái nhà rơi huỵch xuống đất, hắn vậy mà vẫn đứng dậy chạy vào con hẻm tìm chỗ ẩn nấp.

- Mẹ kiếp!! Tên này thật biến thái!!

Mắng khẽ một câu, Death lấy tay quệt mồ hôi chảy vào mắt, cố gắng giữ vững bình tĩnh, bỗng dưng trong lòng báo động, sắc mặt Death đại biến bất chấp thương thế đâm sầm vào căn nhà ngay bên cạnh, đụng đổ bức tường rồi cắm đầu chạy vào trong.

Vị trí Death vừa đứng bị một quyền phong kinh người phá cho nát bấy, mặt đất nứt toác cực kỳ ghê người. Phong đánh hụt hừ mũi chạy tới một con hẻm khác đón đầu Death.

Băng qua căn nhà, Death thở hồng hộc tóm lấy cốc nước để trên bàn tu lấy tu để, hoàn toàn coi chủ nhà là không khí, bọn họ cứ vậy ôm nhau trốn trong góc trợn mắt nhìn Death tiến vào rồi rời đi như một cơn gió.

- Ông xã...nhà...nhà của chúng ta!!

- Im miệng!! Cuối tháng tôi sẽ cho bà tiền sửa nhà, giờ trật tự đừng nói gì nữa, chẳng may người nọ chưa đi nghe thấy lời của bà, vô ý vô cớ trút giận lên đầu chúng ta thì toi.

Người đàn ông trung niên chủ nhà đưa tay bịt miệng vợ, ra hiệu im lặng không được nói gì thêm, một nhà ba người ôm nhau hoảng sợ nhìn ra ngoài cửa sổ.

- Chết tiệt!! Hyper Cannon ngốn nhiều sức lực của ta quá, cứ như thế nào không sớm thì muộn cũng bị hắn giết...

Hai mắt Death mờ dần, sức lực sử dụng một đòn vừa rồi là quá lớn, nếu không có thời gian nghỉ ngơi thì khó mà hồi phục kịp. Ý niệm trong đầu Death điên cuồng xoay chuyển, bỗng nhiên cặp mắt trong suốt sáng lên.

- Có rồi!!

Từ bên hông Death rút ra một con dao ngắn, sống dao có viền răng cưa được đính đá quý sắc bén, đây là một con dao chuyên dụng dùng để xử lý những tên có Haki mạnh mẽ, bất quá thân dao quá ngắn, nếu không đâm trúng đầu hoặc tim thì chắc chắn sẽ rất khó chết.

Nhanh nhẹn tháo bớt linh kiện trên súng biến nó trở về một khẩu súng dài ban đầu, Death gác súng trên vai, tay nắm chặt dao biến mất vào trong con hẻm tối.

Năm phút sau hắn đứng giữa đường cái vẻ mặt quyết tử chờ đợi Phong, bất thình lình đằng sau lưng Death vang lên giọng nói quen thuộc.

- Mày chuẩn bị chết rồi sao??

- Chuyện đó vẫn còn quá sớm để quyết định thì phải.

Death xoay người cười khẩy, tay cầm dao bước chậm về phía Phong, tốc độ đôi chân càng ngày càng tăng, đến cuối cùng hắn như một con báo săn mồi lao tới, dao trên tay vừa lật đâm vào cổ họng Phong.

- Mày tính dùng món đồ chơi này giết tao sao?? Vô dụng thôi!!

Cười nhạt một tiếng, Phong chuẩn xác tóm lấy cổ tay cầm dao của Death, chân phải bên dưới đá mạnh chân trụ của hắn.

Death tự nhiên không tỏ ra yếu thế, bàn tay nắm dao buông ra, con dao rơi xuống bị tay còn lại chụp được, một đường tiếp tục đâm vào người Phong. Chiêu thức vây ngụy cứu triệu này của Death xem như khá tốt, Phong nhíu mày dừng động tác đồng thời đạp mạnh xuống đất bay người lui sau.

Chỉ chờ có vậy, Death ném con dao đi, hai tay nhanh nhẹn rút súng dài sau lưng nhắm thẳng ngực Phong nả một phát kinh động trời đất.

- Demon!!!

Một luồng linh khí phóng xuất khỏi người Death chớp mắt bao phủ viên đạn vào trong, xung quanh nó bỗng chốc hiện lên thân ảnh một con quỷ nhe hàm răng cười dữ tợn với Phong.

Da lông khắp người Phong thi nhau dựng đứng, một luồng khí lạnh chạy dọc xương sống báo hiệu nguy hiểm cực độ.

- Thằng nhóc chơi được lắm!!!

Phong cố gắng hết mức có thể cũng chỉ nhích người qua được một chút, viên đạn bạo ngược xuyên thủng cơ thể hắn để lại một cái lỗ cỡ ngón tay cái bên ngực phải.

Thân hình lảo đảo như muốn ngã xuống bất cứ lúc nào, Phong che tay lên miệng ho khan, máu tươi theo đó không ngừng tràn ra. Ánh mắt hằn lên vô số tia máu, đau đớn khiến hắn sắp không giữ nổi bình tĩnh nữa rồi.

Bên kia, Death bắn xong một phát sắc mặt cũng không khá hơn Phong là bao, lực lượng thoát đi theo viên đạn xém chút hút khô hắn. May mắn vẫn còn tốt hơn Phong nhiều lắm.

- Mày xem!! Tao mới là người chiến thắng!! Mày thua rồi!!!

Nở một nụ cười khó coi hơn cả khóc, Death chĩa súng vào đầu Phong nói với giọng điệu chiến thắng, tuy nhiên tất cả chỉ là để đe dọa thôi, hắn có còn sức để bắn thêm một viên nào nữa không mới là chuyện quan trọng.

- Thật không...ộc...ai bảo tao thua đấy??

Ói ra một ngụm máu đặc sệt, Phong nhếch mép đứng thẳng người dậy, đôi đồng tử hằn tơ máu trở nên lăng lệ hơn bao giờ hết, muốn hạ Phong chỉ với nhiêu đó thôi sao?? Vậy thì quá xem thường hắn rồi, thời điểm còn là thiếu niên sức chịu đựng của Phong đã phải dùng từ biến thái để hình dung, càng đừng nói là bây giờ, quả thực không khác gì quái vật.

Hai ngón tay nhanh nhẹn điểm vài cái lên ngực, vết thương dần dần ngừng chảy máu, khoảng chừng năm giây Phong ngừng hành động khó hiểu này lại ngẩng đầu lên nhìn Death như ngọn đèn dầu trước gió.

Death cũng đang dùng ánh mắt không dám tin nhìn Phong, môi mấp máy muốn nói gì đó nhưng mãi không phát ra tiếng. Sự hoảng sợ trong lòng Death lúc này quá dễ dàng để hình dung.

- Muốn hạ được tao, mày cần phải cố gắng gấp 10 lần hiện tại, nếu không mày tuyệt đối không có cơ hội đó đâu. Từ đầu tới cuối tao đều tạo cho mày quá nhiều cơ hội để thể hiện, vậy mà mày vẫn như cũ không hạ được tao, mày thua có phục không??

Phục không??? Có cần câu trả lời nữa không, trong khi nó đã rõ rành rành ra đấy rồi, người mạnh hơn hẳn lại là người bị thương nhiều hơn, nếu không phải Phong tạo cơ hội thì Death có nhiều đất diễn như vậy sao?? Nhưng quả thật là phần lớn đều do thực lực của Death mạnh mẽ, mới hai lần xém đưa Phong vào chỗ chết.

Tuy nhiên Death cắn răng quay mặt đi chỗ khác không muốn nhận, lòng cao ngạo của N5l1mVI hắn rất mãnh liệt, năm xưa bị Ben Beckman đuổi cho thừa sống thiếu chết là đã đạp hắn xuống vực sâu vạn trượng rồi, hôm nay một lần nữa nhận thua, Death làm sao chấp nhận được đây??

Phong hận không rèn được sắt thở dài một hơi.

- Vẫn không chấp nhận được thất bại sao??

Nói xong, Phong đột nhiên đưa tay cởi từng cúc áo, cái áo khoác da rời khỏi người Phong để lộ thân thể đầy rẫy những vết sẹo.

- Nếu mày xem mấy vết đạn trên người mày là một sự sỉ nhục, vậy thì mày nói thử xem, tao có phải là kẻ cả đời sống cùng với vô số sỉ nhục trong thiên hạ không???

Nhìn từng vết sẹo chồng chéo lên nhau, có lớn có nhỏ chằng chịt khắp người Phong mà Death cứng họng, ánh mắt trân trối không nói được lời nào. Phải trải qua bao nhiêu cuộc chiến kinh hoàng cầu sống trong cái chết mới có được thân thể chắp vá như vậy???

Nếu bây giờ có người nói với Death toàn thân Phong được may lại từ vô số mảnh da thịt khác nhau thì hắn cũng gật đầu tin ngay tắp lự.

Phong quan sát biểu hiện của Death mỉm cười nhẹ nhàng nói tiếp.

- Không ngại nói cho mày biết, tao từng đùa với tử thần không dưới trăm lần, nhưng số lần tao thắng chỉ có 20%, còn lại hoặc là được người khác cứu, hoặc là may mắn không bị giết. Số lần tao thắng cuộc tao đếm được, nhưng số lần thất bại thì không, bởi vì nó quá nhiều, nhưng vì sao ngày hôm nay tao vẫn đứng đây?? Tao vẫn chiến thắng được mày??

- Mày biết Tứ Hoàng Kaido chứ?? Hắn từng bị bắt không dưới mười lần, vì sao hắn bị bắt?? Đơn giản bởi vì hắn thất bại, đánh không lại người khác cho nên mới bị bắt!! Vậy thì tại sao hắn vẫn là Tứ Hoàng??? Tại sao mọi người trên thế giới đều phải sợ hãi khi nghe đến tên của hắn???

Thanh âm của Phong càng ngày càng lớn, từng câu từng chữ vọng vào đầu Death đánh tan cái tính kiêu ngạo xem thường thất bại từ xưa đến nay của hắn, cũng bởi vì sự kiêu ngạo này mà Death dậm chân tại chỗ bao năm nay, vì sự kiêu ngạo này mà Death không dám đối mặt với ước mơ của mình, vì sự kiêu ngạo này mà Death trốn chui trốn nhũi uống rượu sống qua ngày.

Hắn hiểu ra rồi!!

Đúng lúc này Phong bước tới nhìn chằm chằm hắn một lát, sau đó để lại một câu rồi rời đi.

- Mày biết không, người ta nói "thất bại là mẹ thành công", con người nếu không có thất bại, thì vĩnh viễn không thể hiểu được ý nghĩa của hai từ thành công là gì. Mạng của mày hôm sau tao tới lấy, chuẩn bị cho tốt đi!!